Con Đường Đế Vương

Chương Quyển 54 - Chương 3: Tất cả công sức từ trước đến nay (Phần 1)


Bạn đang đọc Con Đường Đế Vương: Chương Quyển 54 – Chương 3: Tất cả công sức từ trước đến nay (Phần 1)

Khu vực phương Bắc đối diện với mối nguy hiểm lớn từ những cuộc xâm lược của quái vật.
“Krook!”
“Groak-Groak!”
Đám quái vật thoải mái lang thang khắp nơi trong khi những người chơi liều mạng đi “ngao du” thì liên tục bỏ mạng.
Những người chơi đi tới các bãi săn cũng phải đề cao cảnh giác.
“Sao mà cái đám quái này còn đông hơn cả kiến vậy?”
“Chúng cứ đứng túm tụm lại với nhau. Chẳng mà bị rơi vào tầm mắt của chúng nó thì chỉ có nước xanh cỏ.”
“Suỵt. Tôi thấy một con quái xanh ở chỗ kia.”
“Nghe tả thì giống Warek đấy? Sao nó lại xuất hiện được ở chỗ này chứ.”
“Một con quái vật dạng thằn lằn có level trên 400.”
“Đậu xanh rau củ quả, nó thấy chúng ta rồi kìa.”
“Nó là Warek đấy. Thôi tập xác định rồi. Anh em, cạp đất đi thôi…”
Lục địa Trung tâm đã trở nên nguy hiểm hơn đến cả chục lần vì những thay đổi về nơi sống và phạm vi hoạt động của quái vật!
Người chơi tại Lục địa Trung tâm cùng chung nỗi sợ chết khi mà an ninh quốc gia trở nên bất ổn.
Khi Royal Road mới bắt đầu, mỗi vương quốc đều có quân đội và binh sĩ ổn định đóng quân tại mỗi thành phố và pháo đài.
Những Knight, Soldiers và Mercenary đều là các NPC.
Quân đội tự động chống lại những cuộc xâm lăng của quái vật và tiêu diệt đạo tặc, mang lại sự an toàn cho mọi người.
Haven, Kalamore, Gradian, Nest, Dale, Aidern, Tullen, Harpan, Lasalle, Bremen, Sur, và Subain.
Các quân đội mà các vương quốc chỉ huy dần dần bị tiêu tan trong những trận chiến của các Guild hàng đầu.
Khi mà Guild Hermes thống nhất Lục địa Trung tâm, số lượng của họ chỉ còn chưa đầy một nửa, và những đội quân tinh nhuệ không còn là bao nhiêu, và tất cả đều đã biến mất tại Đồng bằng Garnav.
Lục địa Trung tâm rộng lớn với rất nhiều thành phố và thành lũy mà không có ma “lính” nào cả.
“Tìm người đi cùng đến làng Singleton đây.Dạo này trị an bất ổn quá nên tôi cần tìm bạn đồng hành.”
“Chú mày vừa ở đâu rơi xuống thế? Ngôi làng đó biến mất lâu rồi.”
“Cái đệch. Sao lại biến mất?”
“Lũ quái vừa thành công chiếm nó ngày hôm qua. Giờ nhà cửa, biệt thự thành chỗ cho đám đó quẩy hết rồi.”
“Ầu mai Chúa…”
Rất nhiều người chơi tại quảng trường gần đài phun nước đều ở trong trạng thái rối bời

“Weed không nên tập trung bảo vệ phương Bắc chứ. Đây cũng là lãnh thổ của anh ta mà.”
“Phải. Nếu Weed tới đây, chúng ta lẽ ra đã an toàn rồi.”
Rất nhiều người thể hiện thái độ thất vọng với Weed. Nếu những thành phố và làng mạc xung quanh bị quái vật chiếm đóng, nguy hiểm sẽ càng tới gần cổng thành, chẳng khác gì dầu đổ thêm vào ngọn lửa sợ hãi trong lòng họ.
