Bạn đang đọc Cô Vợ Nhí …!! – Chương 1: Cham trán Chồng
Nó đang ở Pháp cùng anh 2 thì đc lệnh về VN gấp để thực hiện lời hứa của ông và sơ khi nhận nuôi nó.
-Ji, đến lúc rồi_anh mở cửa bước vào phòng nó
-vâng!_nó
-chuyện e ở bên Pháp vẫn là 1 bí mật của ba, anh và em đấy nhé!
-vâng
Anh 2 đành ngậm ngùi bước ra. Còn nó đang xếp đồ của mình để về VN lấy chồng, đó là lời hứa duy nhất để nó đc nhà họ Đinh nhận nuôi.
Tại sân bay của Paris
-về VN giữ sức khỏe nhé!_anh 2 nó ôm nó
-em biết mà_nó
-đi check in đi. Đến giờ rồi
-vâng
Sau nửa ngày vật vã trên máy bay thì nó đã đc check on để trở về với VN. Bước ra tới nơi không khỏi ngỡ ngàng, có 1 người con trai cầm bảng tên giơ cao với chữ “Đinh Hoàng Nhi. Tôi là chồng cô” Nó hơi ngượng nhưng cũng phải nhẫn nhịn bước tới trc mặt hắn.
-đi ra, tôi biết tôi đẹp nhưng tôi đang đón vợ, cô thấy không?_ hắn chỉ tay lên bảng
-Nhi là tôi_nó vẫn đeo cặp mắt kính râm che đi khuôn mặt
-dáng người đẹp đấy
-sao anh biết tôi từ Pháp về?_ nó ngạc nhiên vì nếu ông nội mà biết chuyện này chắc nó bị giết mất
-ba cô nói cho tôi nghe hết rồi. Hứ. Mồ côi mà cũng đẹp đáy nhưng hơi chảnh_hắn hứ rồi kéo cặp mắt kính nó xuống
-về không?
-có. Nhưng về nhà tôi_hắn
-why?
-ba cô bảo vậy
-đi
Nó ngồi trong xe mà tay vẫn lăm le con iphone 5s mạ vàng để map xem đường xá VN thế nào.
-tới rồi, cô cất đồ rồi xuống phòng ăn chúng ta nói chuyện_hắn
-ừ_nó mở cửa xe bước ra thì đc ông quản gia xách đồ và dẫn đến 1 căn phòng cũng to và đẹp nhưng chưa vừa ý nó. Kệ vậy, nói chuyện với hắn xong sẽ xử lí căn phòng này sau. Nó xếp đồ vào tủ. Thay bộ đồ hello kitty nhìn rất kul xuống nhà
-chuyện gì?_nó ngồi đối diện hắn trong phòng ăn
-cứ ăn đi rồi từ từ nói chuyện_hắn đẩy đĩa bít tết qua phía nó
-a cứ nói đi. Tôi không thích ăn thịt
-chứ cô muốn ăn gì?
-bánh ngọt
-haha, bữa chính mà. Không phải sở thích đâu
-không lằng nhằng, vào vấn đề chính đi_nó lạnh băng
-đc thôi. Chúng ta có 1 cuộc hôn nhân, tôi nghĩ cô biết chuyện này. Tôi và cô sẽ có bản hợp đồng hôn nhân, chúng ta sẽ có các quy định trong cuộc hôn nhân này. Thứ 1: tôi và cô sẽ ở mỗi người 1 phòng, chưa có sự đồng ý của đối phương thì k đc vào. Thứ 2: muốn đem ai về nhà phải báo cho đối phương biết. Thứ 3: tôi và cô hạn chế nói chuyện với nhau càng nhiều càng tốt. Giờ thì cô viết ý kiến của cô và kí đi
-khỏi, đủ rồi. Khỏi kí luôn đi. Tôi cũng giống anh thôi. Với lại tôi không thích làm việc trên giấy tờ_nó
-cũng đc, tùy cô. Tôi chỉ muốn bảo về tôi và cô. Nhưng cô nói vậy thì thôi
-vậy giờ tôi đi đc chứ?
