Đọc truyện Con Gái Nhà Nông – Chương 142: Mùng năm tháng năm?
Editor: ChieuNinh
“Ta gây chuyện? Ta gây chuyện gì?” Triệu thị vừa hét lớn một tiếng, lại sợ dẫn người khác tới đây, vội hạ giọng nói: “Ta đây là vì ai? Còn không phải là suy nghĩ vì ngươi? Ngươi còn có con trai phải nuôi, nói đưa đi thì đưa đi, ta nói với ngươi, cho dù ngươi không tặng vòng tay này, chất nữ của ngươi cũng không hiếm lạ, hiện tại người ta có tiền kia mà, còn tự mình còn mở tiệm đâu, thiếu chút này của ngươi sao? Ngươi hiếu kính lão nương ngươi cũng không có được tốt như vậy, đã bao giờ ngươi từng mua cho ta thứ gì quá quý đâu, một con nhóc, trái lại ngươi nịnh bợ lên.”
Vương Hà Hoa tức giận vẻ mặt đỏ bừng: “Nương, sao chẳng bao giờ người chịu yên tĩnh một chút vậy, chất nữ của ta, ta cần phải nịnh bợ sao? Bản thân Phúc nhi có thì đó là của chính nó, ta đưa là ta đưa. Nương, người nói ta không hiếu kính người, nói mà lòng ta cũng lạnh, nương, người cảm thấy trong mấy con trai của người, ai là người hiếu thuận nhất?” Thấy Triệu thị không nói lời nào, Vương Hà Hoa nói: “Là Tam ca đi. Nương, không phải ta nói người, hiện tại người ăn ngon uống tốt, có gì không hài lòng chứ?
Thế nào cũng phải khiến cho trong lòng Tam ca tam tẩu trở nên lạnh lẽo, người mới thoải mái sao? Kêu nhị ca ta đi hiếu kính người? Người cảm thấy có khả năng sao? Không tin về sau chúng ta thử xem thế này, người và cha đến ở mỗi nhà một tháng xem, ta xem người ở trong nhà nhị ca nữa! Hơn nữa, nói một ngàn nói một vạn, Phúc nhi không phải thân cháu gái của người sao, làm cô cô cho cháu gái thứ tốt, còn không phải người buôn bán lời sao? Được rồi, ta đã nói nhiều như vậy, nương, người cũng đừng nói gì nữa, cần phải trở về.”
Triệu thị nói: “Vừa rồi ngươi nói nhị ca ngươi, có phải nhị ca ngươi đi tìm ngươi hay không? Đồ chết tiệt, không gây chuyện cho ta một chút thì hắn cũng không thoải mái.”
“Hắn là đi tìm ta, đi vay tiền, nhà chúng ta một tháng cũng phải sinh hoạt, sao có thể mỗi lần đều cho hắn mượn?” Nhị ca và bên này quan hệ đều đã tan vỡ, mới nghĩ đến người muội muội này của hắn, nàng thấy nếu quan hệ huynh muội, mượn qua một hai lần còn được, nhưng mà vẫn tiếp tục, như vậy thực xin lỗi, nàng cũng không cho mượn!
“Sao ta lại sinh đứa nhỏ như vậy!” Triệu thị hận đến chụp đùi: “Đến đâu cũng không để cho người ta sống yên, đại tỷ ngươi thì sao, có đi tìm ngươi hay không?” Hiện tại Vương Mai Hoa cũng không xong.
“Đại tỷ? Một văn ta cũng sẽ không cho nàng mượn, Hỉ oa tử phải đi đánh bạc, bao nhiêu tiền cũng là đổ trôi dòng nước, cũng không thể mở mang được đầu óc.” Vương Hà Hoa nói.
“Tốt lắm, tốt lắm, nói mấy thứ này liền phiền, vẫn là nương nói với ngươi, về sau đừng chuẩn bị mấy đồ quý giá, nhìn mà đau lòng!”
