Con Dâu Hoàng Gia

Chương 26


Đọc truyện Con Dâu Hoàng Gia – Chương 26

Mấy ngày nay, quán trà tửu lâu trong kinh thành náo nhiệt cực kỳ.

Tất cả mọi người đang bàn luận đại sự gần đây của Phượng gia, không phải Phượng Thái Phu nhân xui xẻo, mà là Phượng Nhị tiểu thư bị Tần Thái hậu ra ý chỉ tứ hôn, đúng là tin tức sốt dẻo.

“Biết không?” Có người nói: “Chuyện này vốn là Phượng Nhị tiểu thư treo cổ một lần, sau đó ý chỉ của Thái hậu đưa tới, nghe nói lại bị bệnh một trận, không thể xuống giường, chỉ sợ treo cổ lần nữa nhưng không dám nói ra thôi.”

“Chậc chậc, đáng tiếc quá.”

“Ôi, đây chính là đại mỹ nhân số một số hai trong Kinh Thành của chúng ta.”

Có người còn cười mờ ám nói: “Sao không nói Đoan Vương Điện hạ có phúc khí? Trước kia cưới được tiểu thư Lí Quốc Công gia làm hiền thê, giờ lại nạp thêm một tiểu thư Phượng gia làm mỹ thiếp, trái ôm phải ấp, đời người không phải càng vui vẻ sao.”


“Ha ha, Đúng vậy, Đúng vậy.” Tất cả mọi người cười theo phụ họa.

Trên lầu bên trong phòng riêng, một nam tử trẻ tuổi mặc trường bào cẩm tú màu tím đang ngồi, mặt trắng như ngọc, mắt đen như sơn, sáng chói rực rỡ như dạ minh châu, lấp lánh nhấp nháy. Mà giờ khắc này, sắc mặt hắn xanh mét, một quyền nện trên bàn, mùi vị trong lòng phức tạp khó tả.

Lục ca, Lục ca, ngươi thật sự là quá hèn hạ!

Tiêu Trạm oán hận không thôi, bản thân mình trăm phương nghìn kế theo đuổi muốn cưới nàng làm chính thê nhưng không tới tay, hắn lại có thể…, không biết xấu hổ diễn một màn anh hùng cứu mỹ nhân! Khiến cho nàng sống không được chết không xong, hại cả đời của nàng!

Sớm biết như thế, mình cũng nên vô liêm sỉ một chút rồi.

Cưới nàng làm Thành Vương Phi, chẳng lẽ không mạnh hơn so với làm Trắc phi ở phủ Đoan Vương gấp trăm lần sao? Nhớ tới nữ tử giống như minh châu mỹ ngọc kia, ánh mắt nàng trong suốt, dung nhan tươi đẹp, cứ như vậy bị người giẫm lên thật sự quá thương tiếc.


Đôi mắt Tiêu Trạm lạnh lẽo giống như hàn băng, lóe ra ánh sáng lạnh lẽo.

Tiểu Loan, nếu ngươi sớm biết có ngày hôm nay, liệu có hối hận lúc trước đã không gả cho ta hay không? Trong lòng hắn rối rắm phức tạp, lúc thì hi vọng nàng không cam lòng chịu nhục bất chấp chết đi, miễn cho ca ca được tiện nghi! Lúc thì hy vọng nàng chết vinh lại không bằng sống nhục, đừng không công đi tìm cái chết, từ nay về sau hương tiêu ngọc vẫn không bao giờ gặp lại nữa.

Gặp lại? Lần sau gặp mặt đã trở thành tiểu tầu tử (chị dâu nhỏ) của mình rồi.

Trong lòng Tiêu Trạm cảm thấy xoắn chặt hoàng hốt.

Nhưng ý chỉ của Thái hậu đã hạ xuống, đừng nói bản thân mình, cho dù là phụ hoàng cũng không thể cãi lời Thái hậu, còn có thể như thế nào đây? Chỉ có thể bưng rượu lên uống hết ly này lại đến ly khác, một mình uống rượu, cố tình muốn mượn rượu giải sầu thôi.

Mà ở Phượng gia, bên trong Vọng Tinh Bão Nguyệt các lại là một bầu không khí khác.

Phượng Loan cũng không giống như lời đồn đại ở bên ngoài, tức giận đến muốn chết, bệnh nằm trên giường không dậy nổi, mà đang ngồi bên cửa sổ nhẹ nhàng vuốt ve một cái hộp đen dài. Cái hộp sơn đen mộc mạc, chỉ có mấy đường sọc đơn giản, phối với ổ khóa phong cách cổ xưa, thoạt nhìn có một loại âm điệu trang trọng. [không biết đang ghi cái gì nữa >.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.