Bạn đang đọc Con Đường Đế Vương: Chương Quyển 1 – Chương 2: Wild Beast Appears (Mãnh thú xuất hiện)
————————————————————————————————
— Sau khi quét tròng mắt và tĩnh mạch chúng tôi xác định bạn chưa từng đăng ký
Bạn có muốn tạo tài khoản mới?—
Có | Không
————————————————————————————————
Khi Lee Huyn kết nối đến Royal Road, âm thanh đầu tiên cậu nghe được là âm thanh của một người phụ nữ.
Cậu nhìn xung quanh để tìm kiếm người đang nói, nhưng không hề có bất kì ai, cậu đang ở trong một khoảng không giống như vũ trụ. Sau đó cậu nhận ra rằng mình đang trong quá trình kích hoạt tạo tài khoản mới.
“Có.”
————————————————————————————————
—Xin lựa chọn tên nhân v…—
————————————————————————————————
“Weed.” Weed, tên một loài cỏ dại, loại cây trồng thấp kém nhất trong vương quốc. Với Lee Huyn, nó có vẻ phù hợp nhất với cậu.
————————————————————————————————
—Xin lựa chọn giới tính: nam, nữ hoặc …—
————————————————————————————————
“Nam”
————————————————————————————————
—Royal Road có bốn mươi chín chủng tộc . Bạn có thể lựa chọn một trong hai mươi chín loài…—
————————————————————————————————
“Loài người”
————————————————————————————————
—Bạn có thể lựa chọn tùy chỉnh nhân vật…—
————————————————————————————————
“Như tôi hiện tại”
————————————————————————————————
—Tài khoản của bạn đã được kích hoạt. Các chỉ số và lớp nhân vật sẽ được xác định sau khi bạn chơi Royal Road…—
————————————————————————————————
“Bỏ qua”
————————————————————————————————
—Xin hãy lựa chọn một thành phố làm điểm khởi đầu—
————————————————————————————————
“Thành phố Serabourg, vương quốc Rosenheim”
————————————————————————————————
— Chào mừng bạn tới Royal…—
————————————————————————————————
“Bỏ qua.”
Không muốn lãng phí dù chỉ một giây, Lee Huyn bỏ qua các bước hướng dẫn cơ bản và quyết định mọi thứ một cách rất nhanh chóng theo kế hoạch đã được lập ra từ trước. 300.000 won (khoảng 6 triệu đồng) là chi phí hàng tháng cho trò chơi, quá tốn kém với cậu.
*****
Trong Royal Road, có hơn một trăm thành phố lớn và hàng ngàn thị trấn. Một người chơi mới sẽ bắt đầu tại thủ đô hoặc một thành phố lớn có diện tích tương đương.
Giống như nơi mà cậu bắt đầu.
*Xoẹt*
Một tia sáng chiếu lên, Weed xuất hiện tại thành Serabourg, Rosenheim.
“Đây là…”
Weed bị choáng ngợp bởi cảnh tượng của vô số game thủ, NPC (nhân vật được thiết kế sẵn trong game), cậu cảm thấy dường như mình đang lạc giữa Seoul.
“Mình đang ở đâu? Thật không thể tin được!”
Thực sự ngạc nhiên, cậu không thể tin vào mắt mình. Bao quanh cậu là sự huyên náo, những tiếng ồn, tiếng nói chuyện, tiếng người đang mặc cả vang lên bên tai cậu. Tất cả những gì diễn ra trước mắt cậu giống y như trong thế giới thực, mọi người vội đến rồi lại đi.
Cậu nhìn xuống đôi chân đang đứng trên mặt đất. Cảm giác thực sự vững chãi. Cho đến khi mọi người xung quanh bắt đầu chú ý.
“Nhìn kìa, tôi cá hắn là một tên lính mới.”
“Trông như cậu ta chưa từng chơi game thực tế ảo bao giờ.”
Một số người đi ngang qua, họ để lại một vài nhận xét, đủ để kéo cậu quay trở về thực tại.
Họ nói đúng. Nơi này là Royal Road, là một thế giới trong game thực tế ảo, và là nơi làm việc mới của cậu.
Weed đã chuẩn bị kỹ, những kiến thức về game thực tế ảo, những nghiên cứu về hệ thống hoạt động trong game, dù vậy cậu vẫn cảm thấy thực sự lạ lẫm.
Giây phút ngỡ ngàng trôi qua rất nhanh, Weed sớm bình tĩnh lại, cậu nhanh chóng nhận ra được vài sự khác biệt.
Cảm giác rất gần với thực tế, bên cạnh đó, mọi người xung quanh đều đã trang bị áo giáp hoặc áo da thú.
