Con Quỷ Của Sự Chết Chóc

Chương 26


Bạn đang đọc Con Quỷ Của Sự Chết Chóc – Chương 26

Sau khi chỉnh sửa lại nhan sắc xong xuôi,mất tận 1 tiếng.m.n mới tập trung đông đủ.
-đi học-nó nói
-thôi bùng học đi-lin đưa ra ý kiến.
-lên trường chơi thôi.khỏi học lm j-bella
thống nhất ý kiến.m.n khăn gói chỉnh tề,đi ra khỏi quán bar,gửi tiền phòng cho phục vụ,leo lên môtô rồi zọt.đến trường,m.n vẫn là tâm điểm như mọi khi.chỉ là lạ ở chỗ tại sao m.n lại đưa cái ánh mắt khinh bỉ,coi thường nhìn bella,clora,alice.14 người mang một dấu chấmhỏi to đùng trong đầu nhưng mặt kệ và đi tiếp.khi đi đến dãy phòng học,tự nhiên thấy có cả đống tờ giấy đủ màu trong đó có ghi chữ đc dán khắp nơi.tò mò ,14 người bu lại xem.thì ra trên đó ghi:
-Alice,bella,clora là 3 con quỷ,là …….(từ xấu,ko dám nói).Dám cướp chồng chưa cưới của người khác.
Hàng loạt tờ khác in nội dung tương tự như v.14 người đc mà mặt tím bầm lại,xúc phạm tới 3 nàng cũng là xúc phạm tới cả bọn roài.nó tức nhất khi ai dám đụng đến người thăn nó.nó chỉ hận mỗi ko cóa ai cho nó có thể chém giết cho thoả thik để xả stress này đi.ức quá,nó đấm thặt mạnh vào tường thủng 1 lỗ sâu trc con mắt trợn tròn của m.n.nó thô bạo mởcánh cửa lớp.nơi có 3 con quỷ cái đang vừa sơn móng tay,trát phấn bôi son.3 con quỷ ấy dám ngồi lên cái vị trí mà đáng lẽ là của alice,clora,bella.lửa hận trong đầu nó dần cháy to hơn.khói toả ra nồng nặc,sát khí khắp phòng,ai cũng run.chỉ có 3 con kia đang mải mê trang điểm nên ko bk thoai


Nó bực bội đi tới bàn 3 ả.tay đập mạnh xuống bàn lm cat́i bàn gãy ra lm đôi.3 ả hốt hoảng khi thấy bàn gãy,cả đống mĩ phẩm đắt tiền rơi xuống đất,đổ vỡ tan bành,quay sang người lm vỡ bàn chửi mắng:
-sao mày dám lm hỏng bàn tụi t????-lola tức tối
-lm hỏng hết các mĩ phẩm đắt tiền của tụi t rồi-na ns
-mau đền đi,chắc đứa nghèo mạt như m chắc ko đủ tiền đền đâu nhỉ.mau quỳ xuống năn nỉ tụi t tha cho đi-su cười xảo quyệt.
Nó nghe z thì cười khẩy:
-ừ.nhà tao nghèo lém.nghèo mà có tới hơn chục cái xe Bugatti,chục cái BWM,….cái Iphone dùng để nghe nhạc,chơi chọi búp bê,ipad để chơi game,ném đá,lm đồ đập đá,….nghèo đến mức có thể xóa sổ gđ 3 cô ra khỏi thế giới này.vĩnh viễn như chưa từng tồn tại
nó nói tới đâu thì mặt 3 ả xanh lè tới đó và thóang rùng mình.
-cô…….cô……cô là ai????-lola lắp bắp

-hừ.cô ko cần bk ,chỉ cần bk cô đã đụng chạm tới bạn tôi-nó giọng lạnh te
-cô…..cô…..-na lắp bắp
-đụng tới họ là chỉ có chết-nó tiếp tục
-cô dám lm thế hả??????-su dù hơi sợ nhưng vẫn già mồm.
-thế thì cô thử gọi cha mẹ cô lên xem.xem cái cổ đông lớn nhất cái đất nước VN nhỏ tí như z thì lm j đc tôi-nó hất hàm.
3 ả nghe z vội móc đt ra.tường thuật lại câu chuyện mà ko quên nêm nếm lại,người thì thêm chút mắm, người thì thêm chút muối,người thì thêm chút nước mắt ra vẻ lâm li bi đát lắm.nó đứng ở ngoài nghe z mà ko khỏi khinh bỉ 3 ả.sắp chết tới nơi rồi mà còn….bó tay