Vương Hà Hoa thấy nương nhà mình còn muốn nói, vội xoay người bước đi, Triệu thị tức giận đến mắng ở phía sau: “Sao đứa nào cũng cau mặt với lão nương hả?”
Giữa trưa, vào lúc ăn cơm, cháu ngoại trai Sở thị đã chạy tới báo tin, bụng Tứ thẩm Vương Phúc Nhi bắt đầu lên cơn đau. Triệu thị bởi vì đây là đứa nhỏ thứ hai rất không dễ dàng mới có được của Vương Thiết Tỏa, tâm tình rất là kích động, vội vàng bắt người hỏi ra sao rồi, khiến cho cháu ngoại trai của Sở thị đỏ mặt, Vương Hà Hoa nói: “Nương hỏi một đứa nhỏ việc này làm gì? Chúng ta nhanh chóng đi thăm Tứ tẩu đi, không phải đã đưa đến trấn lên đây sao?”
“Đúng đúng!” Triệu thị lại ngừng một chút: “Nhưng hôm nay là mùng năm tháng năm, lúc này sinh đứa nhỏ chính là điềm xấu lớn! Không được, không được! Ta không đi!”
Vương lão đầu mắng: “Cái gì mà may mắn với điềm xấu, đó chính là tôn tử ngươi, ngươi phụ nữ này sao tâm địa ngoan độc như vậy hả, không đi, thì ngươi trở về chết cho ta!” Quay đầu đi nói với Thích thị: “Nhà Lão Tam, liền phiền toái ngươi và Hà Hoa đi xem đi.” Diendan~ChieuNinh
“Cha, người nói quá khách khí, chúng con vốn là nên đi.” Thích thị và Vương Hà Hoa vội vàng chạy qua, Triệu thị lại còn nói nói: “Ta nói cũng không có sai, mùng năm tháng năm sinh con, sao có thể được chứ? Đây không phải là khắc người sao? Còn không phải ta là vì tốt cho mọi người, ta có gì sai!”
Vương Phúc Nhi nghe mà kỳ cục, nên đã nói: “Nãi nãi, Tứ thẩm con còn không có sinh mà, ai nói chính là sinh hôm nay, lúc trước khi Tứ thẩm sinh Nha nhi không phải mất một ngày một đêm sao?” Thật là, hiện tại thời điểm quan trọng này, thế nhưng bà lại nghĩ chuyện khắc người hay không này. Quả thực là!
“Hơn nữa, cho dù là sinh vào mùng năm tháng năm, cái này không phải còn có phương pháp phá giải sao? Trên trấn trên huyện có nhiều đạo quan chùa miếu như vậy, cũng không tin không có biện pháp nào.”
“Ngươi một đứa nhỏ thì biết gì, sinh con ngày mùng năm tháng năm, chính là không thể được! Ta nói cho các ngươi, nếu thật sự là sinh hôm nay, các ngươi người nào cản trở ta, ta không để người đó yên, lão Vương gia chúng ta cũng không thể bởi vì một đứa này, hại cả nhà!”
Vương Phúc Nhi lười lại đi giảng đạo lý với bà, chỉ là rốt cuộc trong lòng hy vọng Tứ thẩm sinh vào ngày mai, nếu không cho dù là qua nửa đêm thì sinh cũng tốt, như vậy, thì người khác cũng sẽ không nói gì. Chỉ cần hơi dính tới chuyện ngày sinh ra không đúng, đến lúc đó đứa bé cũng chịu tội, cho dù là cha ruột mẹ ruột thương, nhưng mà không chịu nổi người khác nói lời ra tiếng vào. Hơn nữa, đến lúc đó một khi có gì chuyện không như ý, đều sẽ trút hết lên trên người đứa nhỏ, vô tội biết bao!
Cũng không phải Vương Phúc Nhi không có nghe nói qua truyền thuyết, có người đã trực tiếp bỏ đi hoặc là dìm chết đứa nhỏ sinh vào ngày mùng năm tháng năm, nhưng đây cũng chỉ là truyền thuyết. Hiện tại thế nhưng rõ ràng sẽ xảy ra ở bên cạnh của mình, cảm giác này tuyệt đối không giống nhau.
