Cô Vợ Quê Mùa Của Tổng Tài Thâm Sâu

Chương 220220


Đọc truyện Cô Vợ Quê Mùa Của Tổng Tài Thâm Sâu – Chương 220220


“,”Ngày thứ hai

“Cô chủ, dậy thôi.” Người hầu sáng sớm liền tới phòng của cô, kéo cô từ trên giường ngồi dậy.


Tô Nhã Kỳ nhìn về phía cô, nhíu nhíu mày, ôm chăn mền không chịu buông tôiy “Chị A Hoan, để cho em ngủ chút nữa thôi, em buồn ngủ quá a……”

“Cô chủ, Cậu chủ tối hôm qua đã nói rồi, hôm nay em cần dậy sớm, người trang điểm cũng đến rồi, em nhanh nhanh dậy đi thôi.” A Hoan gấp chăn xong, nắm lấy cánh tôiy của cô, kéo cô đứng lên.


Tô Nhã Kỳ ngồi ở trên giường, tóc xoã tung, mắt nhắm mắt mở.


Tối hôm qua bởi vì biết hôm nay là sinh nhật mười tám tuổi, ngủ cũng không ngủ ngon..


Bây giờ, cả người đều buồn ngủ, thế mà đã phải dậy rồi……

“Cô chủ, em đừng có ngẩn người nữa, nhanh lên đi, thợ trang điểm còn đang đợi em đấy!” A Hoan nói, đi xong giày, lôi lôi kéo kéo cô đứng dậy

“Cô chủ a, em đánh răng rửa mắt trước đã, chị đi lấy bữa sáng cho em, tý nữa chắc phải mất một thời gian dài để trang điểm, còn phải làm tóc, cho nên, em nhất định phải ăn một chút đồ lót dạ trươc.” A Hoan nói rồi liền đẩy cô vào phòng rửa mặt.


Một giây sau, vội hướng về cửa “ Cô chủ, em nhanh lên nhé, có nghe thấy không?”

“Vâng” Tô Nhã Kỳ mơ hồ không rõ trả lời hai câu, liền đứng trước bồn rửa mặt ngẩn người.


Một lúc sau.


“Cô chủ, em chuẩn bị xong chưa?” A Hoan đi đến.


“Vâng, xong rồi ạ.” Tô Nhã Kỳ rửa mặt xong rốt cuộc cũng tỉnh táo hơn một chút.


Lúc này, A Hoan đem bữa sáng để lên bàn “Cô chủ, em ăn trước đi, chỗ này còn có một chén cà phê nóng, chị thấy em buổi sáng có vẻ ngủ vẫn chưa đã, uống ly cà phê nâng cao tinh thần nhé.”

“Em cảm ơn chị A Hoan” Tô Nhã Kỳ rốt cục nở nụ cười.


A Hoan cũng cười “Cô chủ, em từ từ ăn thôi, chị đi thông báo cho thợ trang điểm.”

Tô Nhã Kỳ vực dậy tinh thần bắt đầu ăn điểm tâm.


Một lát sau.


“Tô Cô chủ, cô có thích kiểu tóc nào không?” Thợ trang điểm nhìn về phía cô, ôn nhu hỏi thăm.


“Ách……” Tô Nhã Kỳ nhìn xem mình trong gương, nghĩ nghĩ nói: “Có thể hay không đơn giản một chút……”

Thợ trang điểm hơi sững sờ, đơn giản?

Chẳng lẽ không phải nên làm một kiểu tóc hoàn mỹ nhất sao?

Thấy thợ trang điểm sững sờ, Tô Nhã Kỳ ngoái nhìn nhìn về phía cô nói: “Em phải mặc bộ lễ phục này cả một ngày, nếu lại làm kiểu tóc phức tạp, em sẽ mệt chết mất thôi.”


‘Phốc’ Thợ trang điểm bị ý nghĩ này của cô làm bật cười “Được, vậy chúng tôi liền làm kiểu đơn giản nhất.”

Nói xong bắt đầu trang điểm cho cô.


Một tiếng sau.


Lớp trang điểm và mọi thứ khác đều đã hoàn tất

“Trời ơi, Cô chủ à, em thật đẹp.” A Hoan sững sờ nhìn cô.