“Thì thế. Nhưng chúng ta cũng không thể yêu cầu anh ấy bảo vệ cả Lục địa Trung tâm, trong khi cái chốn này vừa mới vào tay anh ấy được vài ngày.”
“Weed đang đi tiêu diệt quái vật mỗi ngày kìa… Mấy thằng ngu chúng mày sủa in ít thôi?”
“Nghe vẻ số lượng quái đang tăng lên cả chục lần. Sai một li là chúng ta đi cả đám dưới mõm quái ngay. Bên kia cổng thành đáng sợ quá.”
Tại các thành phố ở Lục địa Trung tâm, chỉ có những người chơi đang rùng mình vì sợ hãi.
Các thành phố lớn và trung tâm thương mại thường xuyên xuất hiện những người chơi cấp cao và số phận của những vùng có sự xuất hiện những Guild thiện chiến đều khá khẩm hơn hẳn trong cơn khủng hoảng này.
Tuy nhiên, những thành phố ở trong những vùng có ít người chơi hơn thì đáng lo hơn hẳn với việc bị đám quái vật đột ngột công kích và chiếm đóng.
***
Weed triệu tập đồng đội của mình cùng các chỉ huy của Hội Cháo Hành cho một cuộc họp bàn cách ứng phó.
Vào lúc này, rất nhiều người chơi cấp cao với đủ class khác nhau đã gia nhập vào Đế chế Arpen.
‘Mình muốn thưởng cho họ những danh hiệu xứng đáng và trói họ bằng trách nhiệm.’
Chỉ cần danh hiệu chứ không cần lương lậu!
Kể cả những người chơi nổi tiếng nhất trong Royal Road đều chằm chằm nhìn Weed với sự kinh ngạc.
“Nam mô Amen Đà Lạt…. Thực sự là Weed-nim kìa.”
“Được nhìn Đấng gần thế này làm tao thấy kimochi quá, á á á á.”
Từng người trong số họ đều có những đóng góp và danh tiếng của mình, nhưng danh tiếng và thành tựu của Weed vượt xa tổng tất cả những gì họ làm được.
Weed nhấp một ngụm Trà Cháo Hành và nói.
“Tôi tin rằng bầy quái vật lớn ở khu vực phương Bắc sẽ bị “chăm sóc” kỹ càng. Nhưng những đám tiểu yêu xung quanh thì đáng lo ngại đấy, chúng gây ra những thiệt hại đáng kể trên khắp lục địa.”
Cậu không đề cập đến khả năng triệu hồi Undead hoành tráng của mình.
Cậu đã đồ sát đám quái vật lại gần pháo đài cả ngày lẫn đên, tận hưởng tối đa cơ hội tăng cấp.
Trong số những người chơi, một số lượng không nhỏ trong đó vui vì cơ hội được farm quái.
Kể cả đám quái vật có trốn kĩ trong các hầm ngục và rất khó để săn giờ cũng ùn ùn kéo tới trước tường thành và tự mình nộp mạng.
Các nguyên liệu ma pháp, nguyên liệu sản xuất, trang bị và những cơ hội kiếm quest liên quan tới chiến đấu đều xuất hiện nhờ những trận chiến này.
Tại Pháo đài Varden, những trận chiến như đánh boss diễn ra mỗi ngày khiến cho những người chơi cấp cao đều cắm chốt tại đó.

Weed rùng mình nhẹ.
“Những người chơi cấp cao giờ như cá gặp nước, ngày ngày farm quái và cứ thế mạnh lên đều đều. Nhưng cả lục địa giờ tràn ngập quái vật, đám tân thủ giờ chắc khó sống lắm đây, ngoài hiến máu nhân đạo ra thì biết làm gì nữa chứ.”
“Trời ơi… Làm sao mà Weed còn có thể để tâm đến những tân thủ vào những thời khắc thế này chứ?”
Thánh nữ Lemon của Hội Cháo hành!
Đôi mắt long lanh của cô chỉ còn hình ảnh của cậu.
‘Ôi zồi ôi, muốn rụng trứng trước con người vĩ đại này.’
