Đọc truyện Cô Vợ Hắc Đạo Của Tổng Tài Tàn Khốc – Chương 3: Sang Italy . Chào mừng con đến với ngôi nhà của chúng ta
“Vậy tức là, hai người vốn sống ở Italy, không phải người ở đây?” Sau khi an vị trên một chiếc máy bay tư nhân, Diệp Lăng Tuyết liền lạnh giọng chất vấn người đàn ông. Hiển nhiên là cô vẫn chưa chấp nhận được việc một đôi vợ chồng mới quen mấy tiếng đồng hồ mà đã trở thành ba mẹ mình.
“Đúng vậy. Ba mẹ là người Italy gốc Hoa.” Người đàn ông nhàn nhạt đáp.
“Lai lịch của các người, rốt cục là như thế nào?” Cô tiếp tục truy vấn.
“Ồ? Ý con là gì?” Người đàn ông tỏ vẻ khó hiểu.
“Hừ, đừng giả ngu với tôi. Máy bay tư nhân Boeing 767 – 33A/ER được xếp vào top 10 máy bay tư nhân đắt giá nhất thế giới với trị giá 170 triệu USD, có khả năng chở được lên tới 300 người , trên thế giới chỉ có đúng 3 chiếc. Có thể mua được nổi thứ này chứng tỏ lai lịch của các người không đơn giản. Nói, các người là ai?”
“Bốp…bốp…” Tiếng vỗ tay giòn dã vang lên từ phía người đàn ông.
“Thông minh. Cực kỳ thông minh. Một đứa trẻ bốn tuổi mà có thể quan sát tinh tế và ghi nhớ được những điều như vậy thì quả là rất thông minh.” Người đàn ông trầm trồ tán thưởng. Đứa trẻ này phải có bộ não ưu việt đến mức nào mới có thể nhớ được những điều nhàm chán không phù hợp với lứa tuổi như thế này cơ chứ.
Khẽ liếm môi, người đàn ông cất giọng:
“Con đã từng nghe nói tới Cửu Lam gia tộc chưa?”
Cửu Lam gia tộc? Diệp Lăng Tuyết hơi ngẩn ra. Hình như cô đã từng nghe thấy ở đâu rồi thì phải.
“Cửu Lam gia tộc…Cửu Lam gia tộc…” Cô lẩm bẩm. Khuôn mặt đăm chiêu suy nghĩ. Rồi, như nghĩ ra điều gì đó, đôi mắt cô sáng lên. Cô quay sang hỏi người đàn ông:
“Chú là Cửu Lam Nhiễm?”
“Xem ra, con biết ta?”
“Sao lại không biết được cơ chứ? Thế giới này được cai quản bởi ngũ đại gia tộc, ngũ đại gia tộc danh tiếng vang dội khắp nơi, ai ai cũng biết. “
“Ồ? Vậy sao, nếu thế thì con có thể nói một chút về ngũ đại gia tộc không?” Cửu Lam Nhiễm hứng thú nhìn cô. Trí nhớ của nhóc con này cũng không vừa đâu.
“Ngũ đại gia tộc bao gồm Tư Đồ gia tộc, Hiên Viên gia tộc, Cửu Lam gia tộc, Nam Cung gia tộc và Âu Dương gia tộc. Trong đó, nhà chính của Tư Đồ gia tộc ở Mĩ, đứng đầu là gia chủ Tư Đồ Lăng Chí ; nhà chính của Hiên Viên gia tộc ở Trung Quốc, đứng đầu là gia chủ Hiên Viên Ngạo Thiên ; nhà chính của Cửu Lam gia tộc ở Italy, đứng đầu là gia chủ Cửu Lam Nhiễm ; nhà chính của Nam Cung gia tộc ở Nga, đứng đầu là gia chủ Nam Cung Thiên Minh ; nhà chính của Âu Dương gia tộc ở Singapore, đứng đầu là gia chủ Âu Dương Minh Triết. Năm gia tộc này nắm giữ cả hắc bạch lưỡng đạo. Đặc biệt, năm người đứng đầu còn là thân bằng hảo hữu của nhau, quan hệ vô cùng tốt.” Diệp Lăng Tuyết vừa mở miệng liền tuôn ra một tràng. Cuối cùng, cô hỏi: “Thế nào? Không sai chứ?”
“Good job. Không sai chút nào. Ba thật kinh ngạc vì con có thể nhớ được một loạt những thứ chẳng hề liên quan đến bản thân mình thế này đấy. Kỳ thực, không phải ai cũng nhớ được những thứ đó như là con nói đâu.” Cửu Lam Nhiễm cảm thán từ tận đáy lòng. Thế nhưng….
“Quá khen rồi!” Cô chỉ đáp một câu cụt lủn. Cửu Lam Nhiễm thở dài: “Con không cần phải làm mặt lạnh như vậy chứ. Giống hệt người bạn Tư Đồ Lăng Chí kia của ta.”