Tô Nhã Kỳ mỉm cười, rất chi là ngại.


“Cô chủ Tô, da của cô thật sự rất đẹp, tôi đã trang điểm cho rất nhiều ngôi sao, nhưng không có ai được bóng loáng trơn mìn như cô cả, làn da này thật sự cực kỳ hoàn mỹ.” thợ trang điểm tán thưởng.


Cũng là bởi vì da cô đặc biệt đẹp, cho nên, lớp trang điểm mới có thể phù hợp đến vậy,

Cô bé này, lần đầu tiên nhìn không thấy có gì đặc biệt

Thế nhưng là, cành trang điểm càng nhận ra được nét tinh xảo của cô.


Lúc trang điểm xong, cô thậm chí còn có một loại cảm thán, thực quá đẹp rồi.


Quả thực chính là trong mấy giây có thể đánh gục hết được mấy vị mỹ nữ ngàn năm kia.


Tô Nhã Kỳ không nói chuyện, hai tay có chút khẩn trương nắm chặt.


Hằng năm sinh nhật của cô, bố cô đều mới thợ trang điểm giỏi nhất đến trang điểm cho cô

Cho nên, đối với bộ dáng sau khi trang điểm xong, cô cũng chả cảm thấy ngạc nhiên lắm,.


Cô hiện tại khẩn trương chính là, dáng vẻ long trọng này của cô, chú Hoắc……

Hình như chưa từng thấy qua qua……

Cô không biết, chú Hoắc nhìn thấy sẽ có bộ mặt như thế nào.


“Nhã Kỳ……” Trước của truyền đến thanh âm quen thuộc, một giây sau, một bóng người thoăn thoắt bước tới.


“Tịch Tịnh” Tô Nhã Kỳ vội vàng nhìn về phía cô, hạnh phúc nắm lấy tôiy của cô “Cậu đến rồi.”

“Đúng a, tối hôm qua không phải đã nói, sẽ qua ngồi cùng cậu sớm một chút sao.” Nói rồi cô cười một tiếng “Mình nói với cậu nhé, nếu cậu mà kết hôn, mình nhất định sẽ không đi nữa, cả đêm hôm ý sẽ ở với cậu.”

Nghe vậy, Tô Nhã Kỳ mặt đỏ lên “Cậu, cậu chớ nói nhảm…… Kết hôn…… Còn sớm lắm!”

Tịch Hạ tiến đến bên tôi cô “Không phải cậu nói, chờ cậu sinh nhật mười tám tuổi xong, anh tôi liền đưa cậu ra nước ngoài đăng ký giấy chứng nhận kết hôn à, như thế chuyện kết hôn chỉ trong mấy phút thôi là xong!”

“Tịch Tịnh!” Tô Nhã Kỳ vội vàng cắn môi giận dỗi nhìn về phía cô.

Tịch Hạ cười cười “Được rồi, không đùa cậu nữa, cậu nhìn xem, hôm nay mình mang cho cậu cái gì.”

Cô mang theo một hộp quà to lớn, cười tủm tỉm nhìn cô.


“Gì thế?” Tô Nhã Kỳ nhíu mày “Mình không phải đã nói với cậu rồi sao, cậu đến được là tốt rồi, cần gì quà cáp nữa?”

“Là đồ tốt.
cậu sẽ cảm ơn mình.” Tịch Hạ cười thần bí “Nhưng mà, hiện tại không cho cậu nhìn đâu.”

“Cái gì vậy chứ?” Tô Nhã Kỳ tò mò, rất muốn nhìn một chút là cái gì “Cậu cho mình xem xem đi.”

“Không cho!” Tịch Hạ cầm lấy đồ vật, cất kỹ trong ngăn tủ bên kia yên tâm đi, hôm nay khẳng định cho ngươi xem, bất quá, hiện tại còn không phải thời điểm

Bộ dáng Tịch Hạ thần thần bí bí như thế, ngược lại khiến cho Tô Nhã Kỳ càng tò mò.


Bất quá, dưới mắt, càng quan trọng hơn là, cách ăn mặc của Tịch Hạ.