Những thành tích mà cậu đã đạt được cho tới giờ là vô kể, và kể cả hành động cùng thái độ của cậu vẫn đều là trân trọng cả những người chơi yếu ớt.
Cô chưa 18, vẫn còn trong sáng ngây thơ, nhưng lại gặp phải Weed!
‘Liệu mình có may mắn được gặp ai soái chai như anh ấy nữa không nhỉ?’
Lemon mong muốn đến điên cuồng việc được hẹn hò với Weed. Nhưng rồi, cô ấy đành từ bỏ bởi vì đối thủ của cô là Seoyoon.
Surka tặc lưỡi khi cô nhìn thấy ánh mắt đầy ghen tị của Lemon.
‘Sẽ mất khoảng 3 tháng cho tới khi con bé khám phá được bộ mặt thật của Weed…’
Những đồng đội thân cận của Weed có thể hiểu điều này.
Weed không phải kẻ xấu. Tuy nhiên, luôn có một âm mưu mờ ám đằng sau những từ ngữ đặc biệt ấm áp của cậu!
Mapan là người rõ ràng cái âm mưu này nhất.
‘Qua thời gian, tân thủ rồi cũng sẽ mạnh lên. Có rất nhiều người chơi cấp cao trên lục địa, nhưng nền tảng của Đế chế Arpen được xây dựng dựa trên các tân thủ… Ngoài ra, ta không thể đánh giá thấp khả năng vung tiền của họ. Tân thủ là tương lai, là tiền tài phải khai thác.’
Weed nhoẻn miệng cười đầy háo phóng cứ như thể cậu đang chăm chú nhìn đàn gà nhà nuôi Half-Seasoned Half-Fried.
“Tân thủ thì cũng là con dân của tôi. Tất nhiên là tôi sẽ phải lo lắng cho họ rồi.”
“Wow…”
“Đúng người, đúng thời điểm. Weed vạn tuế”
“Royal Road mà không có Đấng, hẳn sẽ lạnh lẽo và khắc nghiệt lắm”
Với lòng tham vô đáy, cậu rót mật đến tận tim những người có mặt tại cuộc họp này.
Weed nhìn về phía bản đồ lục địa và đánh dấu các địa điểm và thành phố, sau đó tiếp lời.
“Sản lượng nông nghiệp sẽ bị ảnh hưởng vì những cơn mưa axit. Đúng vậy không Miretas-nim?”
Farmer đỉnh nhất lục địa, Miretas cũng xuất hiện trong buổi họp.

Anh đã vươn tầm trở thành một trong những hình tượng có sức ảnh hưởng lớn nhất tại Đế chế Arpen vì danh tiếng, kĩ năng và thành tích của mình.
“Chúng tôi sẽ tiếp tục theo dõi thêm xem thiệt hại chính xác là bao nhiêu, nhưng dựa trên tình hình quái vật hiện tại, tôi áng chừng khoảng 1 nửa”
“Sản lượng giảm thì giá sẽ tăng cao”
“Chắc vậy rồi.”
“Xét về tổng thể, thì ngành dịch vụ du lịch sẽ bị ảnh hưởng khá nhiều. Mối nguy hiểm không chỉ cho chúng ta, mà còn là cảnh quan khi cỏ cây cứ ngày một héo tàn. Các thành phố tại Lục địa Trung tâm cũng đang trên bờ vực suy tàn… thuế cũng tiếp bước suy giảm …”
Weed không thể chịu nổi nỗi buồn này. Thể xác có đau đến mấy thì cậu cũng chịu được, nhưng mất tiền lại nằm trong hạng mục khác.
“Phương Bắc sẽ trụ vững thôi, vậy nếu Weed-nim di chuyển xuống Lục địa Trung tâm thì sao?”
Surka đưa ra một đề nghị táo bạo.
Weed trầm ngâm suy nghĩ rồi lắc đầu.
“Chỉ một vài bầy quái vật thì Lục địa trung tâm vẫn có thể xử lý được như hiện giờ. Nhưng nếu tình hình trở nên nghiêm trọng hơn, chúng ta sẽ tính tới đề nghị của em.”
