Con Nhóc Lưu Manh

Chương 29: Hậu Quả việc chọc giận Tuệ Lâm


Đọc truyện Con Nhóc Lưu Manh – Chương 29: Hậu Quả việc chọc giận Tuệ Lâm


Cuối cùng đội trừơng Thiên Thanh thắng với tỉ số suýt sát 7-6. Tất cả là nhờ công của Tuệ Lâm. Cô đã thành công trong việc chơi đánh lén làm hơn 1 nửa đội Đồng Hoa phải nhập viện.
( Có 1 câu nói rất hay là: những kẻ chơi xấu sẽ bị…chơi xấu lại gấp đôi…:v)
………
Tuệ Lâm đứng 1 mình, đang tính lén đi về lại gặp Thiên Bảo.
– Đứng lại_ Thiên Bảo hô to.
– A…Bảo …có chuyện gì sao? Mình có việc bận phải về trứơc_ Tuệ Lâm tìm đại 1 cái cớ, chân cũng di chuyển muốn vọt đi.
– Tôi bảo cậu đứng lại đó cho tôi, cậu có nghe không hả?_ Thiên Bảo gằn giọng, ra lệnh.
Tuệ Lâm dừng bứơc nhưng không quay lại. Thiên Bảo tiến lại gần cô lên tiếng.
– Rốt cuộc cậu là ai? Đến đây vì mục đích gì? Tại sao lại giả dạng thành Hải Lâm?
Thôi chết, nói vậy là Anh ấy biết rồi sao,? Cô giả trang giống Hải Lâm lắm mà.

– A…haha. ..cậu nói gì vậy tớ là Lâm đây mà_ Tuệ Lâm làm bộ mặt tỉnh bơ đáp lại.
– Tôi chơi với cậu ta hơn 4 năm rồi, đừng tửơng muốn qua mặt tôi. Nói đi, Cậu là ai?
– haizz..đựơc rồi, tôi sẽ nói nhưng không phải là chỗ này_ Biết là không thể dấu đựơc nữa, Tuệ Lâm thở dài trả lời.
Lúc này Thiên Bảo mới để ý xung quanh mọi ngừơi đều nhìn 2 ngừơi.
– Đựơc…Ra sân sau đi_ 2 ngừơi cùng hứơng về phía sân sau của trừơng.
– Bây giờ …có thể nói rồi chứ_Thiên Bảo hất cằm lên tiếng.
– Ừm… Thật ra…Thật ra…_ Tuệ Lâm ấp úng mãi chẳng thành câu.
– Tôi đang nghe đây_ Thiên Bảo điềm tĩnh nói
– Thật ra em là Tuệ Lâm_ Cô lấy dũng khí tuôn ra 1 tràng.
Đáp lại cô chỉ là 1 mảng yên lặng. Thiên Bảo không biết phải nói gì…
10 phút sau…sau khi nghe Tuệ Lâm giảng giải chi tiết.
– vậy là em cải trang thành Hải Lâm để cứu đội trừơng mình, chỉ như vậy
– Dạ, phải_ Tuệ Lâm gãi gãi đầu trả lời.
– Nói vậy em biết Hải Lâm từ trứơc sao? Như vậy mới cải trang giống đến thế_ Thiên Bảo xoa xoa cằm hỏi dồn.
– A…Vâng em từng là hàng xóm của anh ấy mà_ Tuệ Lâm mặt không đỏ, tim không đập liên tục nói dối.
Vì Tuệ Lâm ở bên Mĩ từ nhỏ với bố nên Thiên Bảo không biết mặt, chỉ biết là Hải Lâm có 1 đứa em gái mà thôi.
– A..ha ha, vậy mà anh cứ tửơng gián điệp trừơng nào vào không ấy chứ. Lần sau chắc phải để em thay Hải Lâm thi luôn thôi_ Sau khi xác nhận đựơc đây là ngừơi quen Thiên Bảo bắt đầu cừơi nói liên tục.
– A..ha.ha…vâng_ còn Tuệ Lâm chỉ biết lúng túng cừơi đáp lại. Trong lòng lại thầm thở phào nhẹ nhõm, may là ổng không có phát hiện ra điều gì kì lạ.
Thiên Bảo cũng dấu diếm vụ Của Nhi nên cô nghĩ mình vẫn nên cảnh giác với ổng thì hơn. Không ai biết ổng sẽ làm gì nếu biết cô là em Hải Lâm.
Còn vài môn thi khác nữa nhưng Tuệ Lâm không ở lại mà bỏ về trứơc.

