Bạn đang đọc Con Đường Bá Chủ – Chương 29: Đấu Thú Trường
Nơi tận cùng Linh Vũ Thành.
Một tòa cự đại võ trường xuất hiện trước mặt hai người, vô số âm thanh đinh tai nhứt óc nối liền không dứt, tiếng vỗ tay hò hét, tiếng cổ vũ, tiếng mắng chửi vì thua cược hỗn tạp đan xen vào nhau, như tiếng trống trận kích thích sự khát máu của nhân loại và cả yêu thú.
Nhìn hàng vạn ghế ngồi trên khán đài chật kín chỗ, trung tâm võ trường là các sân đấu riêng biệt, nơi đang diễn ra các cuộc chiến sinh tồn khốc liệt giữa người và thú, mồ hôi và máu tươi hòa lẫn vào nhau tạo thành màu sắc kích thích thị giác mãnh liệt.
Lạc Nam thầm quan sát tất cả, bầu không khí nơi này còn nóng hơn cả các trận cầu siêu kinh điển đời trước, hắn quan sát có tu sĩ thành công đồ sát yêu thú trong cùng cấp đang được vô số khán giả tung hô hò hét, cũng chứng kiến có nhân loại bị yêu thú hung tàn xé thành hai nữa ngay tại chỗ ăn thịt trong ánh mắt hưng phấn của vô số người.
“Nơi này thích hợp ta” Lạc Nam cười gằn hưng phấn nói, trong cùng cấp hắn chả ngán bố con thằng nào, đừng nói gì đám này yêu thú.
“Ực, công tử, vậy chúng…chúng ta đi đăng ký tham gia nhé” Trần Giang chứng kiến cảnh tượng máu me đầm đìa trong thú trường, tim đập thìn thịt nuốt nước bọt khó khăn hỏi.
“Đi thôi” Lạc Nam cùng Trần Giang tiến vào cánh cổng nơi võ trường.
“Này, phí vào cổng một người 20 hạ phẩm linh thạch” Một lão giả áo xám đầu trọc canh gác phía sau cánh cổng lên tiếng.
Lạc Nam thầm đánh giá lão già này, một tu sĩ có Kim Đan Viên Mãn tu vi.
Hắn gật đầu, lấy ra 40 viên hạ phẩm linh thạch thanh toán.
“Vị tiền bối này, chúng ta muốn tham gia khiêu chiến yêu thú, cần đăng ký ở đâu?” Trần Giang lên tiếng hỏi thăm lão già.
“Các ngươi?” Lão già nheo lại tròng mắt, hắn lắc đầu khuyên nhủ nói:
“Người trẻ tuổi đừng nên háo thắng tranh cường, rất dễ dàng đùa mất mạng nhỏ”
Hiển nhiên hắn nhận ra gia hỏa Trần Giang ngay cả Trúc Cơ kỳ cũng chưa đạt tới.
Trần Giang xấu hổ gãi đầu, hai tay chống hông nói: “Là công tử ta tham gia, cũng không phải ta”
Lão già lúc này mới cẩn thận đánh giá Lạc Nam, chợt giật mình trừng to mắt, thiếu niên này hắn nhìn không thấu sâu cạn, lại tạo cho hắn cảm giác nhàn nhạt nguy hiểm.
Ực
Lão già nuốt nướt bọt khô khóc, thay đổi thái độ mở miệng khách khí nói:
“Các vị tiến vào trong, thủ tục đăng ký tham gia khiêu chiến yêu thú và cá cược đều do hộ pháp của Đấu Thú Trường quản lý”
“Đa tạ tiền bối” Lạc Nam hai người nói cảm tạ, tiếp tục tiến vào.
Không gian bên trong đấu trường được xây bên dưới lòng đất, mặc dù diện tích rất lớn nhưng bốn phía xung quanh được bao phủ bởi các bức tường gây nên cảm giác ngột ngạt.
Mà nơi này rõ ràng cũng đang có rất nhiều người uống rượu, cờ bạc, ôm lấy vài cái kỹ nữ vuốt ve liên tục trên cơ thể nhơ nhuốc của các nàng.
Khá giống các quán Bar đời trước, chỉ là tiếng nhạc vốn có được thay thế bằng vô số giọng điệu ồn ào huyên náo mà thôi.