-cô không ăn à?_hắn
-tôi sẽ không ăn bất cứ thứ gì trong nhà anh_nó
-tùy_hắn
Nó bước lên phòng vứt đi mấy cái thứ linh tinh đi hết và gọi điện đặt hàng
30p sau
-cô kí vào đây ạ!_người giao hàng
-chắc chắn đủ?
-chác chắn ạ
-tốt_nó kí vào tờ giấy rồi lệ khệ bê từng thùng đồ lên phòng
-cô chắc chắn không cần giúp?_hắn thấy nó mồ hôi nhễ nhại thì liền hỏi
-sure_nó
Hơn 30p nó đã bê hết tất cả đồ dùng nó mua lên phòng và bắt đầu trang trí.
4 tiếng sau phòng nó nhìn rất đẹp, chủ đạo trắng đen. Phòng nó đặc biệt là có cái tủ lạnh mini. Xong xuôi mọi thứ thì đã hơn 9h tối nhưng nó cũng lết xác đi mua bánh và sữa. Nó thay chiếc áo thun body màu xám và quần short jean xuống nhà thì thấy cái cảnh rất chi nóng mắt. Hắn vuốt ve em gái ngồi kế bên nhìn cực bỏng mắt, rồi nhỏ đó đút trái cây cho hắn. Nó làm lơ đi 1 mạch ra cổng
-ai thế anh?_nhỏ đó hỏi
-em gái_nó nghe thì trả lời hộ rồi tiếp tục đi ra cổng
-EM GÁI đi đâu đấy?_hắn nhấn mạnh từ em gái
Nó không trả lời mà móc cái đt ra để map xem có cái siêu thị nào không. Nó cứ đứng trước cửa nhà mà search mà chả ra, nó định đập cái đt thì
-làm gì nóng thế em?_1 người con trai cực bảnh lên tiếng
-…_nó im lặng
-gái thôi mà, chảnh vậy?_người đó nói đầy khinh bỉ
-tôi không phải gái_nó vẫn cực kì điềm tĩnh hết mức có thể
-từ nhà thằng Vương đi ra mà không chịu là gái à?
-Vương là ai?_nó ngây thơ
-là tôi đấy_hắn nói -Phan à, người ta là vợ tao đấy_hắn méo mó nhìn thằng bạn
BỔ SUNG
Trương Văn Phan:bằng tuổi hắn là bạn thân hắn. Đẹp trai y hắn vậy. Là 1 cánh tay trái đắc lực của hắn trong công việc
-ồ. Tao xin lỗi mày nhé_Phan hối lỗi
-mà cô đi đâu thế?_hắn hỏi
Đến mức này rồi chả lẽ không nói ra là mình định đi siêu thị. Nếu nói ra mình cũng có thể hỏi hắn đường đi mà. Nó đánh liều trả lời
-tôi định đi siêu thị mua đồ_nó
-vậy sao cô không đi?_hắn hỏi
-tôi map banh cái đt ra rồi mà có thấy cái siêu thị đâu_nó
-em không dường à_Phan hỏi
-ừ
-em có phải là người VN không vậy?_Phan không tin đc nhưng nhìn nó cũng khá Tây, tóc màu trắng pha tý vàng nhìn cũng lai Tây đấy chứ
-VN đấy nhưng từ Pháp trở về. Lúc trc người ta mồ côi nên ở cô nhi viện, lúc nhận nuôi thì cùng ba và anh 2 trốn ông nội sang Pháp_hắn nói đầy mỉa mai
-vật thế thân của Đinh Hoàng Nhi chứ gì?_Phan ngây thơ hỏi mà không biết rằng nãy giờ nó đã bị tổn thương rất nhiều
-anh chỉ tôi đường đến siêu thị đc không?_ nó nhìn hắn ánh mắt man mát buồn. Có lẽ đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy đc khuôn mặt nó. Đẹp 1 cách hút hồn, nhanh chóng định thần lại, hắn nói