Thật sự là đáng sợ, sinh đứa nhỏ còn chọn thời gian, trăm ngàn lần không thể sinh vào ngày điềm xấu, rất không có nhân quyền!
Nam nhân trong nhà cũng không tốt nói gì đối việc này, Lượng Lượng thấy không khí trong nhà không tốt, nương mình lại cũng không ở bên cạnh, liền tự giác túm làn váy của Vương Phúc Nhi. Vương Phúc Nhi dẫn theo Lượng Lượng đi đến trong phòng mình, đứa nhỏ này không thích đọc sách, Vương Phúc Nhi lấy ra cửu liên hoàn ngày bé cho hắn chơi đùa, lại kêu Khấu nhi bưng vào một mâm điểm tâm. Đứa nhỏ có ăn có chơi, lập tức quên chuyện không vui trước mắt, bắt đầu tự mình vui vẻ.
Chờ đợi là buồn chán, đến thời điểm cơm chiều còn không có tin tức truyền về, Vương Đồng Tỏa và Thích Gia An đi hỏi thăm một chuyến, nói là còn chưa có sinh ra, Triệu thị lại thở dài nhẹ nhõm một hơi. Lúc này còn chưa có sinh ra thì tốt, bà thật sự không hy vọng tôn tử của mình sinh vào một ngày này, cho nên tốt nhất có thể tránh khỏi một ngày này, bằng không mình làm chuyện nhẫn tâm, đó cũng là bất đắc dĩ.
Vương Phúc Nhi phân phó Lý tẩu tử nấu cơm cho mọi người, lại để cho Khấu nhi và Tiểu Ngưu tử đi đưa cơm qua cho Thích thị và Vương Hà Hoa bên kia.
Chờ sau khi Khấu nhi trở về hỏi nàng tình huống bên kia, Khấu nhi nói: “Khi nô tỳ đi tới, mấy người nãi nãi còn đang chờ đợi, nói là còn chưa tới lúc.”
Như vậy cũng được: “Vậy không có tình huống gì chứ?” Tỷ như là khó sinh này nọ.
“Nãi nãi nói kêu người trong nhà yên tâm, hết thảy đều rất tốt.” Khấu nhi nói.
Ài, cũng không thể yên tâm được, sinh con thời gian dài, cũng không có khả năng không nghĩ tới phương diện khó sinh, ban đầu khi Tứ thẩm sinh Nha nhi cũng thật sự là khó sinh! Dien*dan*le*quy*don ChieuNinh
Đầu Lượng Lượng cũng đang gật tới gật lui, Vương Phúc Nhi tắm rửa sạch sẽ cho nó, sau đó ôm đến trên giường đi ngủ, Vương Đồng Tỏa nhìn sắc trời không còn sớm, nói: “Đều đi ngủ đi thôi, bên kia không có truyền đến tin tức, chính là tin tức tốt, cha nương, hai người cũng mệt mỏi, đi nghỉ tạm trước đi thôi, con ở chỗ này chờ tin tức.”
Ngày hôm sau Vương Tiểu Bảo còn phải đến học đường, cho nên nó đi ngủ trước, Vương Phúc Nhi cũng chống đỡ trong chốc lát, thật sự là chống đỡ không nổi thì cũng đi ngủ.
Sáng sớm ngày hôm sau, Thích thị và Vương Hà Hoa vẻ mặt mệt mỏi trở lại, nhưng trên mặt là vẻ vui mừng, Triệu thị đã sớm chờ không kịp, vội hỏi tình huống, Vương Hà Hoa tức giận nói: “Nương cứ yên tâm đi, qua giờ tý mới sinh, là mùng sáu tháng năm, không phải mùng năm tháng năm, ngài không cần lo lắng nữa đi.”
Lời nói này làm mọi người đều yên tâm, nói không kiêng kỵ là không có khả năng, hiện tại tốt nhất là như vậy.