Hôm nay, bỗng nhiên cô muốn đến thăm Thắng, xem anh ấy thế nào. Dù biết anh ấy dấu giếm cô nhiều việc…nhưng cô không kiềm lòng đựơc mà quan tâm anh ấy.
Vừa bứơc vào hành lang bệnh viện Tuệ Lâm lại nghe đựơc 1 giọng nói quen thuộc. Cô trốn ở góc khuất gần đó nghe lén.
– Mọi chuyện xử lí ổn thoả cả rồi chứ_ Thiên Minh rít điếu thuốc 1 hơi rồi hỏi.
– Vâng ạ, đã kiểm tra kĩ càng_ Tên đứng đối diện Minh cung kính trả lời. Tên này cô biết, hắn cũng là thành viên của Huyết Ảnh, là 1 cánh tay đắc lực của Minh_ Hải.
– Về phía luật sư thì sao?_ Minh giọng lạnh lẽo hỏi
– Cho dù hắn có kiện chúng ta ra toà cũng sẽ không có ngừơi làm chứng cho hắn
– Ừ,canh chừng hắn cho tốt vào, đừng cho hắn ta ra viện quá sớm_ nói xong câu này Minh cũng quay ngừơi rời đi.
Bằng trí thông minh ” ít khi đựơc dùng đến” của mình, Tuệ Lâm bỗng nhiên thông suốt. Sâu chuỗi tất cả sự việc xảy ra gần đây, cô nghĩ cô biết đáp án rồi. Giờ chỉ cần làm thêm 1 bứơc nữa thôi.
Tại sao Hữu Thắng phản ứng kịch liệt như vậy khi cô muốn trả thù cho anh ấy? Có phải là vì việc này có liên quan tới cô?.
Tại sao gần đây Minh hay tránh gặp mặt cô? Có phải vì anh ấy đã làm quá nhiều việc có lỗi với cô?
Sau đó Tuệ Lâm quyết định đi theo tên đàn em để tìm rõ đầu đuôi câu chuyện..Dạo gần đây, quả thật cô hơi mất niềm tin với Thiên Minh.
Đầu tiên, để che dấu những việc làm xấu xa của mình mà hại ngừơi bạn thân nhất của cô. Giờ anh ấy lại động tay động chân với ngừơi cô yêu… Cô thề nếu anh ấy thực sự là ngừơi chủ mưu sau chuyện này thì cô sẽ tuyệt giao quan hệ với anh ta.
Hải dừng xe trứơc 1 ngôi nhà hoang rồi bứơc vào trong. Tuệ Lâm cũng chầm chậm theo sau. Bỗng nhiên cậu ta dừng lại… Tuệ Lâm cũng hốt hoảng núp sau góc từơng, sợ cậu ta phát hiện ra cô.

-Ra đi, không cần trốn,…_ Hải bình tĩnh nói cũng không quay lưng lại
Tuệ Lâm chán ghét thở dài, cô rõ ràng không có tố chất làm điệp viên rồi. Bằng chứng là kĩ thuật theo dõi của cô quá tồi.
Tuệ Lâm từ góc từơng bứơc ra,dù sao cô cũng là lão đại, lão đại thật sự của Huyểt Ảnh cô không nghĩ là cậu ta dám làm gì cô.
– Lão…Lão đại_ Hải trừng lớn mắt lắp bắp lên tiếng.
– Ừ_ Tuệ Lâm bắt đầu tạo dáng, ra vẻ lạnh lùng đáp.
– Tại sao…Tại sao …chị lại ở đây vậy
– Thế nào? Tôi đến xem tình hình của đàn em cũng không đựơc sao?_
– Dạ, Không ạ…chỉ là_ Hải cung kính nói, tuy thủ lĩnh hiện giờ là Minh nhưng Tuệ Lâm thì khác. Cô không cần làm thủ lĩnh cũng đủ để làm cậu sống đi chết lại cả chục lần.
Huống hồ chi cô còn là lão đại tiền nhiệm.
– Là gì_ Tuệ Lâm gằn giọng hỏi tiếp, nếu hắn không nói ra sự thật thì cô bắt buộc phải dùng biện pháp mạnh rồi.
– Dạ…_ Hải sợ hãi liên tục nuốt nứơc miếng.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.