3 cặp bố mẹ của 3 ả sau khi nghe thông báo tình hình thì chạy vội đi. Chỉ 20 phút sau thì họ có mặt,3 ả thấy pama của mình.sà vào lòng họ,giả bộ khóc nức nở.thương xót cho con mình,họ nhẹ nhàng vuốt tóc con,dỗ dành 3 ả.ai nhìn thấy cảnh này cũng cảm động.ko ngờ cha mẹ ba ả lại thương ả đến z.nhìn họ thật hiền từ,phúc hậu mà 3 ả chẳng ai thừa hưởng cái nét đẹp đó caf̉.m.n thương tiếc thay.nó nhìn thấy cảnh gđ 3 ả hạnh phúc thì tim nó thắt lại.nó ko mún thấy cảnh này,cái cảnh mà chưa bao h nó đc lm vs bama của mình.từ nhỏ nó đã thiếu bàn tay chăm sóc của mẹ,yêu thương của 3.nó hận cái đc gọi là hạnh phúc gia đình.hận hận lắm.ánh mắt nó ánh lên tia đau khổ xen lẫn hận thù.đôi mắt xanh lá vô cảm h long lanh 1 cách kì lạ,như có nước mắt nhưng lại ko chảy ra,dường như nó đang kìm nén cảm xúc của mình,ép cho nước mắt chảy ngược trong tim để nỗi đau của nó mình not́ chịu,nó ko mún ai thấy sự yếu ớt của mình để mà thương hại nó.như nhận thấy ánh mắt đó của nó,hắn bước tới,ôm nó thật chặt như mún nói cho nó bk rằng dù có chuyện j đi nữa thì nó vẫn còn hắn,nó có thể chia sẻ mọi chuyện vs hắn,khóc trên bờ vai hắn,hắn là người yêu thương nó hơn ai hết,nó ko cần phải cố gắng kìm nén cảm xúc,hắn ko mún thế.nhìn nó như z lòng hắn như có ai xát muối z.đau lắm.lấy lại thăng bằng cảm xúc trong vòng tay ấm áp của hắn,nó bình tĩnh lại,đôi mắt lại trở nên lạnh giá như xưa.luyến tiếc rời khỏi vòng tay hắn,nó mún cho hắn thấy nó cũng rất mạnh mẽ,ko có mong manh dễ vỡ đâu.hắn chỉ bk lắc đầu.cũng lúc đó mẹ su lên tiếng.bà bình tĩnh nhất và có đầu óc khá nhanh nhạy trong 6 người.bà nhìn thấy nó cũng là 1 người rất tốt.ko lí nào lại lm thế vs con bà đc.vả lại,khuôn mặt của nó có vẻ giống Hân-cô bạn thân của 3 người(3 người mẹ của 3 ả đó),là người thông minh,xinh đẹp nhất trong bọn ,nghe đâu có 2 đứa con trai và 1 đứa con gái bị mất tích từ nhỏ,mất vì bạo bệnh.chỉ khổ cho Hân,lấy phải ông chồng sống trong cái gia tộc ác nghiệt,trong nam khinh nữ.chỉ vì sinh ra 1 đứa con gái và bảo vệ nó mà đã bị cả dòng tộc chửi rủa.vì thế sinh bệnh mà mất.bà khẽ thở dài:
-con có phải là con mẹ Hân ko???????
-sao bà lại bk tên mẹ của tôi-nó hơi ngạc nhiên
-là con phải ko??????đứa con gái bị cho là mất tích của Hân.ôi con gái ta-2 bà kia nghe z thì chạy lại ôm nó.mẹ su cũng z.nó thì đơ ra ko hỉu sự tình chi cả.thiên vs minh thắc mắc:
-sao ba người lại bk mẹ tụi này h.mà sao lại kêu Tuyết là con gái.
-tại vì mẹ các con là bạn thân của mẹ.vì thế lúc sinh Tuyết thì tụi ta đã nhận nó làm con nuôi của mình.tuyết àk,con ko nhớ bọn ta sao.bọn ta từng qua nhà con chơi vs con khi con còn nhỏ đó,cả lola,na,su cũng thế,chúng nó cũng đã từng rất thân vs con cho tới khi con mất tích ko 1 dấu vs giống như lời mà cả gia tộc con nói-3 bà nó mà mắt rưng rưng.nó ôm đầu,1 loạt kí ức đột nhiên xuất hiện.hồi nó nhỏ xíu đã có 3 đứa bé cùng tuổi lm bạn vs nó,cả 4 đã chơi rất thân…….còn nhìu chuyện khác nữa.nó run run thốt lên:
-ba..ba…mẹ…nuôi
thấy nó đã nhớ ra.3 bà mừng rỡ.ba ả thì sững người khi nghe 3 người mẹ 3 ả nói.ba ả nhớ lại lúc còn nhỏ.cũng đã chơi rất thân vs 1 bạn xinh lắm,lại còn hiền lành nhưng bên ngoài lại bất cần.3 ả rất nể phục cô bạn đó.cả 4 đã hứa sẽ lm bạn suôt đời.ko hỉu vì sao mà sau đó nó mất tích ko 1 lí do.thiếu đi 1 ngưoồi bạn tốt,ko có ai khuyên ngăn những việc lm sai,chỉ dạy những hành độg tôt như hồi nhỏ.3 ả đổ đốn hẳn.thành ra bây h lại thành người như z.
-Ice-3 ả rưng rưng,thốt lên tên nó.nó quay phắt lại.hình ảnh những cô bạn hiền lành hồi nhỏ của mình hiện về trong tâm trí nó.nó chép miệng:

-mới có mười mấy năm thôi mà 3 người đổ đốn quá.3 mẹ nuôi hơi nuông chiều rồi nhálđể con dạy lại cho-nó hóm hỉnh.net lạnh lùng đâu mất hết.chỉ còn lại nó vs gương mặt rạng rỡ khi gặp lại người thân mà thôi.3 ả nghe z chạy tới ôm chầm lấy nó.xin lỗi nó rối rít vì những việc lm mà mình gây ra,thề thốt là sẽ thay đổi nhưng nó cứ nghiêm mặt lơ đi.3 cô(có lẽ nên đổi ả thành cô vì là người tốt rồi) bk mình sai,lẽo đẽoo theo nó xin lỗi nhìn cứ y như cún con z.nó bật cười rồi nó:
-mau tẩy lớp son phấn này đi,để mặt mộc nhìn xinh hơn.son phấn z nhìn gian khiếp.mau thay đổi cách ăn mặc đi.con gái j mà chỗ cầnchekoche j cả.thiếu vải quá,nhìn cứ y như….(tựhỉu).người mà 3 người cần xin lỗilà đây nay-nó chỉ tay về phía ba nàng3 cô nghe z chạy tới xl quá trời

Choáng ngợp trc lời xin lỗi rối rít của 3 cô,3 nàng gật đầu tha thứ.sau khi nhận đc sự tha thứ,3 cô mau chóng lôi đồ tẩy trang ra tẩy hết phấn đi.để lộ ra 3 khuôn mặt mộc,nhìn xinh đẹp,hiền dịu chứ ko nham hiểm như khi nãy.thấy z,máu nghề nghiệp của alex nổi lên,chạy tới ngắm nhình khuôn mặt 3 cô chằm chằm lm 3 cô hơi ngưoộng.anh chép miệng:
-tại dùng nhìu son phấnn mà da mặt 3 người sắp xuống cấp rồi nèk.
3 cô nghe z thì lo lắng.nó lên tiếng:
-anh alex anh mau chăm sóc cho bọn họ đi.dù sao cũng là nghề của anh,ko khó chứ???
-trời,em chọn đúng người rồi.anh đây chuyên gia mà,chăm sóc cho em từ bé tí cơ…-alex tranh thủ tự sướng 1 chút,định nói nữa nhưng bị cái liếc mắt cảnh cáo của soki lm im bặt,liền quay sang 3 cô nói chuyện về cách bảo vệ da mặt,dùng kem nào tốt nhất,vv….


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.