Con Đường Dị Giới Xinh Đẹp

Chương 378: Phỉ Lệ hoài nghi


Đọc truyện Con Đường Dị Giới Xinh Đẹp – Chương 378: Phỉ Lệ hoài nghi

“Xem ra ta đã tới chậm một bước, vốn cho là tay bọn họ sẽ không dài như thế, quả nhiên là đánh giá thấp thế lực của bọn họ.” Ô Nhĩ Lệ Tạp thở dài, nhìn đoàn người Phỉ Lệ, trong mắt rõ ràng chảy xuôi thần sắc không tốt lắm, mặc dù thoạt nhìn không có gì. Nhưng dường như là không lâu về trước đã từng bị thương tổn, nên ma lực dao động trên người vẫn có chút tắc nghẽn.

“Ngươi là Tộc trưởng lần này của Lan Tư Tháp Phu?” Phỉ Lệ vừa cẩn thận ôm Lạp Mạc Nhĩcẩn thận ôm vào trong ngực của mình, vừa cẩn thận vận chuyển Thần lực, Thần lực của Kỳ Dương chỉ có thể tạm thời ổn định bệnh tình của Lạp Mạc Nhĩ, nhưng mà đối với thương thế của Lạp Mạc Nhĩ lại không có chút tác dụng nào, Thần lực của Phỉ Lệ thì khác, sau khi thức tỉnh được trí nhớ của Vân Tiêu, Thần lực của nàng đã chuyển hóa hoàn toàn thành Tiên lực, hấp thu linh khí của trời – đất, cho nên có thể khiến Phỉ Lệ phải ra tay thì quả là chuyện tình thật nghiêm trọng.

“Đúng thế! Ta là Ô Nhĩ Lệ Tạp • Lan Tư Tháp Phu, thật ra thì rất lâu về trước chúng ta đã gặp mặt, ở Thủ Vọng Giác, chỉ là không biết Vân Tiêu đại nhân còn nhớ chuyện này hay không thôi.” Ô Nhĩ Lệ Tạp thẳng thắn vô tư nói, cặp mắt không có chút dao động nào, chỉ l lẳng lặng nhìn Phỉ Lệ, ký ức truyền thừa của gia tộc Lan Tư Tháp Phu khác biệt với những người khác, Tộc trưởng của gia tộc Lan Tư Tháp Phu phải thừa kế tất cả trí nhớ của gia tộc Lan Tư Tháp Phu, cho nên Ô Nhĩ Lệ Tạp không cần lao lực chút nào đã nhận ra thân phận chân thật của Phỉ Lệ, vốn là cặp mắt đang bình tĩnh nhưng thời điểm nói ra hai chữ Vân Tiêu, thoáng qua ý vị sùng bái rõ ràng.

“Bây giờ ta tên là Phỉ Lệ, cái tên đó ngươi hãy quên đi! Trước hết, hãy dẫn chúng ta đi tới tộc địa của các ngươi, sau đó nói cho ta biết tất cả những việc đã xảy ra ở Long Vực.” Phỉ Lệ gật đầu một cái với Kỳ Dương, trên cơ bản thì thương thế của Lạp Mạc Nhĩ đã ổn định rồi, điều quan trọng nhất là cần chữa trị Thần cách, hiển nhiên bây giờ không phải là thời cơ tốt nhất, cho nên Phỉ Lệ để cho Kỳ Dương mang theo Lạp Mạc Nhĩ, ý bảo Ô Nhĩ Lệ Tạp dẫn đường.


Mà Á Sắt ở một bên còn đang buồn bực nghe đối thoại giữa Phỉ Lệ và Ô Nhĩ Lệ Tạp, không hiểu tại sao, một người cao to như Ô Nhĩ Lệ Tạp lại gọi Phỉ Lệ là Vân Tiêu, mà Lộ Ti Đinh ở một bên, thời điểm nghe thấy hai chữ Vân Tiêu, thân thể khẽ run lên, sắc mặt cũng trong nháy mắt trở nên đỏ thắm, hô hấp mất tự nhiên tăng nhanh, hiển nhiên là bị giật mình, cả thân thể cương cứng.

