Bạn đang đọc Con Đường Tình Yêu Của Những Siêu Quậy: Chương 28
Sáng hôm sau cả 3 được mẹ Ngọc Nhi hộ tống tới trường, lúc này vẫn còn khá sớm, một lúc sau thì Hương, Vân, Trung, Hưng tới
– mấy nàng tới sớm dữ vậy
– ừ cũng tới sớm hơn chúng mày xíu à
– ê Mai tay nàng sao thế sao thành cái xác ướp thế kia_ Hương nhìn thấy tay Mai bị băng bó liền hỏi. Mai không biết trả lời sao nhìn qua Ngọc Nhi, Ngọc Nhi hiểu ý lắc đầu
– tại hôm qua xơ ý nên ngã ý mà
– đi cũng để ngã nữa_ Hưng
– này ông chưa từng bị ngã à, ông muốn thử không
– thôi thôi tôi xin hai người_ Vân can
– Tin hot tin hot này mọi người ơi_ Thanh từ ngoài chạy vào lớp không biết anh chàng lại có tin tức gì đây
– lại tin gì hot hả Thanh_ Hưng hỏi
– tin này cực hot luôn_ Thanh
– tin gì thì nói nhanh đi_ Trung
– lề mề sốt cả ruột_ Vân
– thì phải từ từ đã chứ như thế mới hấp dẫn trí tò mò_ Thanh
– vào vấn đề chính đi_ Trung
– là thế này vừa nãy tao đi qua……_ chưa để Thanh nói hết Trung đã chen vào
– vào vấn đề chính
– hôm nay lớp a có 2 nữ học sinh mới chuyển vào
– có thế mà cũng nói_ một học sinh nam trong lớp
– thì đó điều đặc biệt ở đây là thế này_ Thanh tiếp tục dài dòng
– ông có nói nhanh không mất thời gian với ông quá à_ Vân hết kiên nhẫn nói
– cứ bình tĩnh, nghe nói gia đình hai người này khá bề thế, một người là thiên kim của nhà họ Lương kinh doanh nội thất, còn người kia là tiểu thư nhà họ Lâm_ Thanh nói xong
– woa gia thế cũng được đó cơ mà không liên quan kệ họ_ Đan Linh
– ừ phải kệ người ta_ Hương. Mai nhìn Ngọc Nhi, Ngọc Nhi nhún vai lắc đầu chắc chỉ là trùng họ thôi
/
Buổi chiều Ngọc Nhi và Mai chuẩn bị đồ chuẩn bị đi học võ, rủ Đan Linh đi học cùng nhưng nhỏ nói không có hứng thú nên không đi, hôm nay mẹ Ngọc Nhi có việc phải ở lại giải quyết nên về hơi muộn, sợ Đan Linh ở nhà buồn nên Ngọc Nhi gọi cho Tuấn tới chơi với nhỏ cho nhỏ khỏi buồn. Đợi Tuấn tới 2 đứa mới đi, hai đứa đi khá sớm chưa muốn tới lớp nên ghé qua bờ sông dạo một lát. Đứng bên bờ sông cảm giác thật dễ chịu, trên cầu một người con trai đang đứng nhìn hai đứa nó, ngồi xuống bờ sông dựa lưng vào nhau nhớ lại những kỉ niệm trước đây khi tụi nó quen nhau lần đầu tiên là bên bờ sông này
– thời gian trôi qua nhanh quá thấm thoát đã 13 năm rồi, tình bạn của chúng ta bắt đầu từ bờ sông này_ Mai
– nhớ lần đầu tiên gặp nhau chính là trong buổi picnic cuả hai gia đình tao và mày, mẹ mày và mẹ tao, mẹ nuôi là bạn thân, lúc đầu là tao thấy mày và anh mày tao thấy ngưỡng mộ lắm vì mày có anh trai thương mày tới vậy mà_ Ngọc Nhi
– mày cũng có anh Nam thây_ Mai
– ừ nhưng mà tao muốn anh Nam là anh ruột cơ nên tao toàn gọi anh ấy là anh hai_ Ngọc Nhi
– thật là đáng tiếc bây giờ mẹ tao và ba mẹ ruột mày đều không còn nữa rồi
– ừ nhưng bây giờ chúng ta sống với mẹ nuôi rất tốt mà
– ừ bà thương chúng ta như con ruột của mình vậy_ nói tới đây cả 2 im lặng. Một nhóm gồm 4 người con gái đang đi tới chỗ hai đứa nó ngồi
– trời ơi chị họ à sao lại ngồi thẫn thờ ở đây vậy thất tình à_ Đan Nga xỉa xói bên cạnh là Ngọc Anh và hai nhỏ khác. Mai và Ngọc Nhi đứng dậy
– cô ăn nói cho cẩn thận chút đi, Ngọc Nhi là chị họ cô đó_ Mai bức xúc trước thái độ của Đan Nga
– có gì mà không dám, tôi chỉ nói những gì mình nghĩ, tôi làm gì phải nể nang ai
” chát” Mai tát Đan Nga một bạt tay
– cô là cái gì mà dám tát tôi chứ, cô chỉ là đứa mồ côi được bác tôi nhận nuôi thôi đâu phải chị họ tôi, cô không có tư cách đánh tôi_ Đan Nga nổi khùng nên
” chát” Ngọc Nhi dơ tay tát Đan Nga một cái nữa
– tôi có đủ tư cách đánh cô không
– chị dám tát tôi_ Đan Nga dơ tay định tát lại Ngọc Nhi nhưng Ngọc Nhi nhanh chóng cho nhỏ ăn một cú đá đau điếng
– Bạn quá đáng thật đó sao lại đánh Đan Nga nặng tay như thế chứ_ nhỏ đi cùng Đan Nga nói
– quá đáng ai quá đáng, Đan Nga em nên biết điều chút đi đừng có nói người khác như thế chị cũng là đứa mồ côi đó
– ô hô tội nghiệp bạn qúa à thì ra là không có được dạy dỗ đàng hoàng nên mới thô lỗ như thế_ nhỏ còn lại nên tiếng. Mai tức giận định xông lên cho nhỏ trận nhưng Ngọc Nhi cản lại
– còn hơn được dạy dỗ mà ăn nói không ra sao
– cô nói ai
– ai thì tự người đó biết
– được món nợ ngày hôm nay tôi nhất định trả lại gấp đôi_ Đan Nga
– được tôi đợi cô, mọi lúc
– được
Nói rồi mấy nhỏ bỏ đi, Ngọc Nhi và Mai hết hứng đi học về nhà chơi. Còn người trên cầu đó là Phong, cậu đã nhìn thấy hết mọi việc