Gần nơi cậu đứng là một tấm bảng hiện thị các loại bản đồ, một số mô tả về vương quốc Rosenheim và hướng dẫn sử dụng các giao diện cơ bản.
“Bắt đầu thôi”
Cậu nắm chặt tay, sau đó bắt đầu bài tập của mình. Đầu tiên cậu đứng lên, ngồi xuống, rồi đến nhảy cao, nhào lộn, đấm và đá.
Tiếp theo, cậu vặn mình, cẩn thận khởi động từng bộ phận trên cơ thể, duỗi thẳng những ngón tay, ngón chân và lắc đầu qua lại.
Dù phải đối mặt với hàng đống những lời nhận xét, những bình luận mang đầy ác ý từ người chơi gần đó, Weed đã sẵn sàng vượt qua.
“Hắn ta đang làm cái quái gì thế?”
“Hình như hắn ta đang tập cách di chuyển. Tôi đoán là hắn vẫn chưa quen với trò chơi thực tế ảo này.”
“Uhm, tôi cũng thấy thế. Nhưng hắn ta nghĩ gì khi làm trò đó ở nơi công cộng như thế này?”
Cảm giác nhục nhã mà cậu cố gắng kiềm chế đang dần trào dâng. Cậu đang làm gì ở một nơi toàn người xa lạ thế này cơ chứ.
“Chết tiệt.” Weed nhanh chóng rời đi và tiến đến nơi khác.
“Là một người mới trong Royal Road, cậu bị giới hạn phải sinh sống trong thành phố quê hương bốn tuần trong game, tương đương với một tuần bên ngoài thế giới thực. Đó là một sự khác biệt, thời gian trong game trôi qua nhanh hơn gấp bốn lần so với bên ngoài.
Phần lớn người chơi mới sẽ làm những việc cơ bản, như nhận một vài nhiệm vụ đơn giản, hoặc học một số kỹ năng thủ công như may vá, rèn hoặc nấu ăn, những nghề với yêu cầu khá là dễ dàng.
Điểm nổi bật của trò chơi là tính linh hoạt không giới hạn, sự tự do, thậm chí đến mức gần như rối loạn và vô tổ chức. Hiện nay, các vị trí được xếp hạng cao nhất vẫn thuộc về những NPC, thay vào đó, người chơi có thể lựa chọn nhiều công việc, điều này tăng cường sự tương tác giữa những người chơi trong Royal Road.
Bên cạnh đó, một lượng người chơi đáng kể đang làm việc trong các thư viện hoặc cửa hàng để kiếm tiền.
Tại Quảng trường trung tâm, nơi tràn ngập những kẻ đang tìm kiếm chỗ bày gian hàng của mình nhằm mục đích mua bán trao đổi cùng người chơi khác và cứ mỗi phút lại thêm nhiều tổ đội mới được lập nhằm mục đích ra ngoài mạo hiểm.
Sau khi ngẫu nhiên chứng kiến cảnh đấy, Weed không hề ngần ngại đi đến khu huấn luyện.
Khu huấn luyện mở cửa cho tất cả mọi người, vào mọi thời điểm, không giới hạn thời gian, và phần lớn người chơi tới khu huấn luyện để thử nghiệm các kỹ năng mới có.
Gần như không có ai, giống như Weed, đi thẳng đến Phòng Huấn Luyện để luyện tập ngay khi vừa khởi tạo xong nhân vật.
Không chỉ bởi những người mới chơi thường hứng thú nhiều hơn trong việc đi xung quanh tìm hiểu về vương quốc và thành phố nơi họ bắt đầu, lý do chủ yếu là do luyện tập trong phòng huấn luyện dường như không hiệu quả.
Khoảnh khắc người hướng dẫn nhìn Weed bước vào cổng, ánh mắt ông ta ánh lên vẻ khó chịu.
“Này kẻ mang dòng máu phiêu lưu trẻ tuổi, ta đoán rằng cậu đã đến lục địa Versailles ở rất gần đây,” người hướng dẫn nói.
“Vâng, thưa ngài”, Weed trả lời ngắn gọn. Cậu vẫn còn nhớ cảm giác nhục nhã khi trở thành trò hề trước mặt mọi người.
“Cậu nên tìm một thanh kiếm, nó thực sự cần thiết khi cậu đối diện với một con quái vật. Cậu có cần ta hướng dẫn không? Ta sẽ dạy cậu, hãy chọn một con bù nhìn rơm bất kì và tấn công nó bằng mọi cách. Có một thanh kiếm gỗ ở ngay phía trước, cầm nó lên, nó là của cậu.”
“Cảm ơn ngài, vậy là đủ rồi. Tôi không cần thêm bất kỳ lời hướng dẫn nào nữa.”