Tập hợp người chơi và chiến đấu chống lại quái vật chỉ có thể trì hoãn mối nguy cơ đang dần lớn lên.
Việc các thành phố và làng mạc bị phá hủy là không thể tránh khỏi.
Tailor Dragore khẽ giơ tay.
Anh đang ở trong những bước cuối cùng của chuỗi nhiệm vụ Master, nhiệm vụ mà anh phải tìm kiếm một loài nhiện chỉ được nhắc đến trong truyền thuyết.
Nhiệm vụ đó là tìm kiếm tinh túy của thứ tơ nhện dinh dính ấy. Anh không biết phải thực hiện nhiệm vụ ấy ra sao trong lúc này nên thành ra cắp cặp đi họp.
“Ờm… Với cả, tôi nghĩ rằng vấn đề không chỉ là quái vật. À, tất nhiên quái vật rất nguy hiểm. Tuy nhiên, tôi nghĩ vấn đề thực sự đó chính là lãnh thổ của chúng ta.”
“Lãnh thổ sao?”
Surka lặp lại lời của anh, và Dragore nghĩ một chút trước khi tiếp lời.
“Những ngôi làng nhỏ với ít người chơi sẽ không thể nào chống lại được bầy quái vật. Hơn hết, nó sẽ gây ảnh hưởng đáng kể tới việc giao thương của các Merchant.”
Mapan gật đầu. Nhân tiện nhắc đến việc này, một vài cơ sơ của Hiệp hội Merchant Mapan đã bị đám quái vật cướp phá.
“Phải. Việc giao thương của Hiệp hội đang trở nên nguy hiểm hơn đáng kể. Vì vậy, giá cả thị trường đang tăng lên.”
“Nếu các Merchant phải đối diện với thiệt hại, họ rồi sẽ từ bỏ việc buôn bán tại các địa điểm đó, phải không?”
“Phải… Một vài người sẽ mạo hiểm, nhưng chắc chỉ đếm trên đầu ngón tay.”
“Đúng đấy. Nếu các Merchant từ bỏ các khu vực đó, sẽ chỉ còn Adventurer trụ lại nữa mà thôi. Những khu vực này không chỉ bị cướp phá mà còn trở thành lãnh thổ của quái vật.”
Lemon, người đang mơ mộng giữa ban ngày, lập tức lấy lại được sự tỉnh táo.
“Thật tồi tệ nếu để việc đó xảy ra.”
Nếu những người chơi lơ là, quái vật sẽ chiếm lấy các khu vực đó.
Điều này không chỉ làm tăng thêm bất ổn cho trị an của Đế chế Arpen, mà nó còn cho phép đám quái vật xây dựng thành lũy và sinh sản.
Những địa điểm như Pháo đài Vargo bị bao vây bởi những vùng đất chưa phát triển và những dãy núi ngăn chặn quái vật xâm lược đóng vai trò như những phòng tuyến chiến lược.
Đám quái vật thường xuyên bị đánh bại ở những địa điểm này, nhưng nếu như lãnh thủ của quái vật mở rộng, những việc này sẽ diễn ra ở bất kỳ đâu trên Lục địa Versailles.

Architect Mibullo trầm ngâm.
“Thời gian càng trôi qua, lãnh thổ của quái vật chắc chắn sẽ càng mở rộng. Sau cùng thì không có thứ gì là lớp phòng thủ tuyệt đối. Các thành phố sẽ dần héo tàn và thất thu nông sản…”
Python, người thường ghét tham gia vào các cuộc họp giờ cũng cất lời.
“Càng kéo dài thì càng rắc rối hơn. Đến khi những người chơi phải tự bảo vệ thành phố và làng mạc quê hương mình, họ sẽ không còn bất kỳ sự tin tưởng nào đối với sự cai trị của Đế chế Arpen.”
Những người chơi tham gia vào cuộc họp này cảm thấy rằng cuộc khủng hoảng này không chỉ là một cuộc khủng hoảng thông thường.
