Bạn đang đọc Cô Vợ Tỷ Phú Mua Một Tặng Một – Chương 9
MBS Quốc Tế, văn phòng tổng giám đốc.
Diệp Sâm ngồi trên ghế sô pha bằng da thật, trên người mặc bộ vest Armani vừa vặn, khuôn mặt cao quý yêu nghiệt, ánh mắt lại vô cùng lạnh lùng, làm cho người khác cảm thấy vị tổng tài trẻ tuổi này toàn thân tản ra một loại khí chất vừa ưu nhã lại lạnh lùng khó gần.
Ánh mặt trời nghiêng mình nhẹ nhàng tiến vào, rải trên người anh từng tia nắng nhỏ vụn, bao phủ tạo nên sức hấp dẫn khiến lòng người chấn động.
Diệp Sâm hai mươi bảy tuổi, là con trai thứ ba của Diệp gia, tốt nghiệp đại học Harvard, ba năm trước bắt đầu tiếp quản MBS Quốc Tế, dựa vào thực lực của bản thân chỉ trong vòng vài năm ngắn ngủi đã làm tên tuổi của mình vang danh trên thương trường, đưa MBS Quốc Tế nâng lên một tầng cao mới.
Bằng thủ đoạn mạnh mẽ, tác phong làm việc cứng rắn, thực hiện những quyết sách vô cùng quyết đoán, làm cho mọi việc của vị tổng tài trẻ tuổi này trên thương trường luôn thuận lợi, *phiên vân phúc vũ.
*Phiên vân phúc vũ: là dạng rút gọn của “Phiên thủ vi vân, phúc thủ vi vũ” (翻手为云、覆手为雨).
Ý nghĩa của thành ngữ này là chỉ sự thay đổi như chong chóng, không biết đâu mà lần.
Nghĩa bóng chỉ những người hay thủ đoạn, phản phúc, lèo lái.
Đồng thời anh cũng là vị tổng tài có tiếng lăng nhăng, con người giá trị hàng tỷ, ngoại hình đẹp trai, Diệp Sâm trở thành đối tượng được nhóm *danh viện thục nữ tranh nhau lấy lòng, cũng là đối tượng mà nhiều siêu sao nổi tiếng muốn nịnh bợ, đủ mọi tiêu chuẩn, đủ mọi thể loại, mặc anh ta lựa chọn.
*Danh viện thục nữ: chỉ người phụ nữ thướt tha yểu điệu hoặc là những cô gái hiền lành dịu dàng.
Nghe đồn rằng, thiên kim tiểu thư của tập đoàn tài chính Vân thị, Vân Nhược Hi là bạn gái chính quy của anh ta, hai người bọn họ đã đi đến giai đoạn bàn chuyện hôn nhân, nhiều báo chí cũng từng tung ra ảnh chụp thân mật của bọn họ.
Dù vậy tốc độ đổi bạn gái của Diệp Sâm cũng vẫn khiến người khác nghẹn họng không nói lên lời, dù là minh tinh điện ảnh, danh viện, tiểu thư khuê các đến cành vàng lá ngọc, chỉ cần Diệp Sâm coi trọng thì tuyệt đối không thoát khỏi tay anh ta.
Ngoại trừ Vân Nhược Hi, chưa từng có người con gái nào ở bên người anh ta lâu hơn mười ngày.
Luật chơi của Diệp tam thiếu là tự nguyện đến với nhau thì ra đi cũng phải vui vẻ, anh ta vừa đẹp trai lại giàu có khiến kẻ khác nhào vào như lùa vịt, nhưng thủ đoạn mạnh mẽ cay nghiệt lạnh lùng của anh ta cũng làm cho người ta không dám dây dưa quá mức.
Đó cũng là lý do mà anh có danh xưng là tổng tài lạm dụng tình cảm.
Lúc này đây, anh nhíu mày thật sâu, vô cùng mất hứng, ánh mắt lạnh lùng quét qua thư ký Vưu Lily.
Vưu LiLy toát ra mồ hôi lạnh, tuy rằng cô là bạn thân của bà xã anh ta nhưng khi ánh mắt lạnh lẽo của Diệp Sâm lướt qua, cô vẫn nhịn không được cảm thấy sợ hãi.
