Con Của Quỷ

Chương 56: Mỹ nhân cổ


Đọc truyện Con Của Quỷ – Chương 56: Mỹ nhân cổ

So với Ngô Kỳ không biết tên tuổi, rõ ràng mọi người chú ý đến Trịnh Vân Phi sinh ở hào môn hơn. Sau khi Trịnh lão gia tử qua tuổi 70, người thừa kế Trịnh thị trăm tỉ vẫn luôn là tiêu điểm chú ý của mọi người, bình thường chỉ cần chút tin tức thôi là cũng khiến khắp nơi bàn tán xôn xao rồi. Nhưng tiếc là, đời hai đời ba nhà họ Trịnh đều cắm đầu vào tranh gia sản, dù lén lút có làm gì nhưng trước mặt mọi người đều giữ hình tượng ưu tú xuất sắc, cho dù thỉnh thoảng bị chụp được tin xấu gì, cũng có đội quan hệ xã hội đặc biệt đứng ra xử lý, rất ít khi bị truyền ra,

Nhưng lúc này, ngay cả đội quan hệ xã hội còn chưa nhận được tin, thì Trịnh Vân Phi đã bị cảnh sát bắt đi.

Có người quay được cảnh Trịnh Vân Phi bị bắt đi post lên mạng, video và chuyện liên quan rất nhanh đã bị lên thẳng chuyên mục nóng của các trang mạng lớn, cũng theo đó, thân thế của Trịnh Vân Phi cũng bị một vài nick giấu tên lột sạch trên các diễn đàn có chút tiếng tăm.

Con thứ, mẹ kế, con ngoài giá thú, kẻ thứ ba… chắc chắn là những từ hấp dẫn mắt người ta nhất, rất nhanh những bài post này đã nổi tiếng trên internet. Chờ đội quan hệ xã hội biết được yêu cầu xóa bài, thì những bình luận tiêu cực đã ầm ầm khắp các trang mạng xã hội, Trịnh Vân Phi đã định trước là không rửa sạch cái danh con ngoài giá thú, mà bị dán nhãn kẻ thứ ba, hình tượng quý phụ hào môn mà Phàn Ly Ly khổ tâm xây dựng cũng vỡ tan tành.

Chi trưởng bị dính vào chuyện này, còn bị lôi ra ngoài ánh sáng, đám anh em của Trịnh Trường Huân cũng không phải là đèn cạn dầu, bắt lấy cơ hội sau lưng dùng lén sức thổi lửa, hận không thể dùng việc này để chi trưởng hoàn toàn mất đi quyền thừa kế.

Sau khi Ngô Kỳ bị bắt nhìn tinh thần của gã rất lạ, dù cảnh sát hỏi gì gã cũng không trả lời, trên mặt luôn giữ nụ cười quỷ dị. Mà ngay lúc Ngô Kỳ bị bắt, Quý Vũ mang theo đội thanh tra và tịch thu tài sản đến chỗ ở của Ngô Kỳ, tìm được trong két có bãi tro giấy đã bị đốt hết, tìm được trong phòng thí nghiệm của Ngô Kỳ chứng cứ và thành phẩm, bán thành phẩm liên quan đến việc gã thí nghiệm “thuốc làm đẹp loại mới”, sau khi kiểm tra, thì những thứ này đều chứa một lượng lớn sinh vật độc tố, cùng với một phần vật chất không biết tên, những thứ này có thể khiến người ta xinh đẹp hơn hay không thì không biết, nhưng tiêm quá liều chắc chắn sẽ tử vong.

Bởi vì trong thuốc có chứa vật chất không thể kiểm tra được, nên sau khi cảnh sát báo cáo lên thì những thứ này đã nhanh chóng bị cơ quan nghiên cứu khoa học mang đi xét nghiệm đo lường.

Ngô Kỳ nhìn rất không bình thường, cứ như là trúng tà vậy. Buổi chiều, khi Đông Sinh đang học lớp chuyên ngành thì nhận được tin tức của Vu Hải Yến từ quỷ khế truyền đến.