-tại sao tôi phải làm như vậy với 1 đứa mồ côi
-mày nói chuyện như đấm vào mặt ngta vậy_Phan khó chịu khi thấy hắn nói nó như vậy -cũng gần đây thôi, anh dắt em đi nhé. Mình đi bộ_Phan nói với nó
-cám ơn anh, đi thôi_nó đc Phan cầm cổ tay đi thì
-tao di chung_hắn thấy khó chịu với đôi nam nữ kia nên đi theo
-còn bạn gái anh?_nó
-ồ, cái gì vậy? Vợ ở nhà mà mày ngang nhiên dắt gái vào nhà à?_Phan ngạc nhiên
-kệ tao, cô ta về rồi_hắn
Tụi nó dừng lại ở 1 siêu thị tiện lợi nên cửa hàng mở 24/24
Nó bước vào rồi lấy 2 cái ly khổng của khổng lồ, 5 bịch kẹo bông, 5 bịch kẹo socola m.n, 5 thanh socola nguyên chất, cả chục bịch bánh ngọt, cả thùng sữa đậu nành. Đứng suy nghĩ xem thiếu cái gì không thì
-em ăn gì vậy?_Phan méo mặt
-đồ ăn_nó
-ăn lắm vậy?_Phan
-sống qua ngày_nó
-không ăn cơm à?_Phan
-từ lúc qua Pháp em chỉ toàn ăn mấy thứ này thôi_nó chỉ 1 đống đồ trên xe đẩy
-hèn gì…_Phan ngắm ngía body nó
-sao?_nó
-như que tăm ấy nhưng 3 vòng rõ rệt đấy, béo thêm 1 tý là chuẩn_Phan đánh giá
-xì. Thôi đi. Chắc là đủ rồi. Đi_nó
Sau khi tính tiền xong nó phải nai lưng ra bê đống đồ này mà không dám nhờ 2 anh chàng kia
-anh giúp em_Phan chạy lại
-để tôi_hắn
-khỏi_nó
-anh làm đc_Phan giành và chạy trước
-nè. Cô ăn mấy cái thứ đó qua ngày mười mấy năm nay hả?_hắn hỏi sau khi thấy thằng bạn trời đánh chạy mất hút
-ừ
Hắn hơi chạnh lòng, định hỏi tiếp thì đến nhà rồi nên thôi
-cám ơn anh_nó
-để anh mang vào bếp_Phan
-ê, đem lên phòng em đi_nó
-mấy thứ này để ở ngoài không đc đâu_Phan
-em có tủ lạnh mà_nó
-cô mua khi nào?_hắn ngạc nhiên
-lúc nãy_nó
-chắc tôi đến điên với cô vợ này mất, mày đem lên phòng nó đi_hắn nói với Phan
-anh cứ mang lên để trước cửa phòng nhé. Em khóa phòng rồi_nó
-em lên cùng với anh_Phan
-em lấy nước_nó
-vậy anh lên trc nhé_Phan nói tồi mang đồ lên để trước cửa phòng nó
-Nhi năm.nay em bao nhiêu tuổi?_Phan chạy vào bếp hỏi nó trong lúc nó đang uống nước
-em 17t_nó
-vậy em học lớp 11?
-năm nay lên lớp 12_nó
-ờ quên. Vậy hết hè lên lớp 12 rồi hén, hì hì_Phan
-ừ_nó
-sao em không cười_Phan
-có chuyện gì vui đâu mà cười_nó chưng ra bộ mặt khó hiểu
-e cười chắc đẹp_Phan nghĩ
-2 người tâm tình vừa thôi_hắn lù lù bước ra
-em lên phòng đây_nói rồi nó chạy lên phòng
-cũng thú vị mày nhỉ?_ Phan húc vai hắn
-xì. Vợ tao_hắn giơ nắm đấm định đanh thì
-mày cứ từ từ_Phan nhanh ý
Nó lên phòng thì xếp đồ vào tủ lạnh. Đem 2 ly khổng lồ ra lót w miếng giấy vào ly rồi đổ 2 bịch kẹo khác nhau ra 2 li khác nhau kê ngay đầu giường rồi ngủ. Bất giác nó sờ tay lên dây chuyền và mỉm cười “mẹ ơi, con nhớ mẹ” rồi ngủ…!!!!