“Chúc may mắn.”
Weed nắm chặt cây kiếm gỗ trong tay và bước về phía một con bù nhìn ở góc xa xôi nhất. Sau đó, cậu bắt đầu đánh nó, một lần, hai lần, ba lần. Cậu bắt đầu quen dần với cân nặng của thanh kiếm gỗ và cảm giác khi chém vào nó.
Tại Royal Road, nhân vật khi mới tạo ra sẽ không thể tăng cấp trong bốn tuần đầu, cậu không được phép ra khỏi thành phố hay đi săn quái.
Trong bốn tuần đó, mọi người sẽ cố gắng làm nhiều nhiệm vụ nhất có thể, rồi sau đó xây dựng những địa điểm công cộng ưa ích, kiếm tiền và tạo một trang web riêng những liên lạc cá nhân.
Còn với Weed, cậu chỉ âm thầm tấn công con bù nhìn bằng thanh kiếm gỗ.
Có khoảng một ngàn con bù nhìn trong phòng huấn luyện tại vùng Citadel thành phố Serabourg, và không giới hạn các thanh kiếm gỗ trên tường, nó khá là tiện dụng. Bởi vậy hội trường này điểm đến lý tưởng của những kẻ đang muốn kiểm tra kỹ năng của mình.
Vào lúc này, ánh mắt của tất cả mọi người đều tập trung dồn về một hướng.
“Chàng trai này quả là có ý chí sắt thép.”
“Cậu ta kiên cường một cách kỳ lạ.”
“Thật không thể tin có một người đàn ông với ý chí mạnh như vậy.”
Cả người cậu giờ toàn mồ hôi.
Chiếc áo sơ mi trắng và cái quần cậu được phát từ lúc đầu đã ngấm toàn mồ hôi và đang thấm ngược vào cơ thể cậu. Dù vậy, cậu vẫn tiếp tục dồn từng đòn vào con bù nhìn mà không một phút nghỉ ngơi.
*Ting*
————————————————————————————————
Bạn được +1 điểm sức mạnh
————————————————————————————————
Sau sáu giờ liên tục tấn công vào con bù nhìn, Weed nghe được một tin tốt. Cậu cảm thấy thanh kiếm mà mình đang nắm trong tay dường như nhẹ hơn một chút.
“Mở cửa sổ trạng thái,” Weed thì thầm trong lúc tấn công con bù nhìn.
————————————————————————————————
Tên nhân vật:
Weed
Trạng thái:
Trung lập
Nghề nghiệp:
Không
Danh hiệu:
Không
Cấp độ:
1
Danh tiếng:
0
————————————————————————————————
HP:
100
Mana:
100
Sức mạnh:
11
Nhanh nhẹn:
10
Sức sống:
10
Khôn ngoan:
10
Thông minh:
10
Quyến rũ:
5
May mắn:
5
Tấn công:
3
Phòng thủ:
0
————————————————————————————————
Kháng phép:
Không
————————————————————————————————
Nhân vật Weed hiện tại rất yếu ớt và không có gì đáng chú ý.
-Năm giờ sau-
*Ting*
————————————————————————————————
Bạn được cộng 1 điểm sức sống
Bạn được cộng 1 điểm nhanh nhẹn ————————————————————————————————
Cả hai chỉ số tăng cùng một lúc.
“Phù”
Cuối cùng Weed đặt thanh kiếm gỗ xuống và nghỉ ngơi một chút. Cậu đã tấn công con bù nhìn gần tám tiếng mà không ăn không uống gì.
Cơ thể cậu hoàn toàn mệt mỏi, nhưng tệ hơn, cổ họng cậu đang khát cháy và bụng cậu thì trống rỗng.
“Mở hành trang”
Sau khi cậu đọc từ khóa, một hình ảnh gần như trong suốt xuất hiện, lơ lửng trước mắt. Bên trong là hành trang của cậu, tất cả chỉ có mười mẩu bánh mì đen cùng một bình nước.
Tại Royal Road, bạn có thể lấy được mọi thứ mình muốn bằng nhiều cách. Thường những người khác sẽ cố gắng kiếm tiền bằng cách làm những nhiệm vụ đơn giản trong bốn tuần đầu tiên, nhưng Weed không hề muốn lãng phí dù chỉ một giây.
Cậu lấy ra một phần bánh mì đen và nước uống, sau đó bắt đầu gặm từng miếng bánh mì. Cậu chỉ ăn vì cơ thể đang đói và cần tăng chỉ số hài lòng.
