Bạn đang đọc Còn Nhớ Tên Nhau – Chương 7: Dự Án Triều Vân
4h chiều hôm đó họ rời khách sạn đến công ty xây dựng Vạn Nhất.
Đây là một trong những công ty xây dựng đứng đầu thành phố N.
Vừa xuống xe đã có 4, 5 người ra đón cô trong đó có Lâm Thanh phó tổng giám đốc công ty.
Ông ta là một lão đầu hói miệng cười hi hi ra chiều nịnh bợ.
– Âyyyo Bạch tổng…Hôm nay mời đc cô đích thân đến đây đúng là vinh hạnh của Vạn Nhất.
Đúng là người đời đồn ko ngoa, Bạch tiểu thư ở ngoài còn xinh đẹp hơn trên màn ảnh nhiều
– Chào ngài, ngài khách sáo rồi.
Thái độ xa cách và chừng mực quá mức của cô làm cho nụ cười giả dối trên mặt Lâm Thanh dần đông cứng lại.
Đoàn người nhanh chóng dời bước đến hội trường để thương thảo.
Trên màn hình chiếu là một loạt ý tưởng được đưa ra về cách sử dụng vật liệu để xây dựng công trình.
Rất sáng tạo cũng rất mới mẻ, nếu áp dụng theo cách mà họ đưa ra thì chi phí sẽ giảm xuống nhưng chất lượng vẫn đảm bảo rất tốt, thậm chí hạn sử dụng của công trình còn được nâng lên thêm mấy năm.
Nhưng người thuyết trình rất lập cập, Bạch Ngân Hy thậm chí còn không nghe lọt tai ý nào từ cô ta, cô chăm chú đọc từng ý từng chữ ghi chú trên bản dự án phát thảo đó.
Sau khi kết thúc màn thuyết trình Lâm Thanh liền lên tiếng hỏi cô:
– Bạch tổng, cô cảm thấy kế hoạch bên chúng tôi như thế nào? Nếu có gì không hài lòng cô cứ nói chúng ta sẽ cùng bàn bạc lại.
Ba chữ bàn bạc lại ông ta vừa nhấn mạnh vừa liếc trộm sang Phương Huỳnh My.
– Rất tốt, nếu theo bản kế hoạch này chất lượng công trình sẽ được nâng cao, có điều …!đúng là chúng ta nên bàn bạc lại nhiều hơn.
– Bạch tổng, kế hoạch này có điều gì không thoả đáng hay sao?
– Có 2 điểm tôi cần phải làm rõ
Từ lúc bước vào phòng họp đến giờ Bạch Ngân Hy mặc dù khá khó chịu nhưng cô luôn giữ nụ cười nhàn nhạt trên môi làm cho đối phương không dò được ý tứ.
– Bạch tổng, là 2 điều gì?
– Đầu tiên là về giá cả.
Cái giá mà ông đưa ra cao hơn giá thị trường rất nhiều.
Những vật liệu này dù là dùng loại tốt nhất cũng không có giá này.
– Bạch tổng, chắc cô không biết, Vạn Nhất trước giờ đều là chọn loại tốt nhất của công ty uy tín, tất cả vật liệu của chúng tôi sử dụng đều được khảo sát chọn lọc rất kỹ càng nên giá cả hơi cao hơn thị trường một chút cũng không phải là điều gì quá đáng đâu.
– Tôi muốn giảm giá vật liệu xuống 20%.
Bạch Ngân Hy không cho ông ta cơ hội tiếp tục biện hộ luyên thuyên.
– Bạch tổng, 20% là không thể nào.
Chúng ta có thể bàn bạc lại giá cả nhưng 20% là quá cao.
Hay là, tôi giảm cho cô 5%, 5% là hết mức có thể của tôi rồi.
Nếu giảm 20% thì hợp đồng này túi ông ta không lọt được đồng nào nữa, Bạch gia hoả này đúng là không hiểu chuyện sau khi ký kết ông ta cũng có thể chia phầm trăm cho cô ta, vậy mà cô ta lại tạt ông một gáo nước, một lời liền đòi giảm 20% này là muốn lấy mạng ông đây mà.