Để tiện cho việc ôm cây đợi thỏ, Đông Sinh đã cho Vu Hải Yến một phù chú làm từ cây liễu ngàn năm, mượn phù chú để Vu Hải Yến có thể chịu được ánh mặt trời trong một thời gian ngắn, chỉ cần Ngô Kỳ không đứng mãi dưới mặt trời thì cô có thể đi theo bên cạnh gã.

Sau khi Ngô Kỳ bị bắt, Vu Hải Yến lên xe cảnh sát, đi đến cục cảnh sát với gã.


Vu Hải Yến đã đi theo Ngô Kỳ được mấy ngày, tính cách Ngô Kỳ thế nào ít nhiều gì cô cũng biết một chút, Ngô Kỳ là điển hình của kẻ chuyên trút giận lên đầu vợ con, dù hiện giờ phất lên nên lúc ở trước mặt người ngoài có vẻ khí phách hơn trước đây, nhưng bản chất vẫn là một tên chẳng ra gì. Lúc gã vừa bị bắt còn bị dọa mặt không còn chút máu, sao lúc đến cục cảnh sát lại như đổi một người khác vậy, miệng còn đóng chặt hơn trai ngọc?

Im lặng lúc này với Ngô Kỳ mà nói không có chỗ tốt nào, trong cả chuyện này, tuy Ngô Kỳ phá hủy cũng chôn dấu thi thể của Tôn Khải, nhưng người không phải là do gã giết, cái chết của Na Na và cô cũng không có liên quan gì đến Ngô Kỳ, “Thanh Xuân Tố” gã cũng có thể đẩy hết lên người Tôn Khải, nếu Ngô Kỳ nói hết mọi chuyện thì hoàn toàn có thể được khoan hồng, sao gã cứ muốn dựa vào nơi hiểm trở để chống lại?

Người đứng sau màn.

Xem mỹ nhân cổ có còn hay không. Đông Sinh lập tức truyền một tin tức qua quỷ khế cho Vu Hải Yến.

Vu Hải Yến lập tức nhìn về phía túi bên người mà Ngô Kỳ dùng để giấu mỹ nhân cổ, nào còn bóng dáng cổ trùng gì nữa? Kết hợp với sự khác thường của Ngô Kỳ, có gì mà Vu Hải Yến không rõ?

Mà đúng lúc này, Ngô Kỳ đang ở trong phòng thẩm vấn bỗng run rẩy không ngừng, gân xanh hiện rõ, khóe mắt nứt ra, miệng không ngừng kêu tiếng ô ô đầy đau đớn, khiến cảnh sát đang thẩm vấn sợ đến nỗi vừa nhấn chuông gọi người vào, vừa cuống quít mở còng tay cho gã, chờ đến khi người ở bên ngoài xông vào, thì Ngô Kỳ đã ngã trên sàn lăn lộn run rẩy không ngừng, chưa đợi nhân viên y tế cấp cứu cho, thì gã đã trừng to hai mắt tắt thở.

Dù là cảnh sát, hay là Vu Hải Yến đều sợ đến ngây người.

Mà càng khiến Vu Hải Yến thấy sau lưng lạnh lẽo chính là, Ngô Kỳ chết, nhưng hồn phách của gã chưa từng xuất hiện.

Đến lúc này, Vu Hải Yến mới bỗng hiểu được, không chỉ Ngô Kỳ, mà ngay cả cô và Đông Sinh đều bị người đứng sau màn lừa rồi.


Thứ mà Ngô Kỳ tìm được trong nhà Tôn Khải, chỉ sợ không phải là mỹ nhân cổ gì cả!

Sau khi Ngô Kỳ chết, cảnh sát đã tìm được tài liệu được cài mật khẩu trong máy tính của gã, sau khi mở ra, thấy được trong đó có ghi cách gã giết hại Tôn Khải và quá trình hủy thi diệt tích, cùng với động cơ gã giết người và con đường kế hoạch sau khi giết người. Trong những ghi chép đó, Ngô Kỳ còn để lộ lai lịch của “loại thuốc mới”, không có câu nào nhắc đến mỹ nhân cổ.