“Mình được phép ăn mỗi năm tiếng đồng hồ. Đáng ra mình phải ăn nhiều hơn với cường độ luyện tập như hiện nay, nhưng chỉ số hài lòng không cần thiết phải gia tăng đầy đủ. Tất cả điều mình cần phải làm là tránh khỏi cái chết.”
Weed nhanh chóng hoàn thành bữa ăn của mình, cậu cầm lấy cây kiếm gỗ trong tay và đứng ở phía trước con bù nhìn.
“Cậu ta lại bắt đầu một lần nữa”
“Thật là một kẻ khó chơi.”
“Tôi nghĩ cậu ta mang trong mình một sự thù hận ghê gớm với ai đó, hoặc với một cái gì đó.”
“Tôi không nghĩ cậu ta sẽ dừng cho đến khi chặt con bù nhìn kia thành nhiều mảnh.”
Đó có phải là ảo giác không khi nhìn thấy con bù run lên mỗi khoảnh khắc cây kiếm gỗ của Weed tấn công?. Một câu hỏi giống nhau nảy sinh trong đầu mỗi một vị khán giả chứng kiến.
“Vì sao cậu ta lại luyện tập cùng với con bù nhìn?”
“Tôi không nghĩ điều này có ích, nếu cậu ta muốn nâng level cho các kĩ năng của mình, tốt hơn hết là nên ra ngoài kia và tấn công những con thỏ, điều đó tốt hơn luyện tập với một con bù nhìn tại nơi này.”
“Hãy nhìn xem cậu ta đang làm cái gì. Cậu ta chẳng sử dụng bất kỳ một kỹ năng nào. Với tôi, cậu ta giống như đang đánh con bù nhìn chỉ vì sự kích động nào đó.”
“Tôi nghĩ cậu ta đang nâng cao các chỉ số cơ bản của mình,” đó là lời nhận xét của một hiệp sĩ trong bộ áo giáp sáng chói, ngay lập tức thu hút sự chú ý của tất cả mọi người xung quanh.
“Có thể cải thiện chỉ số của mình chỉ bằng cách tấn công con bù nhìn sao?” một người bảo vệ rừng da đen hỏi.
“Đúng vậy.” Vị hiệp sĩ trả lời.
“Vậy tại sao anh không luyện tập trên những con bù nhìn này thay vì đổ mồ hôi để nâng cao level?” người bảo vệ rừng hỏi một lần nữa.
Vị hiệp sĩ tên Pluto có level khá cao, vậy nên anh ta biết được nhiều thông tin quý giá và đáng tin cậy. Anh ta cũng là người duy nhất đoán được chính xác động cơ hành động của Weed.
Nếu một nhân vật sử dụng hết sức chịu đựng của mình, hệ quả là sức sống và sức chịu đựng sẽ gia tăng, còn nếu một pháp sư sử dụng quá nhiều bùa chú, sự khôn ngoan và trí thông minh sẽ tăng.
Nhưng sự gia tăng đó là không đáng kể khi so sánh với điểm thưởng khi tăng level.
Nửa ngày luyện tập với con bù nhìn không nghỉ ngơi chỉ có thể đem lại một hoặc hai điểm chỉ số. Trong khi đó mỗi khi tăng một level, số điểm được cộng thêm là năm, điều đó khiến Weed trông như đang làm điều ngu ngốc.
“Điều này thật ngớ ngẩn.”
Một phù thủy lắc đầu trong khi cô ta nghe lời giải thích của Pluto. Nhưng vị hiệp sĩ dường như nghĩ khác.
“Điều này thực sự hữu ích.” Pluto nói.
“Sao cơ?”
“Cô chỉ kiếm được rất ít điểm kinh nghiệm nếu cô giết một con quái vật yếu hơn level hiện tại của mình. Cô biết điều này phải không?”
“Điều đó là đương nhiên”
“Nói theo cách khác, khi level càng cao, thì càng khó để có thể tăng cấp. Nhưng nếu cô gia tăng sức mạnh của mình bằng cách luyện tập như thế này trong giai đoạn ban đầu, về sau cô có thể đi săn dễ hơn. Nó sẽ có hiệu qủa trong suốt trò chơi.”
“Anh biết phương pháp này, vậy nên tôi đoán anh cũng từng luyện tập như vậy? Có phải ai cùng làm điều tương tự nếu họ biết về nó?”
“Không hoàn toàn. Thậm chí dù tất cả mọi người đều biết, sẽ không ai làm như vậy. Cô nghĩ ai sẽ muốn tấn công một con bù nhìn liên tục trong suốt mười giờ đồng hồ chỉ để gia tăng một điểm sức mạnh?”