Nói xong, Cửu Lam Nhiễm cười sang sảng mà không hề nhận ra rằng, khi nhắc đến Tư Đồ Lăng Chí thì đáy mắt Diệp Lăng Tuyết xẹt qua một tia xao động nhưng rất nhanh bị giấu đi.
———————————Hoa lệ phân cách———————————
Bay suốt gần một ngày trời, khi nhóm người Diệp Lăng Tuyết đến Italy thì đã hơn 10 giờ đêm. Hai đứa nhóc Diệp Dạ Vũ và Tô Linh Linh đã ngủ say được Cửu Lam Nhiễm và Hoa Vân ( vợ Cửu Lam Nhiễm) bế trên tay. Còn Diệp Lăng Tuyết thì vẫn thức đi ngay sau họ. Sân bay lúc này trông thật vắng vẻ vì mọi chuyến bay đều đã kết thúc từ lâu. Ngoại trừ đoàn vệ sĩ hộ tống của Cửu Lam gia tộc thì trên sân bay cũng chẳng còn mấy người. Nhóm người Diệp Lăng Tuyết bước về phía đoàn vệ sĩ.
“Tiểu Nhiễm, Tiểu Vân, chuyến đi của hai người bình an chứ ạ?” Người quản gia đứng giữa hai hàng vệ sĩ quan tâm hỏi han Cửu Lam Nhiễm và Hoa Vân, không có vẻ gì là sự câu nệ của người làm với gia chủ.
“Chú Thẩm, như chú thấy đấy. Lành lặn nguyên vẹn, không mất khối thịt.” Cửu Lam Nhiễm cười sảng khoái. Chú Thẩm là quản gia lâu năm ở nhà hắn. Đối với người này, hắn kinh trong như cha mình vậy.
“Ai dà, về rồi thì tốt.” Thẩm quản gia cũng cười. Rồi ánh mắt ông dừng lại trên người Diệp Lăng Tuyết.” Đây là?”
“Một trong hai cô con gái nuôi mà cháu nhắc đến.” Hoa Vân lên tiếng trả lời.
“Chào ông. Cháu là Diệp Lăng Tuyết. Ông có thể gọi cháu là Tiểu Tuyết cũng được. Cháu sẽ gọi ông là Thẩm gia gia nhé!” Diệp Lăng Tuyết hớn hở chào hỏi, cô luôn rất thích những người già dễ mến như ông quản gia này.
“Ồ được thôi, cô bé xinh xắn ạ. Vậy ông gọi cháu là Tiểu Tuyết nhé!” Hiển nhiên, quản gia Thẩm cũng rất thích Diệp Lăng Tuyết. Ông xoa đầu cô bé: “Và giờ, Tiểu Tuyết dễ thương, chúng ta lên xe rồi về thôi, cũng đã muộn lắm rồi.”
“Vâng ạ.” Diệp Lăng Tuyết vui vẻ gật đầu, chạy về phía mấy chiếc ô tô sang trọng đậu gần đó.
“Cô bé ngoan thật đó.” Quản gia Thẩm đi sau cảm khái bình phẩm.
“Con bé có vẻ thích chú. Chứ với cháu thì nó lạnh nhạt lắm!” Cửu Lam Nhiễm thở dài thườn thượt.
“Rồi nó sẽ thích anh thôi mà.” Hoa Vân mỉm cười an ủi chồng. Cả ba người rảo bước về phía đoàn xe.
Đoàn xe băng qua thành phố, đến vùng ngoại ô, nơi có nhà chính của Cửu Lam gia tộc. Đến nơi, đoàn xe dừng lại, một người vệ sĩ cung kính mở cửa xe. Vừa xuống xe, Diệp Lăng Tuyết không khỏi cảm thán mà nhìn toà lâu đài trước mắt, nhà chính của Cửu Lam gia tộc. Hoa lệ, to lớn mà không mất đi vẻ ấm cúng.
– Đọc nhiều truyện hơn tại website ngontinhplus.com –
“Con thích nơi này chứ?” Cửu Lam Nhiễm vừa xuống xe, nhìn thấy biểu tình của cô liền hỏi.
“Rất thích ạ. Nhà chú đẹp thật đấy.” Diệp Lăng Tuyết hai mắt sáng ngời nhìn toà lâu đài.
“Vậy thì chúng ta vào thôi chứ nhỉ?” Không biết từ lúc nào, Hoa Vân đã đứng bên cạnh cô, cười tươi mà nói.
“Vâng ạ.” Diệp Lăng Tuyết đáp lại vui vẻ.
“Tuyết Nhi, chào mừng con đến với Italy, vương quốc của những bông hoa Lyly xinh đẹp. Và cũng là chào mừng con đến với ngôi nhà của chúng ta.”