“Tịch Tịnh, hôm nay sao cậu lại mặc đơn giản như vậy a?”

Hôm nay Tịch Hạ chỉ mặc một cái váy liền áo màu xanh dương, rất là đơn giản.


Nhưng, không cách nào che giấu được nó rất hợp với cô.


Khuôn mặt Tịch Hạ phi thường đẹp, là tiêu chuẩn khuôn mặt nhỏ nanh, đôi mắt đào hoa, trên người cô còn có một loại khí chất đặc biệt.


Loại khí chất này, giống như người mẫu, không khí chung quanh cô cũng rất đặc biệt.


Chỉ là, hôm nay là dịp sinh nhật, tất cả mọi người ăn mặc rất long trọng, Tịch Tịnh mặc dù rất xinh đẹp trong bộ váy đó, nhưng vẫn quá là đơn giản rồi!

“Đơn giản chỗ nào chứ, cái váy này, là bộ váy mình thích nhất đó.” Tịch Hạ cười kéo cô “Cậu cũng biết, mình rất không thích mặc lễ phục, loại quần áo kia mặc rất chi là khó chịu, lần trước sinh nhật của mình, cũng mặc đấy xong phải từ bỏ.”

Tô Nhã Kỳ nhìn cô không nói chuyện.


“Aixx, cậu nhìn mình như vậy làm cái gì?

“Cậu đến đây!” Tô Nhã Kỳ dắt tay của cô, kéo cô cô đi vào phòng trang điểm.


“Thợ trang điểm, phiền chị giúp em trang điểm cho bạn thân em xinh đẹp một chút, còn có, sửa lại cả kiểu tóc của cậu ấy nữa.”

“Aiz, Nhã Kỳ cậu muốn làm gì a?” Tịch Hạ ngồi trên ghế, có chút hồ đồ.


“Cậu không thích mặc lễ phục, mình không miễn cưỡng cậu, nhưng mình mong rằng bạn thân của mình hôm nay cũng sẽ thật xinh đẹp, cậu cũng đừng có từ chối mình.” Xong liền bảo thợ trang điểm trang điểm cho cô ấy,

Tối hôm qua chú Hoắc nói cho cô, hôm nay Nam Minh Nhật sẽ đến.

Chỉ bất quá, lúc đõ, chắc cũng là buổi tối rồi.


Tịch Tịnh nói qua, tình cảm cô đối với cậu tôi hiện tại rất phức tạp, cô không hiểu.


Cô mặc dù không thể trợ giúp nhưng cô phân biệt chuyện tình cảm một cách rõ ràng.”, nhưng là, cô có thể giúp cô, trở thành cô gái xinh đẹp nhất.


Dù sao, hôm nay sẽ có rất nhiều người tới, xinh đẹp cũng có rất nhiều.


Cô hi vọng, cậu ấy _ Tịch Tịnh cũng có thể rất đẹp rất đẹp.


――――――

Rất nhanh, các tân khách bắt đầu tới cửa.


Hôm nay trên buổi trưa yến hội được tổ chức trên bãi cỏ bên ngoài lâu đài.


Buổi chiều là bên trong lâu đài.


Bãi cỏ được sắp xếp cạnh hồ, tổ chức còn long trọng hơn là kết hôn

Đồng thời, nơi này còn có thể nhìn thấy du thuyền tư nhân tên hồ.


Phía trên cũng được chuẩn bị rất nhiều bánh ngọt mỹ thực, cũng là để cho người tôi du ngoạn trên đấy.


Đồng thời, trên mặt hồ, còn có rất nhiều thiên nga, khiến toàn cảnh trông như một địa điểm du lịch xa hoa

Bạn học cùng lớp, cùng các thầy cô giáo đều nhìn ngây người.


Cái này, cái này, đây là nhà của Tô Nhã Kỳ?

Trời ạ!

Người sống ở Thành phố Nam Dương, ai cũng biết nơi đây có một tòa lâu đài.


Nhưng ai lại biết được tòa lâu đài này lại có liên hệ với nữ sinh mềm mại trong lớp mình kia chứ.


Mọi người tiến vào nơi này tất cả đều há to miệng.


Bọn họ phải hình dung như thế nào đâu?

