Đọc truyện Cô Vợ Nữ Quái Của Thiếu Bang Chủ Trẻ Con – Chương 130
Tại nhà bếp:
Sau khi vệ sinh cá nhân xong, nó bắt đầu bắt tay vào công việc mà những người vợ hay làm (lần đầu tiên trong cuộc đời đặt chân vào nhà bếp).
Mái tóc đỏ dài tận thắt lưng xõa ra phía sau. Phần mái phía trước có vài sợi tóc bị ướt được vuốt lòa xòa lên bên trên. Chiếc áo ngủ tay dài có hình gấu Pooh khiến nó lại càng kute hơn nhiều. Nó lục lọi tủ lạnh lấy ra vài cái trứng và một ít mứt dâu. Làm gì đây ta???
Xoắn tay áo lên và bắt tay vào công việc chiên trứng, nó bắt chảo dầu lên đập trứng vào trông rất chuyên nghiệp. Thuận tay nên để mây cái sandwich và lò nướng.
Trong thời gian chờ đợi, nó lấy dĩa ra và bắt đầu cắt mớ rau củ. Lo tập trung vào công việc nên không hay là hắn đang len lén bước nhẹ nhàng từ trên cầu thang xuống. Mặt và tóc có lẽ đã hoàn tất công việc vệ sinh cá nhân rồi nên trông đẹp trai hơn hẳn. Trên người vẫn còn mặc bộ quần áo ngủ một cặp với nó trông sociu chết đi được.
Hắn đứng sau lưng bất ngờ vòng tay ôm lấy nó một cái khiến nó giật bắn mình:
– Hơ….
– Hihi…. Là anh đây! – hắn nũng nịu tựa cằm lên vai của nó.
Nó sắp xếp mớ salad vào dĩa rồi nhăn nhó:
– Định hù chết người ta à? Ngoan ra kia đợi một lát thôi! Sắp xong rồi nỳ… – giọng nói kèm theo nụ cười ngọt ngào khiến hắn muốn tan chảy.
Không biết hôm nay Nữ Quái bị ai nhập thế nhỉ? Nếu ngày nào cũng nhập như thế thì đáng yêu biết mấy! Hắn hôn lên má nó rồi bước ra ngồi vào bàn ăn.
………. 10 phút sau…….
– Tén ten!
Nó đặt hai dĩa sandwich cuộn trứng và rau xuống bàn, nhanh chân chạy đi rót hai ly sữa nữa cơ. Trên cái sandwich của hắn còn có hình trái tim màu đỏ làm bằng mứt dâu nữa. Ôi! Cảm động chết mất!
Hai mắt hắn sáng lên:
– Woa! Bà xã, em giỏi quá!
Nó cầm nĩa lên đưa cho hắn và chờ đợi:
– Ông xã, ăn nhanh đi!
Hắn cắn một miếng thật to, nhai thật cẩn thận.
– Ưm…. Ngon lắm!
Nó lại cười rồi bắt đầu bữa ăn cùng hắn. Bây giờ mới thực sự là một đôi vợ chồng trẻ mới cưới này.
– Tụi kia đâu rồi? (ý nói Zibi, Mỹ Nghi, Đậu Xanh và Đậu Đỏ).
– Hình như là ra ngoài giải quyết công việc rồi! 9h chứ đâu còn sớm nữa! – hắn vừa ăn vừa nói.
Kết thúc bữa ăn, nó thu dọn chén dĩa còn hắn thì lấy máy tính đọc báo. Không gian chỉ có hai người vô cùng ấm cúng.
– Anh à! Hôm nay tụi mình phải làm những gì? – nó lau tay rồi hỏi.
Hắn lướt lướt cái máy tính rồi lắc đầu:
– Anh cũng không biết! Chắc là như mọi khi đến chỗ anh Nhất Phong xem anh ấy có cần giúp gì không.
…………………………………………….