Con Rể Quyền Quý

Chương 1177


Đọc truyện Con Rể Quyền Quý – Chương 1177


“Được rồi, nhanh ăn cơm đi, lấp đây bụng” Trương Thác nói một tiếng: “Nếu như không có gì ngoài ý muốn, trước khi trời tối, người của Anna sẽ tìm tới, đến lúc đó, mọi người đều phải dựa vào khả năng của mình.

Tất cả cũng không nói nữa, cúi đầu ăn cơm, trong lòng mọi người đều hiểu, tối nay, nhất định sẽ có một trận đánh đầy khó khăn.

Đúng như dự đoán của Trương Thác, đám người họ vừa ăn xong đã thấy Ba Địch sải bước từ cửa bước vào, vừa nhìn thấy Trương Thác, Ba Địch sửng sốt một lúc rồi nở một nụ cười nịnh nọt: “Đại ca, hai ngày nay đều không gặp được anh”
“Ừ” Trương Thác gật đầu, sau đó cầm lấy một tờ khăn giấy lau miệng, đứng dậy nói với mấy người Tê Thiên: “Đi thôi, chúng ta cũng nên vào Phủ Thành Chủ rồi”
Đám Tê Thiên, cũng lau miệng sạch sẽ đứng dậy.

Ba Địch vừa thấy cũng không nói thêm gì, dẫn đầu đi ra ngoài cửa khách sạn: “lần này ngoài các anh còn có vài đội lính đánh thuê cùng thực hiện nhiệm vụ,điều các anh cần chú ý là Đao Nhọn mặc dù bọn họ chỉ có sáu người, nhưng thân thử cũng không hề kém các anh, bọn họ đã nghe qua chuyện của các anh, đợi qua đó, với tính cách của bọn họ, rất định sẽ đến tìm phiền phức”

Mấy người bọn họ đi vào Phủ Thành Chủ, những bông hoa nở hai bên phiến đá trong dinh thự tỏa ra mùi thơm ngát.

Còn chưa bước qua bức tường được ghép từ những tấm kính trong suốt.

Trương Thác đã có thể nhìn thấy vô số người đứng trong phòng khách, có 6 người đã thu hút sự chú ý của anh.

6 người trong đó có năm nam một nữ, đều là người da trắng, trang phục bọn họ mặc có phong cách giống nhau, tương tự như áo giáp da của hiệp sĩ Bắc u thời Trung cổ, trên mỗi người đều toát ra vẻ sát khí, cho dù là người bình thường nhìn vào cũng sẽ cho rằng những người này nhất định không phải người tốt.

Kiểu đứng của sáu người rất đặc biệt, mỗi người quay mặt về các hướng khác nhau, bất kể hướng nào xảy ra chuyện, sáu người bọn họ trong nháy mắt đều có thể phản ứng kịp, hơn nữa ánh mắt của bọn họ cực kỳ sắc bén, nhìn người khác giống như đang nhìn con mồi vậy.

“Vậy kia chính là dong binh đoàn Đao Nhọn rồi, bọn họ nghe qua chuyện của chúng ta, luôn muốn tìm đến gây phiền phức, các anh cần phải chú ý rồi, đám người này, không có nhân tính” Ba Địch nhắc nhở bọn họ.

Trương Thác mỉm cười, tôi nghe ý tứ trong câu của anh, anh cũng còn có nhân tính ư?”
Ba Địch cười khổ: “So với bọn họ, tôi cũng xem như được xếp vào hạng lương thiện rồi”
Bọn họ theo dẫn dắt của Ba Địch đi đến đại sảnh.

Vừa bước vào đã bắt gặp vô số ánh nhìn từ xung quanh khóa chặt trên đám người Trương Thác, trong đó sắc lẹm nhất là ánh nhìn của đội dong binh Đao Nhọn.


Bản thân Anna cũng không thấy xuất hiện trong đại sảnh này.

“Bọn mày chính là đám người Đại Nam?” Một giọng nói khinh thường từ bên cạnh vang tới.

Chỉ thấy người phụ nữ duy nhất trong nhóm lính đánh thuê cầm dao nhọn đi tới, nhìn Trương Thác cùng những người khác với vẻ khinh bỉ, khóe mắt trái của cô ta có một vết sẹo dữ tợn.

“Đúng là một đám tân binh đầy non nớt” Lại có một gã đàn ông trong đội Đao Nhọn đi qua, anh ta hít sâu một hơi rồi nói: “Bộ dạng này chỉ bằng về tìm mẹ bú sữa đi, đây không phải nơi anh bạn nhỏ nên tới đâu”
Lời nói của hai người trong đội dong binh đoàn Đao Nhọn, đã khiến mọi người trong phòng khách cười một trận.

“Hahaha, gần đây nghe thấy không ít lời đồn, nhưng vừa gặp, bất quá cũng chỉ có như thế thôi”
“Đánh bại được một lũ vô dụng, có tiếng không có miếng mà thôi, cút ra ngoài đi.



“Biến đi, ở đây không cần trẻ con”
Lần lượt những giọng nói khác vang lên từ các đội dong binh khác.

Những nhóm lính đánh thuê này đều không đến dự bữa tối ngày hôm đó, họ có sức mạnh nhất định, có thể trực tiếp tham gia vào nhiệm vụ này.

.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.