Bạn đang đọc Cô Vợ Mưu Mô Của Khuất Tổng – Chương 34
Chu Diệp Vân nhẳm mát lại, hình ảnh của Khuất Trác Hiên hiện lên trước mặt cô.
Chu Diệp Vân nghe bên tai có tiếng nói của Khuất Hiên Trác bảo cô cố gắng lên , cố gầng mạnh mẽ để sinh ra con của cô và anh.
‘ Hiên, …em đau lắm…hức …” mặt cô Ướt đầm do nước mât.
‘ Hiên …Hiên , đừng bỏ em và con …Aaaa”
‘ Chu tiếu thư, Chu tiểu thư”
■ Aaaaa”
Chu Diệp Vân tính táo lại, cố gâng lảy nhịp thớ đế rặn.
* Một lần nữa, cô dùng hết sức”
” Aaaaaaaaa”
‘ Aaaaaaaaaaaa*
* oe oe oe *
’ Ra rồi, ra rồi.
Là một bé trai ■
Chu Diệp Vân nghe tiếng khóc của con minh mà cũng khóc nức nỡ theo, cô làm được rồi, cô đã sinh được một bé trai con của anh.
‘ Hiên cô thêu thào rôi ngất đi do mệt.
Khuất Trác Hiên được vệ sĩ báo là Chu Diệp Vản đã được đưa vào bệnh viện thi anh đã lập tức lên máy bay sang đó , anh thật sự rất lo lắng cho cô.
Chu Diệp Vân sau hai tiếng mới tinh dậy, vừa mớ mẳt ra thi cô đã thây Đới Hoàng Nhã và Đàm Tuân đang bẽn nôi nhln ngẳm bẩo bối của cô.
‘ Hoàng Nhã ?” cô thuê thào gọi.
■ Chị tính ròi, là bé trai đấy, rất đẹp trai *
Đới Hoàng Nhã cười với cô.
■ Em ấm lại cho chị xem mặt được không? “
” Đế em gọi chị y tá vào , em không biết bế trẻ con ”
Đới Hoàng Nhã ái ngại nhìn cô , quả thật cả Đàm Tuấn và Đới Hoàng Nhã không ai biết bế trẻ sơ sinh cả.
Y tá đi vào bê đứa trẻ cho Chu Diệp Vân , còn dạy cô cách chăm sóc và cho ti sữa.
Chu Diệp Vân nhln đứa bẻ trong vòng tay minh mà nước mât lăn dài, đứa bé này rất giông Khuất Trác Hiên như bản thu nhỏ của anh.
Đàm Tuấn biết Chu Diệp Vân nghĩ gl trong đẳu mà đi lại an ủi cô.
‘ Em đặt tên cho đứa bé đi ‘
‘ Là Khuất Hiên Đinh, ở nhà sẽ gọi là tiếu Hiên –
■ Em cho đứa trẻ mang họ Khuất sao T
■ Vâng , tiếu Hiên là có ba mà ” cô hôn vào bẽn mặt cúa tiếu Hiên
Đàm Tuấn và Đới Hoàng Nhã nhìn nhau lâc đầu thở dài, Chu Diệp Vân đã yêu Khuất Trác Hiên đến quên đường đi lối về.
Khuất Trác Hiên xuống máy bay thì lập tức đến bệnh viện , anh đến thì Chu Diệp Vân đã sinh ròi.
Khuất Trác Hiên đứng bên ngoài nhìn vào phòng thì thấy Chu Diệp Vân đang bế đứa trẻ, gương mặt rất hạnh phúc và có Đàm Tuấn bẽn cạnh.
Khuất Trác Hiên nhìn thấy cảnh tượng hạnh phúc của Chu Diệp Vân và Đàm Tuấn mà mât anh đỏ hoe lên, lòng anh quận đau lên từng cơn.
Khuất Trác Hiên nở nụ cười chua sót rồi lê những bước chân buồn bã mệt mỏi rời khỏi bệnh viện , tại sao ông trời lại tàn nhản với anh như vậy, anh phải làm sao mới có thế quên đi Chu Diệp Vân.
Đã ba tháng trôi qua , tiếu Hiên bây giờ đã rất đáng yêu , cậu có cặp má bánh bao nhìn vào là đã muốn cán yêu một phát.
Tiếu Hiên từ mắt, mũi, miệng và khuôn mặt đẽu rất giống Khuất Trác Hiên y đúc, vừa nhỉn thi đã biết là con của anh.
mm
Tiếu Hiên rất háo án sữa và rất dề nuôi, chi cân bú no là cậu lăn ra ngủ nên Chu Diệp Vân cũng không cực gì mấy.
Chu Diệp Vân nhìn vào cái miệng nhỏ tiếu Hiên ti sữa mà mỉm cười, bé con của cô thật đáng yêu.
■ Eo ôi, ti nữa ròi ■
Đới Hoàng Nhã vừa đi học về đã chạy sang nhà Chu Diệp Vân đế chơi cùng tiếu Hiên.
■ Đi học về ròi sao? ”
‘ Vâng ” Đới Hoàng Nhã ngồi xuóng nựng nựng má tiếu Hiên.
‘ Thích như vậy thì ra trường sinh một đứa ”
Đới Hoàng Nhã nghe câu nói của Chu Diệp Vân mà mặt đỏ lên.
‘ Chị lại ghẹo em ’.