Lý do mà họ có thể bám trụ lại được dẫu cho Kaybern phá hủy lần lượt các thành phố lớn là bởi vì Versailles rất rộng lớn. Với vị thế của Đế chế Arpen, những người chơi có thể cắn răng chịu đựng và chuyển tới một thành phố khác. Dẫu vậy, nếu như quái vật tiếp tục nhân lên về số lượng và tăng cường hoạt động của chúng, hoạt động của những người chơi sẽ giảm nhanh chóng.
Đế chế Arpen sẽ sụp đổ ngay lập tức khi tất cả người chơi đều đồng loạt quay lưng.
‘Đế chế Haven, và giờ là Đế chế Arpen. Những mất mát trên khắp Lục địa Versailles sẽ trở nên không tưởng.’
‘Chúng ta có thể phát triển, có thể sống sót qua nhiều trận chiến tới giờ, cuối cùng cũng chỉ để chôn thây cùng Đế chế.’
‘Quái vật càng lúc càng nhiều, sức mạnh lại được tăng thêm đáng kể. Tình hình sẽ trở nên cực kỳ nguy hiểm. Chúng ta sẽ phải quay về với thời kỳ đồ đá.’
Những người chơi cấp cao cảm thấy phấn khích, cứ như thể đây là một sự thay đổi hoàn toàn về cân bằng của thế giới.
Cho tới giờ, tất cả những gì xảy ra là những trận chiến giữa những phe phái người chơi. Từ lúc này, họ sẽ phải cùng nhau tiêu diệt quái vật để có thể tồn tại.
Các nhà đài bao gồm cả CTS Media đều lo lắng về sự diệt vong của Lục địa Versaille, nhưng những người chơi lại cảm thấy đầy hào hứng.
Những người chơi cấp cao đang có thêm con mồi để săn, trong khi những người chơi cấp thấp nghĩ rằng chẳng liên quan gì tới mình cả.
Vài người chơi còn cho rằng sự xuất hiện của Kaybern là một sự kiện đầy phấn khích.
Chỉ những người có mặt trong cuộc họp này mới nắm bắt được sự thật về một thảm họa lớn đằng sau mối nguy hiểm đe dọa lục địa này.
“Một trận chiến giành lấy sự sống cho loài người…”
Weed cảm ấy áp lực và trách nhiệm của Hoàng Đế của Đế chế Arpen.
‘Những người này sẽ không mãi ở bên cạnh mình. Kể cả Hội Cháo Hành cũng thế.’
Cậu thậm chí từ chối tin tưởng những người chơi phương Bắc, những người đã chứng tỏ bản thân mình sẵn sàng hy sinh bản thân vì cậu.
Sự bất mãn của những người sẽ tăng lên một cách không thể tránh được khi lãnh thổ bị chiếm đóng và các thành phố bị phá hủy.
‘Thế giới chắc chắn sẽ phải nhìn vào viễn cảnh thực tế. Mọi người đều ghét phải đối mặt với mất mát. Khi không còn hy vọng, họ sẽ nổi giận và quay lưng lại. Phải duy trì tình hình này cho đến khi nắm rõ được hiệu quả của việc chạy theo class Warrior. Thời gian giờ không còn ủng hộ mình nữa rồi.’
Weed đành đưa một quyết định.
“Đi săn Kaybern thôi. Gửi lời tới tất cả người chơi rằng tôi đã lên kế hoạch triệu tập một chi đội diệt rồng, và nói với mọi người rằng nhiệm vụ này có độ khó S và nó liên quan tới rồng; nhiệm vụ của Cứu tinh của Thế giới.”
Đây chắc chắn sẽ là một thử thách rất lớn!
Luôn luôn có những người muốn trở thành cứu tinh của thế giới.
Cậu quyết định triệu tập họ cho trận chiến và cùng thực hiện nhiệm vụ Cứu tinh của Thế giới.
Team trans: Đéo cần tên
Trans: Mắm
Editor: Ma cô


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.