Triệu thị sau khi cao hứng thì phục hồi tinh thần lại: “Đó là nha đầu hay là tiểu tử?” Lúc này theo đuổi trai gái rồi.
“Chúc mừng nương, là tên tiểu tử to béo, nặng ước chừng bảy cân, Tứ đệ vui vẻ cười toe tóe kìa.”
Triệu thị chuyển chuyển ý nghĩ: “Nha, ta đây đi xem tôn tử to béo của ta, lúc này khẳng định Hương Cần cũng đói bụng, ta phải mang chút ăn cho nàng. Được rồi, hai đứa các ngươi cũng bận rộn thời gian dài như vậy, đi ngủ trước đi. Ai nha, đại tôn tử của ta!” Bởi vì được tôn tử, Triệu thị cũng có ngôn ngữ dễ chịu với Thích thị, Thích thị và Vương Hà Hoa thật sự là mệt không thôi, đều gột rửa rồi đi ngủ.
“Phúc nhi, đi thăm đệ đệ của ngươi với nãi!” Triệu thị muốn Vương Phúc Nhi đi theo Vương lão đầu nói: “Gào to mù quáng cái gì? Phúc nhi là đính hôn với nhà ai? Hiện tại ngươi kêu Phúc nhi đi cùng qua đó thì tính cái gì? Trong lòng không có một chút tính toán nào! Đi đi, ta đi qua xem!”
Hóa ra Sở thị sinh sản ở bên Tế An Đường, lúc này Vương Phúc Nhi cùng đi qua tự nhiên là không ổn, Triệu thị còn muốn nói gì, bị Vương lão đầu trừng mắt liếc nhìn một cái, Triệu thị nói nhỏ: “Không phải nhìn Phúc nhi đi qua, bên kia có thể đối với chúng ta đỡ hơn sao?”
Vương Phúc Nhi thật sự là bất đắc dĩ lắc lắc đầu, vào lúc này, nãi nãi còn muốn chiếm chút tiện nghi, cho dù là bản nhân nàng không đi, người ta bên kia cũng sẽ đối xử long trọng với bà, thật sự là không biết bà suy nghĩ gì.
Chẳng qua sau đó Vương Phúc Nhi nghe nói, khi Triệu thị đi qua, muốn ôm tôn tử, lại bị tỷ tỷ Tứ thẩm ngăn cản, dù sao hai người thiếu chút nữa ầm ỹ lên, đại khái ý tứ của tỷ tỷ Sở thị là cảm thấy Triệu thị này làm bà bà, trong ngày nhi tức sinh sản lại không đến. Nguyên nhân ấy à, khẳng định là vì cảm thấy muội tử mình là đau bụng vào ngày mùng năm tháng năm, sợ đứa nhỏ sinh ra vào ngày không tốt đi. Hiện tại thấy là sinh sản vào mùng sáu tháng năm, đã nghĩ muốn xem tôn tử ôm tôn tử, nào có chuyện tiện nghi như vậy?
Mà Triệu thị cảm thấy mình căn bản không có sai, còn nói, nếu chính ngươi sinh ra đứa nhỏ vào mùng năm tháng năm, khẳng định bà bà ngươi cũng sẽ như vậy, chẳng lẽ ngươi muốn cả nhà không hay ho đi theo sao? Kết quả hai người này nếu không e ngại nơi này là y quán, đã sớm đánh một trận rồi.
Vương Thiết Tỏa vốn cũng không có bao nhiêu hy vọng đối với nương mình, hiện tại là không có chuyện, bà muốn nhìn tôn tử thì nhìn đi, chỉ là rốt cuộc trong lòng có vướng mắc.
Vương Hà Hoa nói với Thích thị và Vương Phúc Nhi: “Tỷ nói bà làm ầm ĩ như vậy, có lợi ích gì cho mình? Trong lòng Tứ ca và Tứ tẩu nhất định không thoải mái! Mỗi khi nói bà cũng không nghe, cũng một bó tuổi to, may mắn Tam ca tam tẩu không so đo với bà!”
