Bạn đang đọc Cô Vợ Tráo Đổi Của Tổng Tài – Chương 3: Hủy Hôn Có Còn Kịp Không
Lục An An là cậu thân của Tô Nhan Hề biết tất cả bí mật của cô ấy, đương nhiên biết tất cả mối quan hệ giữa cô và Hạ gia.
Bỗng nhiên khi nhìn thấy khuôn mặt buồn bã của cô ấy, cô vì cô ấy mà đau lòng và tiếc cho cô ấy.
– Được rồi, hôm nay cậu là một cô dâu, cho dù đó là sự thật hay là giả, cậu phải là một cô dâu xinh đẹp.
– Được!
Tô Nhan Hề gật đầu, bỏ đi sự bi thương cười trở lại.
– An An, mình không đi giày cao gót được.
Cậu dìu tớ đi nhé.
– Dìu cậu rồi, đi!
– Ha ha, cảm ơn, An An!
Trong tầng cao nhất của tập đoàn Long Thần.
Một vóc dáng mạnh mẽ ngồi trên ghế, ngậm điếu xì gà trong miệng, tàn thuốc dài tích lại trên điếu thuốc đang chuẩn bị rơi xuống, nhưng điếu xì gà vẫn nằm trên tay không chút cử động, ngón tay cầm lấy bật lửa vô thức bật để, hành động này dường như đã được duy trì trong một thời gian dài.
Thời tiết tháng 7, nóng bất thường.
Nếu đổi lại là ngày thường, cậu phải cảm thấy rằng đó là một ngày đẹp có ánh sáng chói chang.
Nhưng hôm nay, đối với Cố Tây Thành mà nói, đơn giản là ngày tồi tệ nhất.
Cốc cốc….
Cánh cửa văn phòng mở ra theo tiếng gõ cửa.
Người đàn ông mặc bộ đồ tây chỉnh tề bước vào và ánh mắt nhấp nháy nhìn Cố Tây Thành.
Cố Tây Thành không quan tâm, vẫn duy trì hành động ban đầu của mình.
Giống như người mới tới không tồn tại.
Người đàn ông mặc đồ tây dường như đã quen với cách đối xử như vậy, ngày hôm nay nay lại càng hiểu rõ hơn.
Vì vậy, trân trọng nói:
– Chủ tịch, thời gian sắp tới rồi!.
Tàn thuốc trên tay Cố Tây Thành ngay lập tức rơi xuống, phát ra một chút tia sáng.
Hơi thở trong không khí gần như có chút lạnh lẽo, người đàn ông nuốt nuốt nước miếng, ánh mắt nhìn ánh mắt thâm thúy của anh.
– Chủ, Chủ tịch!
– Hạo Tử, cậu nói! tôi bây giờ hủy hôn còn kịp không?
Người nào đó lấy điếu xì gà từ môi ra, nhẹ nhàng hỏi.
Âu Dương Hạo kéo kéo khóe miệng, bộ dáng trung thực lắc đầu.
– Thiếu gia, đây là quyết định của riêng người.
Ý là người không thể không giữ chữ tín.
Lẽ nào muốn phu nhân giận sao?
Cố Tây Thành ngồi trên chiếc ghế lớn, ánh mắt đắm chìm, như đang nghĩ gì đó.
Cuối cùng, thu hồi vẻ lười biếng của mình, từ trên ngế đứng lên một cách tao nhã, cầm chiếc áo khoác, mặc lên với khí chất soái ca.
Sau đó, liền bước ra ngoài.
– Đi, kết hôn thôi!
– Vâng, chủ tịch!
– Đúng rồi, cô dâu tên là gì?
-! Hạ Cẩm Hề!
– Họ Hạ? chính là Hạ gia sắp bị phá sản?
– Vâng!
– ———-
Tại hôn trường, đám đông đang vui vẻ đi vào trong lễ đường, Hôm nay đều có người nổi tiếng từ tất cả các tầng lớp xã hội đến tham gia vào đám cưới lớn này.
Đám cưới thuộc về Cố Tây Thành – người đàn ông kim cương thành phố A!
Cố Tây Thành, anh là con giàu có, người đứng đầu Tập đoàn Long Thánh, anh là một trong bốn công tử ở Thành phố A.
Anh có ngoại hình đẹp trai được nhiều phụ nữ ngưỡng mộ và có sự nghiệp lớn mà bao người đàn ông mong muốn.
Là người quý tộc độc thân, hôm nay, cuối cùng đã kết hôn.
Điều này đã làm tan nát trái tim của vô số cô gái, họ muốn đến xem, vị phu nhân tương lai của Cố Thành Tây lấy xinh đẹp, hay là họ xinh đẹp.
Xem ra đám cưới vẫn còn một tiếng đồng hồ thì sẽ được tổ chức, nhưng chú rể Cố Tây Thành tự dưng biến mất.
Những vị khách đến trước không khỏi tò mò hỏi thăm!
– Có tìm thấy thiếu gia không?
Giọng nói của Cố phu nhân càng nghiêm trọng.
Đứng ở nơi cao nhất, nhìn quanh đám đông, không tìm thấy bóng dáng của cháu trai làm bà càng khó chịu.
Những thuộc hạ đứng bên cạnh bà lo lắng, không giám nói gì.
– Lão phu nhân đừng lo lắng, đây chẳng phải đến rồi sao?
Tư Đồ Sóc làm phù rể mặc vừa vặn bộ âu phục khâu tay, tay cầm chai sâm banh, nhẹ nhàng đứng trước mặt bà Cố phu nhân.
Con mắt đen nhìn người từ trên xe đi xuống phía cổng lớn, khóe miệng hiện lên niềm vui.
– Anh ta luôn đúng giờ, không sai giây nào!
Cố Tây Thành bình tĩnh bước ra khỏi xe, đôi mắt lạnh lùng của anh lướt qua xum quanh, khuôn mặt đẹp trai không tỏ ra lo lắng.
Thân hình anh cao lớn, da nâu, khuôn mặt ngũ quan rõ ràng, giống như một tác phẩm điêu khắc Hy Lạp, cả người toát lên khí chất của ông Hoàng uy phong lẫm liệt, và sự hiện diện của anh ta đem lại cảm giác khác thường.
Một nhóm phụ nữ quý tộc, lao như con thiêu thân, đổ xô lên.
May thay nhân viên an ninh của Cố Tây Thành xuất hiện, ngăn họ lại, mới ngăn chặn sự hỗn loạn.
Cố Tây Thành dường như không để ý đến họ, kiêu ngạo dưới nhiều con mắt nhìn vào anh bước vào lễ đường.
Cố Tây Thành phu nhân nhìn thấy anh xuất hiện, thở phào nhẹ nhõm, nhưng không thể nhịn nổi lườm anh một cái.
Cố Tây Thành vẫn phớt lờ nó và nho nhã bước lên sân khấu.
Tư Đồ Sóc thấy anh ta, anh nhanh chóng theo anh ta, thì thầm nói chuyện.
– Tôi tưởng cậu hủy hôn.
Cố Tây Thành nhìn nghiêng về phía anh ta, cái tên tiểu tử không sợ trời không sợ đất này!.