Ai mà biết được đột nhiên cô lại mang thai, không thể không nghỉ ngơi: “Tổng giám đốc, tôi sẽ lựa chọn người thích hợp để thay thế vị trí của tôi.”
“Không cần!” Diệp Sâm lạnh lùng nói, đôi mắt hẹp dài nheo lại: “Đi thông báo cho bộ phận nhân sự làm thông báo tuyển dụng!”
Vưu Lily hơi do dự, cho dù bị mắng cũng phải liều mạng nói: “Tổng giám đốc, tôi có người đề cử thích hợp, anh có thể suy xét một chút không?”
Trời ạ! Sắc mặt Diệp Sâm thật sự là quá đáng sợ, không phải cô sẽ chết trước khi ra trận đấy chứ?
“Nói!”
“Đó là, tôi có một người bạn, đã làm thư ký dưới tay tổng giám đốc của GK Quốc Tế được hơn một năm, lần này về nước, cũng đang tìm công việc, cô ấy rất có năng lực, tôi dám khẳng định, cô ấy so với tôi càng có thể đảm nhiệm chức vụ thư ký này tốt hơn.”
GK Quốc Tế? Có thể làm thư ký được một năm, nhất định năng lực không thể xem thường, cái tên Klose biến thái kia, một tháng đổi thư ký một lần, tính tình cổ quái, yêu cầu nghiêm khắc, từ chối người mê trai, từ chối bình hoa di động, thông thường có thể trụ ở dưới tay hắn được ba tháng đã được xem như là có năng lực trời ban, là thư ký đứng đầu.
“Hồ sơ lý lịch trực tiếp giao cho bộ phận nhân sự, không cần phỏng vấn!” Diệp Sâm quyết đoán nói: “Bảo cô ta thứ hai tuần sau đi làm!”
“Vâng!”
Ở căn hộ nào đó.
Trình An Nhã nghe điện thoại của Lý Vân, cả người ngây ra như phỗng, im lặng một lúc lâu không nói gì: “Chết tiệt! Lý Vân, cậu bị thần kinh rồi, sao có thể nộp hồ sơ lý lịch của tớ cho MBS, a a a, tớ muốn giết cậu!”
“Xuỳ! Đại tỷ của tôi ơi, thật vất vả tớ mới cầu xin được Lily nói chuyện giúp cậu đấy, cậu còn không hài lòng cái gì nữa, tiền lương là bảy vạn, tớ mà có khả năng tớ đã đi rồi, còn đến lượt cậu sao? Còn có Ninh Ninh bảo bối nói cậu đã đồng ý rồi, tớ mới đem lý lịch đưa cho Lily.
Ai nha! Mặc kệ thôi, dù sao công việc cũng đã bàn giao xong, cậu có thể đến liên hệ với văn phòng tổng giám đốc ở tầng 32 tòa nhà MBS vào thứ hai tuần tới nhé, nghe rõ chưa? Giờ tớ có việc gấp, cúp máy đây, có gì tối lại nói.”
Trình An Nhã: “….”
“Mẹ, con xin lỗi, con nghĩ mẹ đang sốt ruột tìm công việc nên mới đáp ứng với dì Vân.” Ninh Ninh ngồi bên bàn ăn, hai hàng lông mày uỷ khuất nhíu chặt, trên khuôn mặt trắng nõn rưng rưng muốn khóc.
“Bảo bối ngoan, bảo bối ngoan, không có việc gì to tát cả, do ban đầu mẹ đã đồng ý với chú Trạch Khôn là sẽ tới tập đoàn Diệu Hoa… Không sao cả, cùng lắm thì mẹ từ chối, cái này, nếu mà lớn chuyện thì mẹ đi tìm chú Trạch Khôn nói chuyện là được.”
“Mẹ thật sự không trách Ninh Ninh sao?”
“Dù Ninh Ninh có bán mẹ đi, mẹ cũng sẽ giúp Ninh Ninh kiếm tiềm.” Trình An Nhã hôn nhẹ lên khuôn mặt non nớt mềm mại của cậu bé, vì vậy nên cũng bỏ lỡ nụ cười giảo hoạt lóe lên trên khóe môi Ninh Ninh.
Mẹ à, con thật sự bán người đi nha!.