Bởi vì nhà Vương Thiết Tỏa sinh con trai, cho nên Vương Hà Hoa và Thích Gia An vốn định hôm nay trở về cũng hoãn lại, chỉ là trên tay Thích Gia An có việc, không thể chậm trễ, cho nên chỉ để lại Vương Hà Hoa và Lượng Lượng, bản thân hắn thì đi về huyện một mình. Còn báo tin vui cho các thân thích.
Vương Thiết Tỏa và Sở thị là được con trai, tự nhiên cao hứng, tắm ba ngày quyết định làm lớn, cho nên mọi người đều tề tụ ở bên nhà Vương Thiết Tỏa ở Vương gia thôn gia, bọn họ sớm đã chuyển đến nhà của Trương thẩm bên này. Dien*dan*le*quy*don ChieuNinh
Vương Cúc Nhi mang theo nữ nhi Viên Nữu của mình trở lại, Vương Hoa Nhi cũng ăn mặc đổi mới hoàn toàn về đây. Tắm ba ngày đều là chuyện nữ nhân, cho nên ngược lại các nam nhân đều tự hiểu là chưa cùng về, biểu cô, đại tẩu bọn họ cũng trở lại từ trấn trên, ài tiểu tử kia, còn chưa có sinh ra, đều có nhiều con cháu tiểu bối như vậy, thật sự là còn nhỏ bối phận lớn nha.
Tỷ tỷ Sở thị phụ trách tiếp đón mọi người, lúc này đều là cô nãi nãi đến, đều là khách quý, Vương Phúc Nhi thấy Viên Nữu lại béo lên, cánh tay béo chân béo, cũng có chút ôm không nổi. Vương Phúc Nhi hận không thể xoa bóp thịt hồ hồ này, chỉ là rốt cuộc đành nhịn xuống.
Vương Hoa Nhi nói: “Tỷ, xem tỷ nuôi dưỡng Viên Nữu béo như vậy, nhìn xem, ánh mắt này đều sắp híp lại thành một đường chỉ rồi!”
Vương Cúc Nhi nói: “Tiểu oa nhi lớn lên béo chút mới tốt, tỷ phu muội còn nói như vậy ôm mới thoải mái kìa, gia gia Viên Nữu cũng nói như vậy rất tốt.”
Vương Phúc Nhi nói: “Chờ đến khi được hai ba tuổi, hẳn là sẽ trở nên gầy một ít đi. Nhưng mà, cũng không thể quá béo. Viên Nữu, chúng ta đi nhìn tiểu cữu cữu thế nào nha?”
Đúng vậy, là tiểu cữu cữu, Viên Nữu thua ở mặt bối phận, tuy rằng lớn hơn đứa nhỏ của Tứ thẩm, đáng tiếc!
Vương Phúc Nhi ôm Viên Nữu nhìn Vương Thiết Chùy, ha ha, vốn dựa theo thứ hạng, Vương Thiết Chùy hẳn là kêu Vương Lục Bảo, chẳng qua Tứ thẩm Sở thị cảm thấy vẫn là đặt cái tên rắn chắc để dễ nuôi. Mặt khác Bảo gì đó ban đầu là do Triệu thị nghĩ ra, trong lòng Sở thị có tức giận, lại không thể làm gì với Triệu thị, nên đặc biệt không ấn theo cái này, cũng là chọc tức Triệu thị. Ai kêu bà không muốn gặp đứa nhỏ của mình, vậy đừng nghĩ khiến cho ta ấn theo quy củ đặt tên của ngươi, chúng ta cứ kêu là Vương Thiết Chùy!
Triệu thị nghe nói còn nháo qua, nhưng mà hiện tại xem ra, Tứ thẩm đạt được thắng lợi toàn phương diện!
***Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: lại nói mỗi lần Triệu thị gây chuyện khắp nơi, nhưng mà mỗi lần đều chưa từng thành công, cho nên bà không cam lòng, ha ha!
Hết chương 142.