Đọc truyện Con Đường Phục Thù – Chương 2: 12 Vị Thần
Tại một không gian chống rỗng chỉ có màu trắng có 12 bóng người trong đó có tà quânNó vẫn đang bất tỉnhChợt mở mắtGiờ nó không biết cái gì nó ngó nhìn xung quanhThì bỗng nhiên nó kêu lên“ lương lương tao ở đây”Rồi lương đi về hướng nóNó bỗng hỏiĐây là đâuTại sao chúng ta ở đâyCòn những thằng kia là aiLương vẫn im lặng không trả lờiTại nó cũng không biếtNói về thằng này thuộc dạng lạnh lùng boyTao nhìn không ưa màMà tà quân cũng quá quen với nó nên cũng không hỏi thêm nữaNó ngồi xuống nghĩKhông lẽ xuyên khôngNghĩ đến đó nó bỗng nhiên vui sướng không thể diễn tảThầm cười trong lòngNó nghĩ thời tới kkkTại sao nó tự tin như vậyNó nghĩ là một thằng cày như nó quá quen với cuộc sống đó thông qua những truyện mà nó đọcNên nó nghĩ thời nó tới kkkĐang vui sướng trong lòng bỗng nhiên thiên địa bỗng biến đổiXuất hiên 12 ngôi vị đang tại nguyên không nhìn đám người tà quânMột cỗ uy áp thần bí áp lên mọi ngườiTà quân nghĩ chắc là uy áp do người cảnh giới cao tạo nênKhiến nó khó thở mà từ trong tâm hồn nó bỗng nhiên có cảm giác sợ hãi không thể diễn tảNó nghĩ những người đó có thể bóp chết nó như một con kiến khiến nó sợ hãiNó ngước nhìn lên thấy 12 người nhìn nó không khác gì loài bò sát yếu đuối không khác gì hơnBỗng nhiên có một giọng nói kêu lênNhững con người yếu đuối kia hãy lấy làm vinh dự khi có thể làm thú vui tiêu khiển cho những người vĩ đại như bọn ta kkkMột sự sỉ nhục trong lòng mỗi người ở đâyNhưng họ biết họ không thể làm gì trước uy áp của những kẻ đóHọ đủ hiểu mình không thể làm gì trước mặt họNhưng bỗng nhiên có một lời nói khiến họ hoảng sợ không thôiÔng là aiTại sao đưa chúng tôi tới đâyMẹ kiếpÔng nghĩ gì bảo chúng tôi làm thú tiêu khiển cho mấy ôngTrong lòng mọi người lúc này hiện ngay một chữToang mẹ cái thằng ngu này là aiAi đó làm ơn bịt miệng nó lại cái Trong đó có một gương mặt sửng sốt hơn bao hGiờ hết là lương Nó muốn tỏ ra không quen biết gì với tà quânMẹ thằng bạn như nó bỏ đi.