– Phó tổng Lâm, ông đây là đang nghĩ tôi không biết giá thị trường hay là nghĩ Bạch thị sẽ đầu tư chịu lỗ vậy?.
– Bạch tổng, tôi không có ý bắt Bạch thị chịu thiệt, làm sao có thể để Bạch thị chịu thiệt được cơ chứ, nhưng mà 20% thì Vạn Nhất sẽ chịu thiệt, tôi cũng không thể để công ty mình chịu thiệt mà, đúng ko Bạch tổng của tôi.
– Là Vạn Nhất chịu thiệt hay bản thân ông chịu thiệt? Hay là…!ông giao dự án này lại cho Tô tổng giám đi tôi nghĩ Tô tổng sẽ rất nể mặt tôi mà giảm giá.
– Ấy ấy không cần ko cần, hay là Bạch tổng à tôi giảm cho cô 10% có được không?
– 15% .
– Được, được 15%thì 15%.
Nghe cô hết
Lâm Thanh thầm nghĩ đúng là Bạch gia toàn cáo già, cứ nghĩ Bạch Thiên Quân ko đến bản thân được hời to ai ngờ bị một đứa con gái ép cho gần cạn túi.
Còn không thèm nể mặt ông.
Nhưng ông ta không hề biết sự việc tiếp theo khiến ông ta mặt mũi cũng không còn.
– Còn 1 điều nữa.
Không biết phó tổng Lâm có phiền lòng nghe tôi nói hay không.
– Bạch tổng cứ nói.
– Kế hoạch này là do cô ấy làm ra sao?
Bạch Ngân Hy chỉ tay về cô gái thuyết trình lúc nãy.
Cô ta tên Lý Thanh Hoa khoảng chừng 25 26 tuổi, mặc một chiếc đầm công sở ôm sát người khoe thân hình quyến rũ bắt quá cổ áo xẻ sâu khoe vòng 1 đẩy đà, ánh mắt đưa tình trộm liếc nhìn thư ký của Bạch Ngân Hy mấy lần.
Thư ký của Bạch Ngân Hy là e ruột của trợ lý Phương, tên Phương Huỳnh Lâm một chàng trai trẻ mặt mày sáng sủa anh phụ trách lái xe và sắp xếp giấy tờ giúp cô.
Lý Thanh Hoa dung mạo lẳng lơ như vậy lại thuyết trình một kế hoạch hoàn mỹ lập cập, khiến cô hoài nghi năng lực của cô ta.
– Bạch tổng, cô thế này là có ý gì, cô nghi ngờ tôi?_ Lý Thanh Hoa đứng dậy chất vấn lại cô.
Bạch Ngân Hy cong cong đuôi mắt, gõ mấy chữ lên máy tính gửi qua cho Phương Huỳnh My.
– Bạch tổng, kế hoạch này đúng là do Hoa Hoa làm ra, cô ấy tăng ca mấy mấy đêm liền.
Lâm Thanh kéo tay Lý Thanh Hoa ngồi xuống ra hiệu bảo cô ta bình tĩnh
– Kế hoạch này chi tiết tỉ mỉ, ko phải một sớm một chiều mà hoàn thành được, nếu tôi không nhầm thì người vừa rồi thuyết trình lập cà lập cập là Lý tiểu thư đúng không?
– Đúng là tôi, kế hoạch đó tôi đã chuẩn bị rất lâu.
Chỉ là tôi …!hôm nay tôi…
– Cô định nói hôm nay cô không khoẻ, hay hôm qua cô mất ngủ?
Lý Thanh Hoa chưa kịp tiếp tục biện minh thì có người đẩy cửa đi vào.
Là Tô Khắc Hoàng tổng giám đốc Vạn Nhất.
Anh ta còn dẫn theo một người nữa.
Mặt cô ta biến sắc, đến Lâm Thanh cũng ấp a ấp úng.
– Bạch tổng, cô đến đây mà không tìm tôi ăn cơm có phải là không nể mặt tôi rồi không.
Tô Khắc Hoàng mặt đầy ý cười đến bắt tay chào hỏi cô.