“Vâng, xin theo sát bước chân của ta, đừng đi loạn, nếu không, dù là ta cũng không thể bảo đảm sự an toàn của các ngươi, dĩ nhiên Vân. . . . . . Phỉ Lệ là ngoại lệ.” Ô Nhĩ Lệ Tạp tốt bụng giải thích. Phải biết rằng, gia tộc Lan Tư Tháp Phu sống ở chỗ này, tự nhiên phải có thủ đoạn để bảo vệ tính mạng của bọn họ, có thể sống ở một địa phương nguy hiểm thế này, làm sao có thể không có một chút kỹ xảo đặc biệt nào chứ, nhất là căn nguyên của gia tộc lại càng không thể nào tùy tiện bại lộ trước người khác.

“Phỉ Lệ. . . . . .” Á Sắt vừa định hỏi chút gì đó, lập tức đã bị Lộ Ti Đinh ở phía sau kéo lại ống tay áo, nhỏ nhẹ lôi kéo hai cái, cái này rõ ràng là cử chỉ nũng nịu, thật sự là giữa hai người bọn họ có bí mật, hay là đang nhắc nhở đối phương lúc không cần thì không nên nói, không nên hỏi gì cả.

“Không nên hỏi nhiều, điều huynh nên biết Phỉ Lệ tự nhiên sẽ nói cho huynh biết, điều huynh không nên biết tốt nhất không nên hỏi, cái tên đó không đơn giản chỉ đại biểu cho một dòng họ, mà còn đại biểu cho linh hồn thời đại khác. Cho nên không nên hỏi, Á Sắt, đó không phải là chuyện huynh nên biết!” Giọng nói thất bại nặng nề của Lộ Ti Đinh nhè nhẹ vang lên ở bên tai Á Sắt, Lộ Ti Đinh tiếp thu trí nhớ của Lê tộc, làm sao có thể không biết hai chữ Vân Tiêu này đại biểu cho cái gì chứ? Chỉ là nàng tuyệt đối không nghĩ tới, Phỉ Lệ lại là người đó, cái người khiến thế giới này điên cuồng vì sự tồn tại của nàng, nàng mạnh, không chỉ là thực lực của nàng, còn là vì nàng vô tư và công chính. Theo truyền thuyết, không phải là nàng đã sớm chết rồi sao? Không thể tin được lại có thể thật sự nhìn thấy nàng, đây là một điều thật sự không thể tin được.


Không những thế, nàng còn xuất hiện tại nơi này, vậy đã nói rõ, chỗ này nhất định không đơn giản, chuyến đi Long Vực lần này, những gia tộc lớn như Đức Cổ Lạp, Khải Kỳ, Phượng Hoàng, còn có Ban Đức Lộc cũng không tham gia, phải biết rằng những người này đều là người bên cạnh Phỉ Lệ, thế nhưng một người cũng không xuất hiện, có phải, chuyến đi Long Vực lần này cũng không phải đơn giản là con đường đi rèn luyện hay không, rất có thể chính là con đường giết chóc đầy máu tanh, Lộ Ti Đinh tinh quang chợt lóe, ngay sau đó nhanh chóng biến mất, những thứ này đều không phải là điều nàng nên nghĩ, nàng chỉ cần làm cho tốt bổn phận của mình là được rồi, không phải sao? Phỉ Lệ đã cho nàng cam kết, sẽ để cho nàng khôi phục lại bình thường, đây chính là điều nàng theo đuổi.

“Ừ!” Mặc dù Á Sắt vẫn có chút không hiểu tại sao. Nhưng mà hắn không ngốc, ngược lại hắn hết sức thông minh, tự nhiên hiểu được lo lắng trong lời nói của Lộ Ti Đinh, nói cách khác những chuyện có liên quan đến nhau thế này là tuyệt đối không thể tùy tiện hỏi , bởi vì dù là Đức Cổ Lạp hay Khải Kỳ cũng không có người nào dám gọi cái tên đó, có lẽ lần này sau khi trở về, hắn phải nhanh chóng thu xếp tốt để mà tiến vào Bí Cảnh tu luyện một khoảng thời gian.

Trải qua sự kiện Thần điện Quang Minh kia, La Bá Đặc đã nói cho Á Sắt sự tồn tại của Bí Cảnh, còn có quan hệ giữa gia tộc Khải Kỳ và Đức Cổ Lạp, vốn dĩ là Á Sắt dự định sau khi khôi phục sẽ lập tức tiến vào Bí Cảnh tu hành , nhưng mà Á Sắt lại kiên trì muốn đi cùng Phỉ Lệ tới Long Vực một chuyến, La Bá Đặc bất đắc dĩ phải thương lượng lại với An Na, cuối cùng vẫn ném vấn đề này cho Phỉ Lệ, nói, chỉ cần Phỉ Lệ đồng ý, bọn họ sẽ không có bất kỳ ý kiến gì.