“…”
“Có một vài giới hạn với số điểm tăng lên khi luyện tập trên một con bù nhìn – được biết đến như đối thủ yếu nhất. Trong trường hợp là sức mạnh, tôi đoán là khoảng bốn mươi điểm. Liệu trong số những người ở đây có ai muốn tấn công liên tục con bù nhìn trong ít nhất một tháng chỉ để gia tăng bốn mươi điểm sức mạnh? Tôi sẽ phát bệnh nếu phải làm như vậy và chắc chắn sẽ bỏ cuộc trong một ngày.”
Đám đông nhìn về phía Weed, đồng loạt gật đầu.
Mọi người thường thích tìm một trang bị phù hợp hơn là tấn công một con bù nhìn không nghỉ trong suốt cả tháng chỉ để mang lại bốn mươi điểm sức mạnh. Một trang bị có thể gia tăng bốn mươi điểm sức mạnh tuy không phổ biến, nhưng cũng không quá khó để kiếm.
“Việc này chỉ dành cho những người mới, những người không thể ra khỏi thành. Việc luyện tập cùng những con bù nhìn từng rất phổ biến, nhưng mọi người đã nhanh chóng từ bỏ, bởi vì, dù cho việc này có thể đem lại lợi ích về lâu dài, nhưng nó quá nhàm chán và khó nhọc.”
Weed nghe những người xung quanh đang nói chuyện về việc cậu đang làm. Cậu ước mình có thể luyện tập ở một nơi nào khác, nhưng cho đến khi cậu được phép rời khỏi Citadel, cậu vẫn không thể tránh khỏi sự chú ý không mong muốn này.
Điều gì khiến mọi người nghĩ rằng điều này là nhàm chán và khó nhọc? Weed vung cây kiếm gỗ lên bằng tất cả sức mạnh.
Nếu bạn làm việc chăm chỉ, nhân vật của bạn sẽ dần dần mạnh lên. Khi nhân vật của bạn mạnh lên, nó có thể đánh bại những quái vật mạnh hơn và kiếm nhiều tiền hơn. Với Weed, đây là cách giải trí mà cậu thích nhất.
Weed vốn dĩ là người thích hợp đến những việc liên quan về thể chất. Giờ đây, người hướng dẫn đã nhìn cậu bằng một ánh mắt hoàn toàn thân thiện.
*****
Ba tuần đã trôi qua trong game. Weed đăng nhập vào Royal Road hàng ngày, cậu bắt đầu nghiện, cậu không ngừng chơi chỉ trừ thời gian ngủ tối thiểu. Nhờ thể lực được cải thiện đáng kể, điều mà cậu đã làm từ trước khi chơi Royal Road, giúp cho cậu có đủ sức để ngủ bốn tiếng mỗi ngày. Giờ đây nhìn lại ba tuần trôi qua, dù mới chỉ nghĩ đến thôi cũng đủ khiến cậu phát bệnh.
Mỗi lần cậu đăng nhập vào game, trung bình cậu sẽ dành tám mươi giờ đồng hồ liên tục tấn công con bù nhìn rơm, điều này dần dần ăn mòn tinh thần cậu. Nếu không có những cửa sổ tin nhắn hiện lên thường xuyên như khích lệ, có lẽ cậu đã phải từ bỏ.
*Ting*
————————————————————————————————
Bạn được cộng 1 điểm sức mạnh
Bạn được cộng 1 điểm nhanh nhẹn
Chỉ số mới: Tinh thần chiến đấu
Bạn có thể tạm thời đạt trạng thái sức mạnh siêu phàm, hoặc khiến những con quái vật yếu hơn phải quỳ gối chỉ bằng ánh mắt. Bạn không được phép phân phối điểm thưởng cho chỉ số này, chỉ số được tăng lên một cách tự nhiên, phụ thuộc vào hành động của nhân vật, đặc biệt nếu bạn chiến đấu với quái vật trong thời gian dài, hoặc thường xuyên đối mặt với những con quái vật mạnh hơn level hiện tại.
Chỉ số mới: Sức chịu đựng
Bạn sẽ tốn ít thể lực hơn ỗi hành động. Bạn không được phép phân phối điểm thưởng cho trạng thái này.
————————————————————————————————
Tại Royal Road, một chỉ số mới đôi khi cũng được tạo ra bên cạnh những chỉ số cơ bản.
Cửa sổ tin nhắn liên quan đến kỹ năng thỉnh thoảng cũng xuất hiện. Weed chỉ có duy nhất một kỹ năng tại thời điểm này là Bậc thầy kiếm thuật.