Hai người Lạc Nam tiến vào gây nên một số kẻ tò mò chú ý, rất nhiều kỹ nữ hai mắt sáng rực nhìn Lạc Nam một thân Bạch Y, bị bộ dạng phóng khoáng tiêu sái của hắn thu hút.
Mà không ít gã nam nhân liếm liếm môi hai mắt hiện lên vẻ tham lam, dường như sói đói vừa phát hiện con mồi mới lạ béo bở.
“Hai vị thiếu gia này, có muốn thiếp bồi một đêm hay không? Chỉ 20 hạ phẩm linh thạch mà thôi” Một nữ nhân tu vi luyện khí sơ kỳ, ăn mặc thiếu vải, bộ ngực to tròn muốn lộ hết ra ngoài tiếp cận Lạc Nam, liếm liếm đôi môi lẳng lơ nói
Đối với một người toàn sở hữu nữ thần như Lạc Nam, đương nhiên sẽ không nhìn nữ nhân kiểu này nữa con mắt, lạnh lùng lướt qua nàng.
Trần Giang thấy công tử như thế, cưỡng ép ham muốn đẩy ngã nữ nhân kia, hấp tấp theo sau hắn.
“Hừ”
Nữ nhân lẳng lơ xấu hổ hừ một tiếng, tiếp tục tìm mối khác.
“Hai vị cần gì?” Một thanh niên ăn mặc y sam lịch sự đến khom lưng nói, hiển nhiên hắn là phục vụ nơi đây.
“Chúng ta muốn đăng ký khiêu chiến yêu thú” Trần Giang trả lời.
Thanh niên trong mắt lóe lên tia kinh ngạc, bất quá hắn vẫn gật đầu dẫn đường.
“Đây là Thập Tam tỷ, Hộ pháp Đấu Thú Trường của chúng ta” Thanh niên phục vụ chỉ vào một nữ tữ tuổi tầm 30 giới thiệu.
“Các ngươi muốn đăng ký chiến thú?” Thập Tam tỷ thân mặc áo lông sói hứng thú nhìn Lạc Nam hai người, nàng phóng khoáng ngồi gát chân lên bàn, để lộ cặp chân dài săn chắc màu lúa mạch, là một nữ tử có tu vi Nguyên Anh Trung Kỳ.
“Chỉ có ta, hắn không tham gia” Lạc Nam gật đầu, điều chỉnh khí tức của bản thân ở mức Kim Đan Trung Kỳ nhàn nhạt tỏa ra.
Thoáng đánh giá Lạc Nam, Thập Tam tỷ hai mắt lấp lánh, một thiếu niên trẻ tuổi lại là Kim Đan Trung Kỳ cường giả, người như vậy hiếm gặp vô cùng, sắp tới Linh Vũ Thành quần anh tụ hội, nói không chắc người này là thiếu gia nhà nào đến vui đùa.
Nghĩ đến đây, Thập Tam Tỷ khách khí gật đầu đáp: “Không thành vấn đề, tu vi công tử là Kim Đan Trung Kỳ, có thể khiêu chiến Tam giai trung kỳ yêu thú trở lên.”
“Không thành vấn đề”
Thấy Lạc Nam đồng ý, Thập Tam tỷ lấy ra một hợp đồng đưa cho hắn.
Lạc Nam cầm lấy hợp đồng xem qua, bên trên phổ biến một ít nội dung đại khái như người khiêu chiến sinh tử tự luận, Đấu Thú Trường không chịu bất kỳ trách nhiệm nào, nếu chiến thắng sẽ nhận được 70% huê hồng tiền đặt cược của khán giả, còn lại 30% thuộc về Đấu Thú Trường.
Nếu trường hợp Lạc Nam chết thì toàn bộ 100% huê hồng sẽ thuộc về Đấu Thú Trường.
Về phần những khán giả tham gia đặt cược phải chịu 20% chi phí huê hồng cho Đấu Thú Trường số tiền thắng cược, đó cũng là số huê hồng trích ra để chi trả cho Lạc Nam.
Lạc Nam trầm ngâm, Đấu Thú Trường thủ đoạn cao minh vô cùng, bản thân chỉ đứng ra làm trung gian cá cược, dù trường hợp nào xảy ra cũng thu về đầy túi tiền.
Bất quá người ta có uy tín, lại có sân chơi, cũng không ép buộc ngươi chơi, đôi bên đều bình đẳng.
