Cô Vợ Siêu Mẫu Của Tổng Tài Nghiện Vợ

Chương 67: Cuộc Sống Hằng Ngày Của Cô Gái Trẻ


Bạn đang đọc Cô Vợ Siêu Mẫu Của Tổng Tài Nghiện Vợ – Chương 67: Cuộc Sống Hằng Ngày Của Cô Gái Trẻ


Nhanh thật, mới đó mà một cái Tết đã trôi qua, kì nghỉ Tết của cô kéo dài đến tận cả ba tuần lễ cùng đều tại cô bị ép buộc ở lại thêm vài hôm.

Công ty đã bắt đầu vận hành trở lại từ hơn một tuần trước mà giờ đây Lục Mạn Y vẫn còn đang ở quê nhà của mình.

Việc cô vẫn chưa quay trở lại công ty khiến nhiều công việc vẫn đang trong tình trạng trì trệ ở mức nghiêm trọng, tuy là một phần cô đã xử lí qua và điều hành qua ipad, laptop nhưng tài liệu cùng tất cả hồ sơ vẫn đang chất đống trên bàn làm việc ở công ty chờ cô trở về hoàn thành.

Lại còn một số bữa tiệc tân niên cô cần tham gia sắp tới nữa, nội phần chuẩn bị trang phục, layout gì đó thôi cũng chiếm dụng của cô rất nhiều thời gian.

Mạn T cũng chỉ biết than vãn trong lòng:: Haizzzz! Mệt chết đi mất! Cái gì mà trở thành người phụ nữ thành đạt chứ aaaaa…”
Ngay trong đêm chủ nhật, Lục Mạn Y cùng thư kí của mình là Uyển Ninh thu dọn hành lí tức tốc đến sân bay tới nước B.

“ Gâu! Gâu! Gấu!..” Tiếng chuông báo thức từ điện thoại vang lên đánh thức giấc ngủ mệt mỏi từ đêm qua đến giờ của Mạn Y.

Một giờ sáng bọn cô mới về đến nhà, cố lết cơ thể rã rời này lên lầu và làm một giấc đến tận sáng hôm sau.

Cũng may cô tính toán trước, nếu không cài sẵn báo thức thì sợ rằng tới trưa cô vẫn chưa ra khỏi nhà.
Theo thói quen, Lục Mạn Y tắt báo thức nhưng vẫn nằm lười một lúc trên cái tổ của mình để ngẫm nghĩ về thứ gì đó, bất giác khóe môi lại cong lên dần dần để lộ ra một nụ cười chứa đầy hạnh phúc.

Sau đó lấy hết nghị lực để bật khỏi chiếc giường ấm áp kia rồi nhẹ nhàng bước từng bước đi về ban công “ xoạt” cô dùng tay kéo toạc chiếc rèm cửa sang một bên, mở tung cánh cửa để những tia nắng mai yếu ớt nhưng mang ấm áp len lỏi từng chút một đi vào phòng.

Không khí buổi sáng thật sự rất dễ chịu và mát mẻ nó hoàn toàn khác với bầu không khí bên ngoài thành phố luôn dồn dập kia và từng cơn gió hiu hiu khẽ mang hương thơm của muôn vàn hoa cỏ lướt ngang qua làn da mềm mại, trắng trẽo ùa vào phòng.


Ngoài kia, những giọt sương sớm vẫn còn đang vương vấn đọng lại trên khắp các tán cây từ bé đến lớn, mặt trời chiếu xuống những tia nắng vào chúng khiến cho hạt sương như biến thành hàng ngàn viên ngọc với đủ màu sắc, khích cỡ khác nhau, cảnh sớm mai thơ mộng khiến giai nhân rung động.

Lao thẳng vào phòng tắm, rồi lại bước vào thế giới thời trang của riêng mình cô sửa soạn rất chi là chỉnh chu,… Trong căn phòng lộng lẫy, lấp lánh ánh sáng hát ra từ trang sức, đá quý và quần áo, nơi này chỉ dành để chứa hàng tá váy, quần, lễ phục, trang sức lẫn phụ kiện, giày dép,… của cô.
Hôm nay Lục Mạn Y mang một chiếc váy sơ mi liền màu trắng, thướt tha, mong manh nhưng trông vô cùng lịch sự và nhã nhặn tôn lên vẻ nữ tính của ngừoi mặc, tuy vậy vẫn không làm mất đi dáng người quyến rũ, vòng nào ra vòng nấy của cô.

Trang sức khá là đơn giản và một đôi giày cao gót bằng pha lê.

Tóc cô uốn nhẹ một cách tự nhiên, không buộc mà thả ra có vẻ gì đó bồng bềnh như một nàng công chúa bước ra từ trong những câu truyện cổ tích.

Ai nấy nhìn vào đều đỗ gục chất thành núi.
Có vẻ như Lục Mạn Y đang cảm thấy vô cùng hào hứng và tràn đầy năng lượng tuy chỉ mới ngủ được vài tiếng, bỡi lẽ đây chính là ngày đầu tiên của năm mới cô sống và làm việc tại nước B sau một năm cũ chứa đầy gian lao và khắc nghiệt đối với một cô gái chỉ mới chững chạc bước vào đời..


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.