Bạn đang đọc Con Nhỏ Yếu Đuối À…nó Đã Chết 7 Năm Về Trước Rồi – Chương 14: TIN VUI NHƯNG CŨNG LÀ TIN BUỒN
Mấy tháq sốq chuq với anh tôi cảm thấy được sự bình yên và hạnh phúc,cảm nhận được sự quan tâm anh đã dành cho tôi,tuy khôq lớn lao gì nhưq đối với tôi nó là cả 1 tài sản tinh thần vô giá. Lạ…đúq rồi mấy hôm nay tôi thấy anh rất lạ tính ra thì kể từ lúc tôi gjới thịu anh với Ngọc Châu được vài hôm thì anh bắt đầu thay đổi,đi sớm về muộn mà tôi chẳq pít là tại sao,nhưq tôi ngĩ là do côq việc,tôi tin là anh sẽ khôq gạt tôi.vì tình iu lúc nào cũq cần niền tin từ cả hai phía mà,ngồi đợi 1 lúc thì anh về:
_”Anh sao vậy,uốq chị nhìu rượu thế” tôi lấy tay đỡ anh đi,nhưq anh xô tôi ra_”Tránh ra tôi khôq cần sự júp đở của cô,đúq là ngựa qen đườq cũ mà” nói rồi anh nhếch môi khinh thườq tôi như những ngày lúc đầu
_”Anh đứq lại đó,nói chuyện cho rõ ràq đi,anh nói vậy là sao”
_”Cô khôq hỉu,hay đaq cố tình khôq hỉu,tiền tôi đưa cho cô vẫn đủ thì cứ nói tôi sẽ đưa thêm,chứ có cần phải làm như vậy để có tiền sài sao hahaha đúq là thằq Huy này đã lầm đã lầm thật rồi” rồi anh pỏ đi lên phòq,chỉ còn riêq tôi ngồi dưới này với nổi đau và nhữq giọt nước mắt “Sao lại thế này?ngọt ngào hạnh phúc nay đâu rồi,người con trai lúc nào cũq dịu dàq nay sao lại thế,tôi đã làm gì sai sao?khôq phải tôi chẳq làm gì sai hết.có lẻ do rượu anh say nên mới nói vậy.ngày mai sẽ trở lại bình thườq thôi,khôq sao khôq sao đâu” nhưq suy ngĩ troq đầu tôi lúc này chẳq giốq suy ngĩ của 1 đứa tỉnh táo chút nào,nhữq lời nói lúc nảy của anh như dao cắt vào tim tôi thật sự rất đau rất đau,tôi muốn pít lí do anh làm vậy,tôi cần pít được lời giải thích từ anh…Tôi đi nhẹ nhàq vào phòq xem ang đã ngủ chưa,thấy anh đã ngủ tôi mới dẹp đồ anh đã quăq lúc nảy,tôi dẹp áo của anh thì thấy đt để ngay đầu giườq và 1 tin nhắn được anh viết nhưq chưa được gửi đi “Cuộc sốq này thật khó tả,anh iu nó nhưq nhận lại là 1 sự tổn thươq,cũq may thời gian này có em bên cạnh,có lẻ em nói đúq anh khôq nên đặt niềm tin qá vào 1 ai đó,hôm nay anh say nhưq đầu óc lại rất tỉnh táo về nhà gặp nó với thái độ ngây thơ khôq pít gì thì anh lại càq khinh nó hơn,có lẻ anh phải” tn chưa được viết xoq,nhưq tôi đã cảm thấy đau nhói người mà anh kêu bằq nó là tôi còn người kêu pằq em là ai?tôi nhìn sdt khôq lưu tên nhưq cảm thấy rất quen,hình như tôi đã thấy ở đâu đó nhưq lúc này tôi lại khôq thể nhớ,cảm thấy hụt hẫq và xót xa,anh muốn từ bỏ tôi,muốn từ bỏ cái tình iu mới vừa bắt đầu này,tại sao anh lại thay đổi vội vàq đến thế,tôi khôq hề làm sai đìu gì mà,tôi làm anh tổn thươq cái gì chứ?chọn tôi là 1 sai lầm à?tôi rẻ tiền đến mức nhìn thấy tôi là anh pải khinh thườq sao?anh hứa sẽ gjúp tôi rửa sạch qá khứ vậy mà jờ anh lại muốn từ bỏ tôi sao? Nhưq câu hỏi khôq đáp án đó cứ hiện ra troq đầu,tôi chẳq pít làm gì ngoài việc ngồi khóc,nước mắt rơi nhưq nổi đau vẫn chưa hết,con tim đập cố nhấn tôi vào đau thươq,hy vọq về 1 tươq lai mới đã dập tắt,ánh sáq mở đườq đã tắt lịm troq phút jây…Tôi âm thầm rơi vào jắc ngủ ngồi troq mơ tôi lại thấy cảnh tượq bão cát lúc trước,nhưq lần này tôi đã nhìn rỏ mặt người con trai kia..gươq mặt thân qen mà tôi đaq iu tha thiết đaq dần hiện ra dưới lớp cát pay,tôi nhìn người con gái đó khóc than rồi lao thân xuốq piển,tôi cố chạy lại và hét lên nhưq khôq thễ,người kon gái đó đã mất tâm cùq với con sóq đó..giật mình tôi tỉnh dậy thì đã 6h tôi đau ê ẩm do ngủ ngồi cả đêm,tôi chạy nhanh vào phòq thì anh đã đi rồi,tôi định chạy xuốq cổq thì bụq tôi rất đau,tôi quỵ xuốq ôm bụq,thật sự rất đau tôi vội gọi xe cấp cứu,bây jờ ngoài việc gọi cấp cứu thì tôi chẳq pít nên làm gì….
TẠI BỆNH VIỆN
Tôi nằm trên giườq bệnh mà lòq lo sợ tôi chẳq pít mình bị gì,có nặq lắm khôq,lúc đó bs bước vào:
_”Bác sỉ ơi tôi bị sao vậy”
_”Khôq sao đâu,sức khoẻ cô vẫn tốt” tôi cảm thấy nhẹ nhõm_”Nhưq..”
_”Chuyện gì ạ tôi hoảq hốt
_”Chúc mừq,cô có thai được 4tuần rồi” tôi nge như sét đáh ngaq tai”tôi có thai rồi”_”cô cứ ngỉ ngơi đi chìu có thể ra viện” rồi ôq bs bước ra,để lại tôi ở đó,tôi chẳq pít pải làm sao,liệu anh có vui khi pít tôi có thai khôq?hay anh sẽ xua đuổi tôi?có con ngay lúc này có pải là ôq trời muốn đẩy tôi đến bước đườq cùq khôq?khôq chồq mà lại có con,19t đã làm mẹ rồi ư?tôi nên cười hay khóc đây?mọi chuyện tôi nhất định pải làm rõ vào chìu nay…nhất định là thế…