*Ting*
————————————————————————————————
Tăng level: Bậc thầy kiếm thuật (Lv: 3 | 0%):
Gia tăng sức tấn công bằng kiếm (+30%)
Gia tăng tốc độ tấn công bằng kiếm (+9%)
————————————————————————————————
Mỗi lần cửa sổ tin nhắn xuất hiện, Weed đều hết sức vui mừng trước những gì cậu đã làm. Nhưng tận sâu bên trong cậu lại là một cảm giác thất vọng bởi vì cậu đang bị tụt lại quá xa so với mục tiêu của mình.
Đã ba tuần trôi qua, không ngừng tấn công con bù nhìn, sức mạnh của cậu mới chỉ tăng được có hai mươi tám điểm, sự nhanh nhẹn hai mươi năm điểm và sức sống là hai mươi hai điểm.
“Nếu mình không đẩy nhanh tốc độ, mình sẽ lãng phí nhiều thời gian quý báu trên những con bù nhìn thậm chí ngay cả khi các hạn chế trong bốn tuần được dỡ bỏ. Mình cần phải hoàn thành trước khi có thể rời Citadel.”
Đôi mắt cậu ánh lên ngọn lửa quyết tâm.
*Ọc ọc*
Đúng lúc này, dạ dày cậu quyết định đã đến thời điểm để ăn. Bên cạnh việc bị chậm tiến độ, cậu còn phải đối mặt với thực tế rằng cậu đã hết thức ăn.
Cậu có thể chạy đến đài phun nước gần đó và đổ đầy bình nước, nhưng bánh mì thì khác, cậu phải trả tiền để mua nó.
*Hít*
Weed ngửi thấy một mùi hương hấp dẫn đến từ một nơi gần đó.
Cậu vung thanh kiếm gỗ lần cuối, sau đó dừng lại và nhìn về phía người hướng dẫn, ông ta đang mở hộp cơm của mình và chuẩn bị cho bữa trưa.
“Hehe, xin chào ngài huấn luyện viên đáng kính.” Weed nói, dường như cậu đang vẫy cái đuôi vô hình của mình, bước về phía người hướng dẫn.
“Hmm, ai đây, còn ai khác ngoài Weed-nim? Cơn gió nào đã mang cậu đến đây?”, người huấn luyện viên nói bằng một giọng trìu mến.
“Không phải sẽ rất buồn sao nếu phải ăn trưa một mình? Tôi nghĩ rằng mình nên ăn cùng ông cho đỡ buồn,” Weed nói một cách khúm núm.
*Ọc ọc*
Trong khi dạ dày đang kêu gào, Weed nói dối một cách trắng trợn, nhưng người hướng dẫn không hề bị mắc lừa.
“Tôi nghĩ cậu đang đói. Lại đây, ngồi cạnh tôi. Tôi đã mua rất nhiều thức ăn, đủ cho cả hai chúng ta.”
“Cảm ơn ngài!”
“Chàng trai khiêm tốn. Đó là vinh dự của tôi khi được ăn cùng một người phiêu lưu tuyệt vời giống như cậu, Weed-nim. Tôi đảm bảo rằng sẽ có một ngày danh tiếng của cậu vang xa, rất xa ngoài những bức tường thành Citade của Serabourg này. Khi ngày đó đến, đừng quên tôi đấy!”
“Chắc chắn rồi thưa ngài.”
Sau khi nịnh nọt người hướng dẫn, Weed vui sướng tận hưởng bữa trưa. Cậu thực sự vui mừng bởi vì chỉ cần một chút nỗ lực, cậu đã có thể nhét đầy dạ dày.
Cậu vẫn chưa đủ trưởng thành để trở thành một người đàn ông thực sự. Mà dù sao, cũng chẳng có vấn để gì lớn khi nói chuyện cùng một NPC có trí thông minh nhân tạo.
Bên cạnh những chỉ số mà Weed đã gia tăng khi tấn công con bù nhìn rơm liên tục trong suốt ba tuần, cậu đã tạo được một mối quan hệ thân thiết với người hướng dẫn. Có vẻ như điều này đem lại một tác dụng bổ sung đáng ngưỡng mộ.
Trong khi Weed tập trung ngấu nghiến bữa ăn, người hướng dẫn đột nhiên hỏi, “Theo một cách nào đó, Weed-nim, cậu nghĩ sao về Bậc Thầy Điêu Khắc?”
Bậc Thầy Điêu Khắc? Bậc Thầy Điêu Khắc là cái quái gì?
Weed nhai một miếng cơm và nuốt xuống trước khi hỏi lại, “Ngài có ý gì khi hỏi về Bậc Thầy Điêu Khắc?”
“Tôi chỉ tò mò muốn biết về ý kiến của cậu thôi. Tôi tự hỏi rằng cậu nghĩ như thế nào về Bậc Thầy Điêu Khắc,” người hướng dẫn trả lời.