Dựa theo tài liệu mà Ngô Kỳ đã viết, thì loại thuốc mới được gã vô tình phát minh, sau khi phát minh ra loại thuốc này, gã phát hiện dù loại thuốc này có hiệu quả làm đẹp, chỉnh sửa mặt rất tốt, nhưng quá liều sẽ khiến người ta tử vong, gã đã thử cải tiến cách bào chế, nhưng vẫn không thành công, cuối cùng đành phải bỏ loại thuốc này.

Trước khi gã phát minh ra loại thuốc mới thì đã quen Tôn Khải, hai người dần trở thành bạn bè, sau khi gã liên tục cải tiến cách bào chế thất bại, buồn bã đi uống rượu với Tôn Khải, sau khi say rượu liền bất cẩn nói cách bào chế cho Tôn Khải nghe.

Các mối quan hệ của Tôn Khải rất lằng nhằng phức tạp, hình như có quen một vài người bạn có tiền, nên liền mượn ít tiền mở cơ sở thẩm mỹ.

Mãi cho đến năm nay, gã mới biết được Tôn Khải đang lén tiêm loại thuốc mới mà gã phát minh cho khách hàng, nhưng lúc này gã vừa ly hôn, công việc cũng mất, sống rất nghèo khổ. Bị lời ngon tiếng ngọt của Tôn Khải dụ dỗ, gã đã dùng hợp chất chiết xuất từ loại thuốc mới chế tạo ra kem dưỡng da làm đẹp, thông qua con đường của mình và Tôn Khải cung cấp cho các thẩm mỹ viện, rất nhanh đã kiếm được một số tiền rất lớn…

Sau khi tin nữ MC trực tuyến Na Na tử vong truyền ra, Tôn Khải sợ ngồi tù nên muốn đẩy hết trách nhiệm lên người gã, hai người cãi nhau ầm ĩ trong nhà Tôn Khải, trong lúc cãi nhau gã đã lỡ tay giết chết Tôn Khải, sau đó đã không làm thì thôi, còn làm thì làm đến cùng, liền hủy thi diệt tích.

Cảnh sát rất nhanh đã tìm thấy địa điểm chôn thi thể trong ghi chép của Ngô Kỳ, quả nhiên đào được túi đựng xương đã hư thối, tiếc là số xương này đã bị Ngô Kỳ dùng chất hóa học xử lý, không thể lấy được DNA, không thể hoàn toàn chắc chắn rằng người chết chính là ông chủ Tôn Khải của Cuộc Sống Mới Xinh Đẹp. Nhưng túi to này rõ ràng chính là túi rác mà Ngô Kỳ xách từ trong nhà Tôn Khải ra trên camera theo dõi.

Tuy cả vụ án còn rất nhiều điểm đáng nghi, nhưng hai kẻ tình nghi nhất trong vụ án đều đã chết, dù là từ phía Ngô Kỳ, hay là từ phía Tôn Khải, đều không tìm được bất cứ chứng cứ nào để tiếp tục điều tra, cảnh sát chỉ có thể kết án như vậy.


Người nhà Vu Hải Yến, người nhà Na Na, và các khách hàng tiêm vào loại thuốc mới, đều đòi kiện cáo, yêu cầu bồi thường.

Ngô Kỳ đã chết, theo luật thì di sản của gã là do con gái gã thừa kế, di sản của gã ngoại trừ nhà, xe, tiền gửi, thì còn có công ty mà gã và Trịnh Vân Phi đã đăng ký.

Đáng thương cho Trịnh Vân Phi bỏ ra năm mươi triệu, ngay cả cách chế Thanh Xuân Tố còn chưa thấy, thì đã bị mắc vào một đống chuyện tệ hại.