Lạc Nam cắn nhẹ ngón tay, tiến hành ấn vào điều khoản hợp đồng.
“Không biết công tử muốn khiêu chiến cấp mấy yêu thú” Nhìn Lạc Nam dứt khoát chấp nhận hợp đồng, Thập Tam tỷ liếm môi quyến rũ nói.
“Tam giai hậu kỳ đi” Lạc Nam không nghỉ ngợi nói.
“Ồ, công tử Kim Đan Trung Kỳ khiêu chiến vượt cấp Tam giai Hậu kỳ yêu thú, tỉ lệ đặt cược sẽ tăng là 1:1,5”
Thập Tam tỷ kinh ngạc Lạc Nam quyết định mạo hiểm, bất quá vẫn gật đầu, thiên tài vượt cấp không phải là chưa từng xuất hiện, nàng cũng không quá bất ngờ, chỉ là hy vọng thiếu niên này có thực lực như lòng tin của hắn.
“Bốp Bốp”
Thập Tam tỷ hơi vỗ tay, một vệ sĩ mặc hắc y tiến đến cung kính chờ lệnh.
“Sắp xếp trường đấu số 8 cho vị công tử này” Thập Tam tỷ chỉ Lạc Nam căn dặn.
“Tuân mệnh” Nam nhân mặc hắc y cung kính xoay người rời đi.
“Được rồi, mời công tử nghỉ ngơi thoáng chốc, khi trận đấu bắt đầu sẽ có người mời ngươi lên sàn” Thập Tam hướng Lạc Nam ôn hòa nói.
Lạc Nam gật đầu, tiến đến một cái ghế còn bỏ trống ngồi xuống, mà Trần Giang một mặt cung kính đứng hầu sau lưng hắn, đi theo công tử thật mẹ nó kích thích.
Lạc Nam nhìn Trần Giang, đưa tay ném qua cái túi nhỏ căn dặn:
“Bên trong là 80 Cực Phẩm Linh Thạch, lát nữa ngươi đem toàn bộ đặt ta chiến thắng”
“Tuân mệnh công tử” Trần Giang vỗ vỗ lòng ngực, công tử tự tin như vậy khiến hắn càng hưng vấn.
Lạc Nam gật đầu, trong lòng thầm nghĩ gia hỏa này mặc dù hèn mọn nhưng làm người khá đáng tin cật, nếu hắn dám ôm Linh thạch bỏ trốn một mình, Lạc Nam có rất nhiều thủ đoạn tìm ra cho tên này một bài học.
…
Mà bên ngoài đấu trường lúc này, mặc kệ âm thanh hỗn tạp vang, một âm thanh thánh thót vang vọng mang theo linh lực gia trì vang lên truyền vào tai mỗi khác giả:
“Các vị khách quý, tại trường đấu số 8 sẽ có trận đấu khiêu chiến vượt cấp giữa một thiếu niên Kim Đan Trung Kỳ và Tam giai yêu thú Hậu Kỳ Kim Nha Hổ, tỷ lệ đặt cược là 1:1.5, ai có nhu cầu đặt cược có thể lập tức vào quầy đăng ký.”
Âm thanh thông báo vang vọng khiến vô số khán giả lập tức hưng phấn tru lên:
“Lại có kèo mới sao?”
“Lại là một thiếu niên? Thú vị thú vị”
“Lâu rồi mới xuất hiện Kim Đan kỳ vượt cấp khiêu chiến”
“Kim Nha Hổ hung tàn vô cùng, dù đối với tu sĩ cùng giai cũng áp đảo tuyệt đối, đã chiến thắng ba trận cùng giai rồi, không ngờ có kẻ dám vượt cấp khiêu chiến nó?”
“Hừ, ngựa non háo đá mà thôi.”
Các âm thanh nghị luận liên tục vang lên, rất nhiều tu sĩ cau mày không biết đặt cược thế nào.
“Lý Lân biểu ca, Linh Vũ Thành cũng thật thú vị, lại có thiếu niên khiêu chiến vượt cấp” Bên trên một góc khán đài, một thiếu nữ đeo khăn che mặt, toàn thân lam sắc y phục bó sát cơ thể mê người lã lướt, hào hứng nói với bên cạnh thiếu niên.