Vào thời điểm đó, bộ não của Weed làm việc với công suất tối đa, nghe có vẻ vô lý nếu chuyển đổi ra một số có giá trị, có lẽ tốc bộ mà bộ não cậu làm việc khi ấy phải gấp năm lần so với bình thường.
Weed hiểu rằng người hướng dẫn là một NPC có đầu óc đơn giản, không biết nhìn xa trông rộng. Ông ta tin rằng thanh kiếm là bất khả chiến bại, với ông, đức tính cao quý nhất là luyện tập chăm chỉ đến mức đổ mồ hôi trong Phòng Luyện Tập. Và giờ đây ông ta đang hỏi cậu nghĩ thế nào về Bậc Thầy Điêu Khắc?
Sau khi nghĩ kĩ, cậu tỏ vẻ không bằng lòng.
“Thưa huấn luyện viên. Tôi không thể tin rằng ông lại hỏi tôi về vấn đề này. Tôi là một người cầm kiếm. Nếu ông đã hỏi về ý kiến của tôi, cầu Chúa tha tội, Bậc Thầy Điêu Khắc? Tôi thực sự rất thất vọng. Đây là câu trả lời của tôi – không bao giờ, thậm chí dù chỉ một lần tôi sẽ để cái nghề thủ công thấp kém như vậy vấy bẩn tâm hồn cao thượng của mình.”
Weed trả lời bằng một giọng khó chịu, những người khác có lẽ sẽ nổi giận khi ở trong tình huống như vậy, nhưng ngoài dự đoán, người hướng dẫn vỗ tay trong niềm vui sướng.
“Tôi biết cậu sẽ nói như vậy mà!”
“Tôi có một câu hỏi. Tôi nghĩ Bậc Thầy Điêu Khắc chẳng là gì ngoài một sai lầm tồi tệ của Chúa, nó không xứng đáng dù chỉ một giây khiến chúng ta phải chú ý. Vậy tại sao tôi, một người cầm kiếm, cần phải nghĩ về nó?”
“Cậu là người thích hợp nhất, Weed-nim” Weed cảm nhận được, mặc dù vô hình, nhưng tình bạn giữa cậu và vị huấn luyện viên này đã đạt mức độ cao hơn tại thời điểm đó.
Đây là cách tốt nhất để làm bạn với một ai đó. Bạn không cần phải đổ máu cùng với họ, cũng không cần lãng phí thời gian và tiền bạc cho họ. Bạn chỉ cần tham gia với họ trong việc nói xấu một ai đó hoặc một cái gì đó ngay khi có cơ hội, và bạn sẽ lấy được cảm tình của họ.
Weed hi vọng người hướng dẫn sẽ đổi chủ đề cuộc trò chuyện, nhưng ông ta gãi đầu một chút rồi lại tiếp tục chủ đề.
“Có một tin đồn về một người đàn ông vô danh, một Bậc Thầy Điêu Khắc, ông ta thậm chí có thể chạm khắc được cả ánh trăng,” người hướng dẫn nói.
“Tôi nghi ngờ lắm, thưa ngài. Những tin đồn thường chẳng bao giờ đúng sự thật. Làm sao một kẻ có thể học thứ vô giá trị như Bậc Thầy Điêu Khắc và rồi chạm khắc được ánh trăng? Một hòn đá mang hình dạng mặt trăng thì còn có thể.” Weed trả lời một cách hài hước.
“Cậu cũng nghĩ vậy sao. Nhưng người đã nói với tôi chính là một bậc tiền bối. Danh hiệu của ông ta là Mellium, hiện đang là hiệp sĩ hoàng gia…”
Điêu khắc được nhìn nhận giống như một kỹ năng không có kết quả, không gì hơn ngoài việc chạm khắc những khối gỗ nhỏ thành những vật trang trí đẹp đẽ.
Có một tin đồn rằng nếu bạn nâng cao tay nghề lên một giới hạn nhất định, bạn thậm chí có thể chế tạo được đầu đạn kim loại. Nhưng không có gì nghi ngờ khi nói đây là một trong những kỹ năng đã lỗi thời mà chẳng ai muốn học.
“Dù sao thì Weed-nim, câu hỏi về Bậc Thầy Điêu Khắc đã hấp dẫn tôi. Chắc chắn rằng một nghề thủ công như vậy không thể so sánh được với thanh kiếm của chúng ta trong mọi trường hợp, nhưng liệu cậu có thể ra ngoài kia và tìm hiểu tính chân thực của những tin đồn này không? Điều này sẽ có ích cho cậu, tôi yêu cầu cậu làm điều này vì cậu là một người đàn ông đáng tin cậy. Cậu sẽ chấp nhận yêu cầu của tôi chứ?” Người hướng dẫn hỏi.