Vốn bọn họ cho rằng Phỉ Lệ sẽ cự tuyệt, không nghĩ rằng Phỉ Lệ lại thật sự đồng ý thỉnh cầu của Á Sắt , cho nên La Bá Đặc cũng đành phải đồng ý chuyện này.

Phỉ Lệ đem tất cả tinh lực truyền vào trên người Lạp Mạc Nhĩ, tự nhiên là không chú ý tới Á Sắt cùng Lộ Ti Đinh khác thường, chỉ là cho dù nàng thật sự chú ý tới, có lẽ lúc này nàng cũng sẽ không để ý lắm, dù sao sự kiện kia sẽ nhanh chóng bị người phát hiện, chẳng qua đây chỉ là chuyện sớm hay muộn mà thôi.

“Con đường này là con đường duy nhất tiến vào địa tộc của gia tộc Lan Tư Tháp Phu chúng ta, chỉ là trước đó không lâu lại bị người tập kích, cho nên chúng ta không thể không thay đổi lại một lần nữa, vì thế mới càng thêm trở nên phức tạp.” Ô Nhĩ Lệ Tạp nhẹ giọng giải thích, mặc dù gia tộc Lan Tư Tháp Phu bọn họ vẫn luôn sống ẩn dật, nhưng cũng không phải là lánh đời, chỉ là đoạn thời gian trước đột nhiên phát hiện những tộc nhân đi ra ngoài, vậy mà bị người giết hại toàn bộ, trong lúc nhất thời cả gia tộc Lan Tư Tháp Phu đều kinh hãi, phải biết, tuy trong Long Vực không thiếu ma thú có thực lực cao cường, nhưng mà tộc nhân của gia tộc Lan Tư Tháp Phu chưa bao giờ có ai là yếu kém cả, hơn nữa lần lên đường rèn luyện kia còn có Tam Trưởng Lão đi cùng, mặc dù thực lực của Tam trưởng lão không phải là mạnh nhất trong gia tộc Lan Tư Tháp Phu, nhưng tuyệt đối là cường giả xếp hạng trong top 10, một cường giả như vậy, vậy mà không hề có một chút cơ hội đánh trả lại, thậm chí ngay cả cơ hội chạy trốn cũng không có thì đã bị người sát hại rồi, chuyện này khiến Lan Tư Tháp Phu càng thêm cảnh giác, hơn nữa dạo gần đây trong Long Vực xuất hiện nhiều loại ma thú không biết tên và những thực vật có lực công kích khác, khiến cho gia tộc Lan Tư Tháp Phu hiểu rõ rằng, đã có người chìa bàn tay vào trong Long Vực, chuyện xảy ra với Tam Trưởng Lão lần trước, rất có thể chính là một lời cảnh cáo. Để cho bọn họ không nên nhúng tay vào chuyện này, nếu không kết quả xảy ra với Tam Trưởng Lão cũng chính là kết quả của gia tộc Lan Tư Tháp Phu bọn họ. Vì thế, Lan Tư Tháp Phu không thể không một lần nữa ẩn núp mình, ngay cả đường vào cũng thay đổi, hết sức bí ẩn, trừ khi có người trong tộc dẫn đường, còn không, người ngoài đừng mơ tưởng tiến vào tộc địa của gia tộc Lan Tư Tháp Phu.

“Lan Tư Tháp Phu đã xảy ra chuyện?” Phỉ Lệ tinh quang chớp lóe, ngay lập tức nghĩ đến loại khả năng này, mặc dù gia tộc Lan Tư Tháp Phu quả thật cường hãn, nhưng nếu là Thủy Yêu tự mình ra tay, hoặc những người bên cạnh Thủy Yêu ra tay thì cũng không phải là không thể nào, bởi vì nàng biết Vân Ảnh có năng lực này, chỉ là nàng thật sự không ngờ Thủy Yêu lại ra tay nhanh đến thế, thật đúng là khiến Phỉ Lệ cảm thấy có chút lo lắng, giống như là cảm giác có chuyện gì đó không tốt sắp xảy ra .