Bên cạnh nàng, một thanh niên tuổi chừng 20, tu vi vừa vặn là Kim Đan Trung Kỳ, diện mạo anh tuấn cương nghị tên Lý Lân nghe lời biểu muội, gật đầu nói:
“Thiên hạ anh kiệt nhiều vô cùng, bất quá lần này gia tộc cử hai người chúng ta đến Linh Vũ Thành vì đấu giá Hội, những chuyện khác không thể quá mức rêu rao.”
“Ta muốn đi đặt cược” Thiếu nữ gật đầu, hưng phấn đề nghị.
“Đặt cược cho ai?” Lý Lân nhìn biểu muội, trong mắt lóe lên một tia tình cảm hỏi.
Thiếu nữ dường như không nhìn thấy biểu cảm khác lạ trong mắt biểu ca mình, không mấy do dự đáp trả:
“Đương nhiên là cho thiếu niên khiêu chiến, hắn đã dám khiêu chiến nhất định có thủ đoạn chiến thắng rồi”
“Nếu hắn chỉ là một kẻ không biết trời cao đất rộng thì sao?” Lý Lân thâm ý hỏi.
“Ta không biết, dù sao ta có cảm giác thiếu niên kia sẽ thắng” Nữ tử ngây thơ cười tươi rói, chạy đi đặt cược.
Lý Lân nhìn bóng lưng biểu muội, trong mắt lóe lên vẻ hâm mộ, nàng tên là Lý Trúc Loan, là nữ nhi của gia chủ Lý gia – Lý Hùng – một Hóa Thần Sơ Kỳ cường giả.
Lý gia là một Lục Cấp tu chân thế lực, tại phía Nam Băng Thiên Đại Lục cũng có tiếng tăm, Lý Trúc Loan sỡ hữu Mộc hệ linh căn, từ nhỏ thông minh lanh lợi, ba năm trước lại được một vị trưởng lão có tu vi Hóa Thần Hậu Kỳ của Thiên Mộc Tông thu làm đệ tử, mới 16 tuổi đã là Trúc Cơ Viên Mãn.
Thân phận của Lý Trúc Loan cao quý không cần phải nói, mà Lý Lân hắn chỉ là con một vị trưởng lão trong Lý gia mà thôi, xét về thiên phú hay bối cảnh đều kém xa nàng, vì thế luôn xem Lý Trúc Loan là tình nhân trong mộng.
Lần này gia tộc đề cử bọn hắn đến Linh Vũ Thành tham gia đấu giá khiến Lý Lân mừng rỡ như điên vì có cơ hội bồi dưỡng tình cảm với nàng.
Nhìn Lý Trúc Loan hưng phấn đánh cược vì thiếu niên khác, trong lòng Lý Lân hơi có chút không vui.
…
Một góc khác khán đài
Hai tên thanh niên toàn thân áo bào, mái tóc xanh tung bay phất phới, xung quanh tỏa ra hàn khí khiến các tu sĩ ở gần không dám đến gần.
Không phải tất cả tu sĩ đều e ngại tu vi Kim Đan trung kỳ của bọn hắn, mà vì áo bào bọn hắn mặc có một chữ “Hàn”, đây chính là người của Hàn gia – thất cấp tu chân thế lực.
“Hừ, lại xuất hiện kẻ không biết sống chết” Hàn Liệt nghe âm thanh thông báo cười lạnh nói, trong mắt lóe lên một tia chế nhạo, không phải ai cũng có khả năng vượt cấp chiến đấu, tại Hàn gia lượng thiên tài có thể khiêu chiến vượt cấp đếm được trên đầu ngón tay.
“Đặt cược cho Kim Nha Hổ, loài yêu thú này ngay cả ta cũng không dám chắc đánh bại, lại có kẻ vượt cấp khiêu chiến nó” Hàn Minh cười gằn, cho rằng Lạc Nam không biết sống chết.
“Không thành vấn đề” Hàn Liệt đáp ứng.
“Có điều tra được tình hình cái chết của Hàn Thanh không?” Hàn Minh chợt truyền âm hỏi.
“Còn không rõ ràng, bất quá có nhiều người đứng ra xác nhận trước khi mất tích Hàn Thanh từng chào hỏi cùng Thất trưởng lão của Diễm gia” Hàn Liệt mặt mũi khó coi nói.