Tựa như sự chấn động khi được tiến vào nhà trắng vậy.


Tô Nhã Kỳ chào hỏi bạn bè và các thầy cô giáo, xong để bọn họ tự do vui chơi.


Hoắc Vũ Hạo đâu, tại một bên khác tiếp đãi khách của anh.


Hôm nay có một vài vị giám đốc đến đây, đều là bạn của anh.


Đương nhiên, cũng có một vài giám đốc muốn nịnh bợ anh và một vài đối tác làm anh.


Những người này, đều có một điểm thống nhất, đó chính là, đều là người có địa vị ở Thành phố Nam Dương.

“Tổng giám đốc Hoắc, lần sinh nhật mười tám tuổi này, có phải anh tổ chức hơi xa hoa quá rồi không?” Bạn tốt của anh bưng chén rượu nhìn về phía những người đang đi qua đi lại trên bãi cỏ, nói.


Hoắc Vũ Hạo không nói gì, chỉ là khóe miệng mỉm cười nhìn về phía thân ảnh váy hồng ở bên đó

“Aizz, anh sẽ không phải thực sự thích cô bé kia chứ?” Người đang nói chuyện chính là anh em tốt của anh, cũng là đối tác làm ăn, Phí Soái

“Qùa sinh nhật của cô ấy đâu?” Hoắc Vũ Hạo nhìn về phía Phí Soái nhíu mày nói.


Khóe miệng Phí Soái giật một cái “Hoắc Vũ Hạo a, Hoắc Vũ Hạo, sinh nhật anh anh cũng không đòi quà của tôi, sinh nhật cô bé, anh lại đòi quà của tôi ư?”

“Bác Phan.” Hoắc Vũ Hạo la lên.


“Cậu chủ.” Bác Phan đi tới.


“Tổng giám đốc Phí mệt rồi, bác đưa cậu tôi vào bên trong nghỉ ngơi đi.” Hoắc Vũ Hạo một bên nói, một bên ánh mắt vẫn không rời khỏi thân anh xa xa của cô bé.


“Fuck, Hoắc Vũ Hạo anh vô sỉ, anh hèn hạ, còn muốn chèn ép tôi như này luôn hả?” Phí Soái gào to.


“Xác định không có?” Hoắc Vũ Hạo nhìn về phía anh.


“Đương nhiên rồi, tôi, tôi nào biết được mua cái gì a, lại nói, anh sinh nhật nhiều lần như vậy, tôi cũng không có mua a, anh cũng không nói sớm, anh bảo tôi bây giờ đi mua ở đâu? Còn có a, các bé gái thì thích cái gì?”

Hoắc Vũ Hạo nhàn nhạt câu môi “Tôi biết thừa cậu không có mua, yên tâm, không có việc g.”

Phí Soái vừa mới chuẩn bị giương môi cười một tiếng, lại không nghĩ rằng Hoắc Vũ Hạo từ trong túi lấy ra tờ giấy mã QR.


“Quét đi, tài khoản của cô ấy, cậu xem xét rồi làm.” Anh cười, một mặt xảo trá.


Phí Soái: ……

‘Đinh’ Một tiếng, điện thoại di động của Tô Nhã Kỳ vang lên.


Cô cầm lên nhìn, ngây ngẩn cả người.


( Bạn đã được chuyển khoản, 600 triệu)

Tô Nhã Kỳ bị choáng váng.


Sáu trăm triệu?

Ai chuyển cho cô vậy?

Hoắc Vũ Hạo không để ý đến ánh mắt muốn ăn người của Phí Soái, mà là mỉm cười hướng người bên kia đi đến.


“Fuck, cái đồ quỷ hút máu này!” Phí Soái gào to.


Một người đàn ông đến bên cạnh cậu, ôm lấy vai cậu “Tổng giám đốc Phí, cậu cũng đừng kêu rên nữa, cậu nên biết, cậu ta tôi qua còn gọi điện thoại cho tôi, nói là, bé gái của tôi ý à, không có khái niệm gì về quà cáp, tặng cái gì cũng được, tóm lại, đừng thấp hơn 600 triệu là ok.”

Phỉ đẹp trai: ……”


.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.