“Không sai, trước đây không lâu, Tam Trưởng Lão của tộc chúng ta mang theo tộc nhân đi ra ngoài rèn luyện, tổng cộng mười lăm người, bản thân Tam Trưởng Lão có thực lực cấp bậc Chân Thần, mà thực lực của những tộc nhân khác cũng đều khoảng cấp bậc Linh Thần, nhưng mà thi thể đoàn người bọn họ được phát hiện cách tộc địa ta trăm dặm, tất cả đều là một kích trí mạng.” Ô Nhĩ Lệ siết chặt lòng bàn tay của mình, làm lòng bàn tay rách da, máu tươi không ngừng nhỏ xuống dưới, phải biết rằng, Tam Trưởng Lão là người nhìn Ô Nhĩ Lệ Tạp lớn lên thành người, đối với Ô Nhĩ Lệ Tạp mà nói, không thể nghi ngờ, Tam Trưởng Lão chính là gia gia ruột thịt của nàng, giờ chết rồi, hơn nữa còn không biết hung thủ là người nào? Loại cảm giác này khiến Ô Nhĩ Lệ Tạp có loại kích động muốn phát điên, lúc đầu, nếu không phải là Lợi Ách ngăn cản nàng, rất có thể nàng đã san bằng Long Vực rồi, mặc dù biết rõ đây là chuyện không thể nào.


“Nếu muốn một kích trí mạng giết một cường giả cấp bậc Chân Thần và hơn mười cường giả cấp bậc Linh Thần, Kỳ Dương huynh làm được không?” Phỉ Lệ nhàn nhạt nhìn Kỳ Dương một cái, khi tầm mắt rơi vào trên người Lạp Mạc Nhĩ, biến thành lo lắng, sau đó bị sự hung ác thay thế, Thủy Yêu ngươi thật sự là quá đáng rồi, lần này, ta tuyệt đối sẽ không nương tay, có lẽ năm đó nàng không nên không nghe lời Hậu Khanh nói, giữ một kẻ lòng lang dạ sói như Thuỷ Yêu ở bên người.

“Không làm được, ngay cả ta là Chủ Thần cũng không làm được, mặc dù quả thật có thể đánh ngã bọn họ, nhưng muốn giết được bọn họ trong vòng 1 chiêu thì vẫn có chút miễn cưỡng, dù sao sau khi đến cấp bậc Chân Thần, cũng sẽ sinh ra Linh Hồn Uy Áp.” Kỳ Dương nghĩ điều đó là không thể nên lập tức phủ định, hắn tự thấy mình làm không làm được, tuy nói Chủ Thần cùng với Chân Thần cách xa nhau một cấp bậc, một cấp bậc không cách nào vượt qua, Chủ Thần quả thật có thể dễ dàng sát hại cường giả cấp bậc Chân Thần, nhưng nếu muốn một kích trí mạng thì vẫn có chút khó khăn. Dù sao cấp bậc Chân Thần cũng đã có Linh Hồn Uy Áp, tuy công kích của Chủ Thần là uy áp, nhưng mà đối với người có uy áp thần trí tương đương mà nói, vẫn có sức chống cự nhất định.

“Trong tam giới, kẻ có thể đánh bại huynh, sẽ là ai đây?” Phỉ Lệ tùy ý hỏi, thời điểm Ô Nhĩ Lệ Tạp ở một bên đang nghe vấn đề này, trên người bộc phát ra một cỗ khí thế mãnh liệt, nàng làm sao có thể không nghe rõ ý tứ trong lời nói của Phỉ Lệ, Kỳ Dương là Minh Thần, là Chủ Thần, ngay cả hắn cũng không thể làm được một kích trí mạng, như vậy, rất có thể, người ra tay với Tam Trưởng Lão và tộc nhân của bọn họ không phải là người trong tam giới, dĩ nhiên là Lan Tư Tháp Phu hiểu rõ các thế lực trong tam giới, mặc dù không loại bỏ sự tồn tại của một vài ẩn sĩ, nhưng nếu muốn đánh bại cấp bậc Chủ Thần như Kỳ Dương mà nói thì vẫn là tương đối ít, có thể nói là cơ hồ không có.

“Hiểu chưa?” Phỉ Lệ như có điều suy nghĩ nhìn Ô Nhĩ Lệ Tạp một cái, tin tưởng Ô Nhĩ Lệ Tạp đã hiểu ý của mình.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.