“Diễm gia” Hàn Minh sắc mặt hơi tái nhợt, Diễm gia sở hữu Viêm Hỏa, đây chính là khắc tinh của Hàn gia bọn hắn, chưa kể thực lực đối phương hùng mạnh hơn nhiều lắm, Hàn gia bọn hắn quả thật không dám trêu vào.
“Hừ! là tên Hàn Thanh ngu ngốc, có chết cũng đáng, chỉ tiếc Băng Sát Kiếm cũng mất tích cùng hắn” Hàn Liệt cũng gật đầu nói.
“Lần này người Diễm gia có đến không có?” Hàn Minh thử đánh giá xung quanh.
“Không biết, với tình báo của chúng ta còn chưa đủ sức điều tra Diễm gia” Hàn Liệt bất đắc dĩ trả lời.
“Được rồi, đi đặt cược 100 Thượng phẩm linh thạch cho Kim Nha Hỗ” Hàn Minh chuyển sang chuyện khác nói.
…
“Diễm Dương ca, ngươi có biết nguyên nhân hai vị tiểu thư bị gia chủ giam lỏng 3 tháng không?”
Ở trong biển người tấp nập tại khán đài, một thiếu niên gương mặt mang theo nét non nớt tuổi chừng 17 lên tiếng hỏi thanh niên cao lớn hơn 20 tuổi bên cạnh, hai vị tiểu thư luôn là hòn ngọc quý của gia chủ, không ngờ lần này lại nỡ lòng trách phạt các nàng.
“Không liên quan đến ngươi, biết nhiều quá không phải chuyện tốt”
Diễm Dương lớn tiếng quát nói, gương mặt anh tuấn vặn vẹo âm trầm, tu vi Nguyên Anh sơ kỳ tỏa ra xung quanh khiến số đông tu sĩ lân cận e ngại né tránh.
“Vâng” Thanh niên bên cạnh rụt cổ lại e ngại.
Diễm Dương có danh tiếng là đệ nhị thiên tài Diễm gia, cũng là người hâm mộ lớn nhất của Diễm Hồng Liên, lần này hai nàng ra ngoài rèn luyện, trong thời gian ngắn tu vi gia tăng nhanh chóng, đại tiểu thư Diễm Hồng Liên càng là thu được Dị Hỏa Tử Tâm Phần Không Viêm, cả gia tộc đều hết lòng vui mừng, Dị Hỏa quá mức hiếm thấy, dù với gia tộc chuyên lấy hỏa hệ làm chủ như Diễm gia thì chỉ sở hữu một loại dị hỏa trong tay gia chủ mà thôi.
Tính thêm Tử Tâm Phần Không Viêm, Diễm gia đã có hai loại Dị Hỏa.
Chuyện như vậy lẽ ra phải đáng chúc mừng trên dưới toàn tộc mới đúng, nhưng không biết vì sao nữ gia chủ của bọn hắn lại đột ngột lên cơn giận dữ cuồng bạo, một chưởng đánh trọng thương Thất trưởng lão, đồng thời hạ lệnh giam lỏng hai cô con gái 3 tháng trời.
Diễm Dương thân là con của nhị trưởng lão Diễm gia, hắn loáng thoáng biết được gia chủ tức giận do hai vị tiểu thư nảy sinh tình cảm với một nam nhân trong quá trình rèn luyện.
Điều này đối với một kẻ hâm mộ Diễm Hồng Liên như Diễm Dương ghen ghét điên cuồng, trong lòng căm hận nam nhân kia đến cực điểm, thề phải xé nát hắn thành từng mảnh nhỏ.
Đáng thương cho Diễm Dương, nếu hắn biết hai vị tiểu thư cao quý không những có tình cảm mà còn trở thành người đàn bà của Lạc Nam, không biết sẽ có cảm tưởng gì?
“Không cần biết ngươi là ai, Diễm Dương ta xin thề khiến ngươi vạn kiếp bất phục, để ngươi hối hận sinh ra trên đời này” Diễm Dương hai mắt phun hỏa diễm thầm nghĩ, quay sang thiếu niên bên cạnh lạnh lùng hạ lệnh:
“Diễm Duy, ngươi đi đặt cược Kim Nha Hổ cho ta, kẻ này thật không biết trời cao đất rộng, chẳng lẽ nghĩ ai cũng có thể vượt cấp khiêu chiến như ta sao? hừ”
.