– Nào có, Tô tổng, là do tôi đến gấp gáp quá, sáng nay lại giải quyết một số chuyện ko kịp đến tìm anh rồi.
Là lỗi của tôi, tối nay tôi mời anh ăn cơm có được không.
– Một lời đã định.
Mọi người đang bàn kế hoạch hợp tác khu Triều Vân đúng không? Vừa hay có một chuyện nội bộ tôi cần giải quyết.
Bạch tổng cô không ngại chứ.
– Tô tổng, mời!
Tô Khắc Hoàng quay sang nháy mắt vs Phương Huỳnh My rồi tiến về phía chủ trì.
– Thật ra đây là chuyện nội bộ của Vạn Nhất không nên mang ra đây trình diễn cho người ngoài biết nhưng bây h chuyện này đã ảnh hưởng rất lớn đến kế hoạch hợp tác cũng như quyền lợi của đối tác, tôi không thể làm ngơ được nữa.
Xin giới thiệu với mọi người ở đây một chút đây là Trần Liêm, mấy hôm trước tiểu Trần đến tìm tôi để tố cáo Lâm Thanh lấy bản kế hoạch mà anh ta khổ cực làm ra trong mấy tháng qua mang sửa đổi thành tên của Lý Thanh Hoa và gạt tên anh ta khỏi dự án Triều Vân.
Lâm Thanh, chuyện này ông giải thích sao đây?
– Tô tổng, dù anh là cấp trên của tôi nhưng anh không thể muốn buộc tội là buộc tội tôi.
Anh có bằng chứng gì không?.
– Bằng chứng, phó tổng anh đừng nghĩ anh xoá hết bằng chứng thì tôi không thể vạch tội.
Ở đây đều là cấp cao trong ngành, chuyên môn của họ có thể giám định được đâu là thật giả.
Vậy tôi xin được mạn phép hỏi Bạch tổng đây bằng chứng tốt nhất để chứng minh là gì?
Bạch Ngân Hy nhướn mày. Điềm tĩnh trả lời:
– Năng lực.
– Được vậy chúng ta cho tiểu Trần thuyết trình thì sẽ biết ngay lời nói của ai là thật của ai là giả.
Tô Khắc Hoàng vừa nói xong, Trần Liêm liền tháo cà vạt trên cổ áo xuống bịt mắt mình lại.
– Để đảm bảo tính công bằng tôi sẽ bịt mắt mình lại, nếu tôi có giải thích sai câu nào trong bản kế hoạch đó mong Bạch tổng chỉ giáo thêm.
– Được! Mời anh bắt đầu.
Sau 40 phút thuyết trình, Trần Liêm tháo cà vạt trên mắt xuống.
Nhìn Lâm Thanh và Lý Thanh Hoa với ánh mắt lạnh lùng.
Sau đó quay sang Bạch Ngân Hy xin chỉ giáo
– Bạch tổng, tôi đã thuyết trình xong kế hoạch của mình.
Về giá cả sẽ giao động tùy theo nhà phân phối.
Nhưng chênh lệch sẽ ko quá cao khoảng từ 2-3%.
– Anh đúng là rất sáng tạo, bản kế hoạch này rất tỉ mỉ, từ bản vẽ đến nhà phân phối và phân tích giá cả.
Thuyết trình rõ ràng rành mạch.
Cảm ơn anh.
– Bạch tổng, thế này ….!Cô…
Lâm Thanh ấp a ấp úng.
Lý Thanh Hoa cũng cúi gầm mặt xuống.
Kết quả quá rõ ràng, cô ta đường nhiên ko dám lên tiếng.
– Tô tổng, đây là chuyện nội bộ của Vạn Nhất, tôi không tiện xen vào nhưng Triều Vân là dự án rất lớn, tôi không thể giao cho người thiếu trách nhiệm thiếu chuyên môn thực hiện.
– Bạch tổng, xin lỗi, là chúng tôi chưa chuẩn bị chu đáo đã hẹn ký kết vs cô.
– Xin lỗi thì không cần, tôi chỉ có 1 yêu cầu là đổi người chịu trách nhiệm dự án và Trần Liêm phải có tên trong dự án lần này.