Những người đòi bồi thường bị người xúi giục, không ngừng nhận phỏng vấn của truyền thông, nói rất nhiều lời như thật như giả, đầu mâu nhắm thẳng vào “người tồn tại duy nhất của vụ án” là Trịnh Vân Phi. Trên mạng cũng xuất hiện một vài thuyết âm mưu, cư dân mạng thủy quân cùng ra trận, bắt đầu quy kết việc Ngô Kỳ chết bất đắc kỳ tử lên đầu Trịnh Vân Phi, quy kết lên đầu Trịnh thị tay mắt với lên trời, nhà ông bà ngoại của Trịnh Vân Phi cũng bị đào ra, gặp họa theo…

Làm bên có liên quan trực tiếp đến “loại thuốc mới”, “Thanh Xuân Tố”, Trịnh Vân Phi là đối tượng điều tra trọng điểm của cảnh sát.

Trịnh Vân Phi từ nhỏ đến lớn chưa từng chịu khổ chút nào, chưa từng bị uất ức gì, vừa nghe Thanh Xuân Tố có dính dáng đến bốn mạng người, một người trong đó còn là người anh em tốt Ngô Kỳ mới quen gần đây, Trịnh Vân Phi liền sợ đến mức ngơ người.

Chuyện mà Trịnh Vân Phi biết được rất ít, thậm chí gã còn không biết Thanh Xuân Tố có tác dụng phụ, chứ đừng nói đến loại thuốc làm đẹp mới sẽ gây chết người. Trịnh Vân Phi một hỏi ba không biết, Phàn Ly Ly dùng thế lực của nhà mẹ đẻ, tốn công sức mới bảo lãnh gã ra được.

Tài xế chở gã về nhà, Trịnh Trường Huân chưa nói gì đã tát gã hai cái.

“Đồ ngu! Đầu tư hai trăm triệu, sau lưng lại dính dáng đến nhiều chuyện như vậy mà mày còn không biết! Ngoại trừ ăn chơi thì mày còn có thể làm được gì?”.

Phàn Ly Ly lúc này mặc kệ hết, bảo vệ con trai ở sau người, gào lên với Trịnh Trường Huân: “Anh mắng con tôi làm gì? Nếu có chửi thì cũng phải chửi đồ tạp chủng Trịnh Quân Diệu kia chứ! Đây rõ ràng là cái bẫy mà nó đặt cho Vân Phi nhà chúng ta!”.


Một lời làm tỉnh người trong mộng.

Trịnh Vân Phi nghĩ, càng nghĩ càng thấy rất giống như vậy. Vốn đã có nghi ngờ, bây giờ đã hoàn toàn “chắc chắn”, ngay lập tức Trịnh Vân Phi hận không thể nhào đến cắn Trịnh Quân Diệu, ăn tươi nuốt sống.

Mất tiền tài chỉ là chuyện thứ yếu, chuyện lần này đã khiến Trịnh thị xấu hổ, cái cửa lão gia tử kia mới thực sự là không tốt rồi. Nghĩ đến mấy chi khác đang rình một bên, sắc mặt Trịnh Trường Huân đen như đít nồi.

Khác với Trịnh Trường Huân, Trịnh Vân Phi, gần đây tâm trạng của Trịnh Quân Diệu không tệ lắm. Buổi chiều anh đi xem một buổi triển lãm tranh với Đông Sinh, buổi tối hai người đến một quán ăn hưởng thụ một bữa ngon lành.

Bị người đứng sau màn lừa một vố, tâm trạng Đông Sinh suy sụp mấy ngày. May mà chiều hôm nay được xem những bức tranh đẹp, mua một bộ dụng cụ vẽ tranh đắt tiền mà bên tổ chức bán, còn lấy được chữ kí của họa sĩ nổi tiếng, buổi tối lại được ăn nhiều món ngon, tâm trạng của Đông Sinh cuối cùng cũng tốt lên. Ăn liên tục cuốn vịt nướng mà Trịnh Quân Diệu đưa cho, trong mắt Đông Sinh cuối cùng cũng có chút vui vẻ.

Suy nghĩ của tác giả:

Đông tể: người thành thật rất dễ chịu thiệt.

A Hoàng: muốn bánh nướng không?

Đông tể: mau đưa đây!!!

——————————–

Còn 1 chương nữa là hết phần Mỹ nhân cổ rùi, hí hí ^_^


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.