Con Đường Tìm Hạnh Phúc Của Nữ Phụ

Chương 1: Xuyên Qua


Đọc truyện Con Đường Tìm Hạnh Phúc Của Nữ Phụ – Chương 1: Xuyên Qua


Sao cuộc đời cô thiệt con mẹ nó máu chó mà, cô Tiểu Điềm Điềm xinh xắn dễ thương khả ái đáng yêu siêu cấp thông minh thiên tài đỉnh đỉnh thiện lương vô cùng lịch sự vô hạn thanh nhã vô biên người gặp người thích hoa gặp hoa nở xe gặp xe chở bom gặp bom nổ ấy vậy mà số phận cô thật là bất hạnh quá, “Xuyên Không”. Cô đúng là đạp phải vận cức chó mà.
Có phải hay không vì cô quá hoàn hảo nên lão thiên ganh tỵ cô, cho cô xuyên vào chính tác phẩm, đứa con tinh thần đầu tiên cô tạo ra hay sao. Ay, cô biết câu truyện rất cẩu huyết, trách cô sao được, cô là mẹ kế mà. Nhưng giờ thì hối hận quá, ấy vậy mà lão thiên a, không lẽ cũng vì thế thôi mà ông “nỡ” đễ cô “bị” xuyên vào câu truyện đã máu chó mà nhân vật còn máu chó hơn, nữ phụ lá chắn, vệ sĩ số một luôn kè kè đi bên nữ chính làm cái màng bảo vệ đỡ đạn. Bị hành hạ từ đầu tới đuôi cho đã rồi kết thúc, nữ chính Hoa Ngân Tuyết sợ khi cô đi vắng, nữ phụ vệ sĩ ở nhà nhúng chàm nam nhân của mình, cô tiểu nữ chính liền quyết định đem thuốc độc mới được nghiên cứu từ tổ chức của Lạc Thiên Quân, nam nhân thứ ba trong hậu cung của tiểu nữ chính âm thầm bỏ vào thức ăn của nữ phụ vệ sĩ. Đợi khi độc mới bắt đầu phát tán thì quăng nữ phụ vào hầm kín rồi để mặc cô gặm nhắm nỗi đau thân thể bị từ từ thối rửa.
Đã làm không biết bao nhiêu chuyện ác rồi ấy vậy cái bọn nam nữ chính vẫn có thể sống hạnh phúc với nhau đến trọn đời.
Áxx, con mẹ nó cô muốn biểu tình, bỏ phiếu phản đối a, nhưng truyện là do cô viết mà. “A Thiên a, con muốn về nha….!!”

“Ô hu hu, ô ô hu hu..” Tiểu Điềm Điềm khóc ròng cả nửa ngày trời, a lộn, khóc ròng cả nửa đêm trời, đau lòng lắm nhưng khi ngẫm lại. Vậy cũng tốt, cô sẽ bắt đầu lại một cuộc sống mới, ở thế giới kia cô cũng chẳng có gì lưu luyến cả, chỉ có tiền bỏ lại hơi tiếc. Cô sống cô độc, không bạn bè, không người thân, cô chỉ biết đi du lịch khắp nơi, thưởng thức mỹ thực, chơi trò chơi mạo hiểm, cô thấy có thể học đều học. Cô vùi đầu cố gắng tiêu trừ thời gian suy nghĩ để giảm bớt cô đơn. Và rồi cô gặp anh, anh như ánh sáng ấm áp soi vào lòng cô, nhưng mọi thứ vỡ nát khi anh quay lưng bỏ mặc cô. Cô biết thân mình mà, nên cô buông tay. Ở nơi đây cô sẽ làm nên một tương lai mới, sẻ vì chính mình, vì nữ phụ mà sống tốt hơn. Cô đang sống trong xác người ta mà, phải có trách nhiệm thôi.
Chuyện trong tương lai sao, cô rất mong chờ nha. Nhưng hiện tại, cô có bốn tuổi, mới bắt đầu chương một. Cũng có thể xem là may mắn đi, cô cần thời gian chuẩn bị và xử lý một số chuyện, mong không có hiệu ứng không mong muốn, đáng tiếc nào xảy ra khi cô đến.
“Cầu thiên a..” Bỗng ai kia liếc liếc con mắt oai oán nhìn trời, chảy ba vạch hắc tuyến nghĩ thầm. “Cái lão Thiên này còn có thể tin được không đây..!?”
Lão Thiên trên trời ôm trán tức run run chòm râu trắng, tay cũng run run chỉ xuống Tiểu Điềm, phùng má trợn mắt nói.

“Là do người ta ám hại ngươi chết, ta thấy tội nghiệp mới cho ngươi xuyên sống tiếp, vậy mà giờ còn dám nghĩ ta như thế, tức chết ta,.. thiệt là tức chết ta mà..!!”
Lão Thiên cố vuốt vuốt râu để bình tĩnh tâm tình, nhìn Tiểu Điềm hừ nhẹ nói thì thầm, “con nít bốn tuổi thôi, ta không so đo”, rồi quay lưng đi ngủ luôn.
Nếu Tiểu Điềm biết nguyên nhân dẫn xuyên của bản thân thì sẽ có thái độ gì đây.
“Tính Tinh, Tính Tinh…”
Đồng hồ điểm mười hai giờ khuya, Tiểu Điềm mệt mỏi đánh ngáp một hơi dài, nằm ườn ra giường, quay sang ôm cái gối ngủ, chép miệng khen ôm rất êm, rồi ngủ luôn.
Trong đêm khuya vắng, yên tĩnh đến lạ thường, trăng thanh gió mát, rất tốt để làm chuyện xấu, và cũng có rất nhiều chuyện kinh thiên xảy ra. Chẳng hạn như thế giới trước của Tiểu Điềm…


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.