Lâm Thanh nguyền rủa trong lòng: “đây gọi là không tiện xen vào sao? Không tiện xen vào mà một lời liền muốn đuổi ông ta ra khỏi dự án này”
– Bạch Ngân Hy, ý cô là muốn tôi rút khỏi dự án này sao?
Lâm Thanh không thèm giữ sĩ diện nữa ông ta đứng dậy đập tay lên bàn, mạnh miệng hỏi
– Tôi không phải là muốn ông một mình rút khỏi dự án mà là muốn ông và người mà ông dẫn theo tất cả đều đổi đi.
Bạch Ngân Hy không hề kiên dè mà nói ra ý muốn của cô.
– Bạch Ngân Hy cô đừng có quá đáng, tôi đã hạ mình giảm giá xuống cho cô 15% vậy mà cô còn muốn đá tôi đi.
– Lâm Thanh, ông độn giá lên cao hơn thị trường 15% để đút túi riêng.
Là tôi nể mặt Vạn Nhất, chỉnh giá lại đúng mức độ của nó.
Đó là tôi đã cho ông mặt mũi rồi.
– Tiện nhân.
– Lâm Thanh ông điên rồi có phải không? _ Tô Khắc Hoàng tức giận nhào đến nhưng bị bàn tay mảnh khảnh ngăn lại.
Bạch Ngân Hy nghe ông ta mắng mình, trên mặt lại không hề tỏ ra tức giận.
Mắt phượng tà mị cong cong ý cười chết chóc.
– Lâm Thanh, ông đang mắng tôi tiện nhân hay là mắng cô ta.
Ông mắng tôi vì tức giận tôi vạch trần sự dối trá của ông hay ông đang mắng cô ta vô dụng, tăng ca trên giường ông mấy đêm mà có một bản kế hoạch cũng học không thuộc?
– Cô …!Cô…
– Sao? Không trả lời được? Tôi tốt bụng nhắc nhở ông, quản lại con mắt của mình trợ lý của tôi là người ông không động vào được.
Còn nữa quản luôn cặp mắt của tình nhân ông, đừng để cô ta có ý tứ vs thư ký của tôi.
Sau khi mắng người Bạch Ngân Hy bước ra khỏi phòng họp đi về phía thang máy.
Tô Khắc Hoàng vội vả chạy theo sau.
Vào đến thang máy anh ta cười cười ấn lên tầng cao hơn đến văn phòng của anh ta.
Bạch Ngân Hy cũng không ý kiến nhưng Phương Huỳnh My nhìn a ta vs ánh mắt ko có tiền đồ.
Chỉ là có một chuyện bọn họ không hề hay biết đó là lúc họ cải nhau có một người đứng bên ngoài chứng kiến mọi việc, anh ta đã nhanh chóng rời đi khi bọn họ chuẩn bị bước ra ngoài.
Tô Khắc Hoàng và Phương Huỳnh My chính là tình trong như đã mặt ngoài còn e.
Họ quen biết nhau khi cùng là thực tập sinh chung một công ty.
Sau đó Tô Khắc Hoàng quay về tiếp nhận gia sản của ông ngoại là công ty xây dựng Vạn Nhất còn Phương Huỳnh My đến thành phố T làm việc cho Bạch thị.
Lúc nãy chính là Phương Huỳnh My gọi a ta đến .
Lên đến văn phòng tổng giám đốc hoàn thành ký kết hợp đồng.
Bạch Ngân Hy mở lời:
– Tô tổng lần này tôi giúp anh diệt trừ mối hoạ này a định báo đáp tôi sao đây.
Tô Khắc Hoàng ngã ngớn nhướn mày vs Phương Huỳnh My.
– Ngân Hy hay là tôi lấy tấm thân này báo đáp có được không?
– Tôi thì không cần tấm thân đó của anh nhưng không biết Phương trợ lý có cần hay không.
– Nè hai người, người đàn người hát đấy hả.
– My tỷ, e không rảnh đàn, là anh ta tự đàn tự hát cho chị nghe thôi.
Tiếng cười vang lên giòn giả trong phòng.
Tối hôm đó họ kết thúc bằng bữa tối hoành tráng tại nhà hàng .