Bạn đang đọc Con Đường Tình Yêu Của Những Siêu Quậy: Chương 41
Buổi tối chẳng ai nuốt nổi hạt cơm nào
10h30p tối tại bar World
Trong phòng có Phong, Nam, Huy, Tuấn, Quân đang ngồi uống rượu lâu rồi mọi người mới tập trung như vậy
– em nuôi Quân làm như thế sao_ Nam ngạc nhiên hỏi anh thật nghi ngờ
– tao cũng không tin lắm nhưng mà theo những gì Phong nhìn thấy là thế
– thôi đừng nói về vấn đề này nữa rồi mọi người hiểu nó rồi sẽ phải thay đổi cách nhìn về nó_ Quân vẫn qủa quyết
– tao cũng mong thế
– thôi khuya rồi về đi mai tới tiếp
– ừ
Tất cả ra về, Nam về đường khác với mọi người vì giờ Nam chuyển tới nhà mới ờ, còn mấy người kia đi cùng một hướng. Đi được một đoạn thì có mấy chiếc xe chặn đường của nhóm Quân, bên trong xe rất nhiều người bước ra đập cửa xe kêu mọi người ra ngoài. Mọi người cùng bước ra ngoài trời gió rít lạnh toát người ta lạnh vì gió thổi và vì không khí lạnh lẽo tới rợn người, nhóm Phong, Huy, Quân, Tuấn bước ra dáng đi bất cần tay đút túi quần, khuôn mặt lạnh lùng
– tưởng các người là lũ rùa không dám ra ngoài chứ hahaha_ tên cầm đầu lũ người kia lên tiếng nhìn hắn cũng giang hồ lắm trên cổ có săm hình con hổ thì ra là người của hổ quái
– thì ra là đại ca của hổ quái hèn chi hổ báo quá đi, sao muốn gì_ Tuấn nói vẻ châm chọc
– hừ tất nhiên mục đích chỉ có một đó là địa bàn này rồi.haha
– vậy sao nhưng mà theo tôi thì hơi khó đó
– được rồi không nói nhiều nữa lên_ tên đại ca của hổ quái ra lệnh cho tất cả cùng xông lên. Cuộc chiến bây giờ mới bắt đầu, hiện giờ lực lượng không được cân cho lắm một bên là 4 người còn một bên là gấp 10 lần thật không cân. Trận đánh gay cấn, ai cũng đánh rất hăng, Phong và Huy đánh như vờn chuột nhưng mà vì chúng đông nên phải dùng hết sức mình. Tình hình 10 trọi một, tình thế bất lợi đang nghiêng về phía nhóm Phong vì bọn chúng tới đông hơn và còn có cả vũ khí, cùng với đó không tránh khỏi việc bị thương. Huy bị gậy đánh mạnh vào chân làm anh khụy xuống, Tuấn không kém, một tên cầm dao định đâm Quân may mà Phong nhìn thấy và con dao xoẹt qua vai của Phong chảy máu. Phong không quan tâm vết thương vẫn tiếp tục đánh,
– Phong anh không sao chứ
– ừ không sao
Từ đằng kia có mấy chiếc xe tới mấy người bọn Phong đã đuối sức nghĩ lần này chắc chết ở đây luôn rồi, nhưng người bước ra không phải là người của Hổ Quái mà là đàn em của nhóm Phong, họ nhanh chóng vào giúp, lúc này tình thế được xoay chuyển lợi thế đang nghiêng về phía nhóm Phong chẳng mấy chốc đám người kia đã gục xuống hết và bỏ chạy toán loạn
– mấy anh không sao chứ_ một tên đàn em hỏi
– ừ không sao cảm ơn mấy đứa
– không có gì đúng lúc tụi em trên đường về thôi ạ
– ừ mấy đứa ngày mai san bằng Hổ Quái cho anh, thôi muộn rồi về nghỉ ngơi đi
– dạ chào mấy đại ca_ Nhóm người kia về hết, Huy mới lên tiếng
– giờ sao, người ngợm thế này làm sao mà dám về nhà, hơn nữa cũng hơn 11h rồi còn đi đâu được nữa mọi người lại đang bị thương
– ừ phải_ mọi người gật đầu giờ mà về thể nào cũng lớn chuyện
– à hay là thế này đi về tạm đây vậy_ Huy nghĩ ra một nơi
– chỗ nào
– đi rồi biết
Mọi người lái xe đi lao nhanh như gió may là đường đã hết người
_ _ _
Nhà Ngọc Nhi, hồi tối không ai ăn gì nên thấy đói mấy đứa đi pha mì gói ăn, vừa ăn vừa xem phim kinh dị, có tiếng chuông cửa Ngọc Nhi ấn nút mở cổng vì vừa anh Quân mới báo. Quân và mọi người bước vào nhà Linh nhìn ra ngoài cửa xem ai nhỏ giật mình hét toáng lên
– Aaaaaa ma_ làm Ngọc Nhi đang ăn mì suýt sặc và Mai suýt rơi bát mì vì tiếng hét của Linh
– em điên à đêm khuya la hét hàng xóm sang đập cho giờ_ Ngọc Nhi
– thì tại đang xem phim kinh dị tự dưng nhìn thấy mấy người toàn máu me làm em giật mình chứ bộ làm hết hồn
– trời mấy anh sao vậy người toàn máu thế kia_ Mai hốt hoảng khi nhìn thấy mấy người nhóm Quân
– ngăn kéo thứ 2 phòng tao_ Ngọc Nhi nói Mai lúc đầu không hiểu nhưng rồi cũng nhớ ra và chạy nhanh lên phòng Ngọc Nhi lấy đồ
– mấy anh bị sao thế_ Linh lo lắng hỏi
– không có gì đâu em đừng lo_ Tuấn trấn an Linh
– nhưng mà tại sao anh lại bị như thế này
– thôi Linh hỏi nữa cũng vậy thôi nhìn cũng biết là đánh nhau rồi_ Ngọc Nhi bình thản mở tủ lấy bông và băng gạt, Mai lấy hộp cứu thương từ phòng Ngọc Nhi xuống
– đây
– haiz có lẽ tao với mày đổi nghề làm y tá thôi, Mai ạ
– ừ có lẽ đây là ý hay đấy
– nào Linh ngồi thừ ra đó làm đi
– làm gì ạ
– Em đùa chị à băng bó ọi người chứ làm gì
– à phải, em quên