Một cửa sổ tin nhắn xuất hiện trước mắt cậu.
*Ting*
————————————————————————————————
Nhiệm vụ: Tin đồn về một nhà điêu khắc bí ẩn đã đến Cung Điện Hoàng Gia:
Có tin đồn về một người đàn ông – Bậc Thầy Điêu Khắc, một người có thể chạm khắc được ánh trăng đã phổ biến trong vương triều Rosenheim một thời gian dài. Hãy tìm hiểu xem các tin đồn này có đúng sự thật hay không!
Độ khó: E
Yêu cầu nhiệm vụ:
Tạo được tình bạn thân thiết với người hướng dẫn, nhiệm vụ chỉ dành cho những ai chưa học Bậc Thầy Điêu Khắc.
Được người hướng dẫn thừa nhận là đáng tin cậy bởi có một niềm đam mê bất diệt với kiếm thuật.
————————————————————————————————
Weed chưa từng nghe được bất kì tin tức về nhiệm vụ này. Bản năng mách bảo cậu rằng đây là một trong những nhiệm vụ hiếm nhất.
Điều này xảy ra bởi vì yêu cầu để nhận được nhiệm vụ là rất khó khăn. Một tình bạn thân thiết với người hướng dẫn, chẳng ai lại đi làm điều đó cả.
Rất nhiều người chơi thậm chí còn không biết vị trí của Phòng Huấn Luyện, họ chỉ đến khi đạt được kỹ năng mới, họ không đến để luyện tập cùng con bù nhìn hoặc làm những điều khác. Hơn nữa, rất hiếm người sẵn sàng mắc kẹt cùng với con bù nhìn từ ngày này qua ngày khác chỉ để tăng vài điểm trạng thái ít ỏi như Weed đã làm.
Nếu cố gắng tìm kiếm, bạn có thể tìm thấy một vài người đã luyện tập theo cách, nhưng trong trường hợp của Weed, cậu ta dành hầu hết thời gian trong vòng ba tuần cùng con bù nhìn rơm. Liệu còn có ai khác có thể làm được điều khó khăn đó?
Tạo một mối quan hệ thân thiết với người hướng dẫn, điều này gần như là không thể đạt được trừ khi có một ai đó khác giống như Weed đã tiếp cận ông ấy, cố gắng xu nịnh để kiếm được một phần ăn trưa.
Ngay cả khi mọi điều kiện bên trên đều được thỏa mãn, bạn vẫn cần phải bắt đầu cuộc phiêu lưu của mình tại thành Citadel thuộc thành phố Serabourg trong vương quốc Rosenheim. Chưa kể đến việc bạn phải tìm đúng thời điểm và nói xấu về nghề điêu khắc cùng với người hướng dẫn.
Điều này thật tốt. Mình đang cháy túi và sắp chết đói. Nếu độ khó chỉ ở mức E, nhiệm vụ có lẽ sẽ dễ thực hiện.
Weed gật đầu với người hướng dẫn.
“Tôi rất vinh dự được chấp nhận nhiệm vụ này. Mặc dù tôi tin tưởng không một chút nào về điều vô lý này, nhưng tôi sẽ tìm ra cái gì, hoặc ai đó có thể chạm khắc được ánh trăng.”
*Ting*
————————————————————————————————
Bạn đã chấp nhận nhiệm vụ!
————————————————————————————————
“Tôi rất hài lòng về điều này, Weed-nim. Tôi trao cho cậu nhiệm vụ này. Đây là tiền đặt cọc,” người hướng dẫn nói, trao cho cậu hai đồng bạc. “Tôi cho cậu một lời khuyên: hãy đến cửa hàng điêu khắc đầu tiên và tìm kiếm thông tin ở đó.”
Một mẩu bánh mì đen, hoàn toàn không có mùi vị, nhưng đủ để lấp đầy dạ dày, nó có giá là ba đồng. Một đồng bạc có giá trị bằng một trăm đồng, số tiền mà Weed vừa nhận đủ để mua sáu mươi sáu phần bánh mì đen. Chúng sẽ giúp cậu sống được trong một thời gian.
Cậu chắc rằng một khi nhiệm vụ được hoàn thành, cậu sẽ nhận được thêm nhiều phần thưởng từ người hướng dẫn.
“Tốt. Mình không cần phải lo lắng sẽ hết bánh mì trong một thời gian.”
Nhiều năm kinh nghiệm trong việc bị đói ăn, đã thuyết phục cậu cần tránh khỏi nguy cơ bị chết đói bằng mọi giá.