Bạn đang đọc Cô Vợ Dịu Dàng Của Tổng Tài Bá Đạo – Chương 11: Lau Cả Người
– Uyển Đình em mang bản hợp đồng này qua cho boss xem đi..
nếu được thì chiều nay gặp đối tác rồi ký hợp đồng luôn “Dương Triết đến bàn làm việc của Đường Uyển Đình đặt bản hợp đồng xuống, tâm tình vui vẻ nhìn cô”
– Dạ, em đi ngay..
Anh Dương Triết hôm nay có chuyện gì vui sao, từ sáng giờ thấy anh rất vui vẻ nha..
” Đường Uyển Đình ôm bản hợp đồng vào trong ngực, vừa cười trêu chọc Dương Triết ”
Dương Triết cười cười rồi quay về bàn làm việc..
– Anh là được xếp duyệt cho nghỉ ba ngày nên đang vui tí thôi..
– Aiiizz..
Vậy còn mình em chắc bận bù đầu luôn quá..
“Cô thở dài rồi từ từ đi ra cửa”
– Cố lên em gái chỉ ba ngày thôi mà..
haha
“Dương Triết cười trêu ghẹo cô..”
– Haiiizzz..” Còn cô thì thở dài rồi ỉu xìu đẩy cửa ra ngoài”..
Cốc.
Cốc.
Cốc
– Boss ơi có bản hợp đồng mới cần xem qua ạ..
Thấy bên trong vẫn yên tĩnh không chút tiếng động nào, cô lại gõ cửa thêm một lúc mà vẫn như cũ, nên bạo gan mở cửa ló đầu vào trong xem thế nào thì chỉ thấy anh đang ngồi ở bàn làm việc lưng tựa vào ghế hình như là đang ngủ thì phải, thấy vậy cô nhẹ nhàng khép cửa lại vừa định đi trở về thì như nghĩ ra điều gì cô đột nhiên dừng lại lẩm bẩm một mình..
– Hình như tác phong của anh ấy không phải là như vậy..
có khi nào anh ấy không khỏe ở đâu không ta..
nếu thật là vậy thì mình nên vào trong xem thử nhỡ đâu xảy ra chuyện gì không may thì biết làm sao..
Không được..
phải quay lại xem sao đã..
” Nói là làm cô lập tức quay trở lại, nhẹ nhàng mở cửa cẩn thận bước từng bước vào trong không hề tạo ra một tiếng động, bước gần đến chỗ anh cô liền lên tiếng khe khẽ gọi anh:”
– Boss ơi..
Boss..”Thấy anh vẫn không có động thái gì cô lại bước đến gần hơn gọi anh”
– Tử Thiên..
anh không sao chứ?? “Anh vẫn không nhúc nhích, cô bèn đưa tay lên sờ trán anh xem thế nào thì bất ngờ tay cô đã bị giữ lại anh mở đôi mắt đỏ ngầu ra nhìn cô”
Đường Uyển Đình bị anh dọa một phen muốn thót tim ra ngoài cô lúng túng nói:
– Tôi..
tôi..tôi gọi mãi anh không lên tiếng nên..nên sợ anh bị làm sao nên..nên tôi mới tới gần xem thử..
tôi..tôi không cố ý đến gần tiếp cận anh đâu..
tôi xin lỗi..
..”Anh thu lại ánh mắt dữ tợn đang nhìn cô, nhẹ nhàng nói:” -Tôi không sao..
– À….ờ..
Thấy cô ấp úng anh quay lại nhìn cô
– Còn chuyện gì nữa sao?
“Đường Uyển Đình nuốt nước bọt cái ực rồi chỉ chỉ vào cổ tay cô đang bị anh nắm chặt”
Anh nhìn theo hướng cô chỉ rồi nhanh tay rụt tay mình lại..
– Xin lỗi..tôi không cố ý..
– Không sao..
nếu không còn chuyện gì khác thì tôi xin phép về phòng làm việc..
còn hợp đồng anh cứ từ từ xem nha..
tôi đi trước
” Đường Uyển Đình đánh nhanh rút gọn vài câu cuối rồi chạy nhanh ra ngoài đóng cửa lại”
Nhìn bộ dạng ngại ngùng đến đỏ ửng hai gò má của cô anh bất giác bật cười..
_Trang Viên_
– Kiều Lan cô lên mời thiếu gia xuống ăn tối đi..
“Diệp Từ quản gia nhìn Kiều Lan nói”
– Dì Lan để con đi cho..
mọi người cũng đi ăn tối đi, thiếu gia cần gì cứ để con làm là được rồi.
“Đường Uyển Đình nhìn mọi người cô cười tươi, rồi đi lên lầu”
– Cốc.
Cốc.Cốc..
Boss đại nhân ơi tới bữa tối rồi xuống ăn thôi..
Đáp trả cô lại là một không gian yên tĩnh..
cô suy nghĩ một lúc rồi đẩy cửa bước vào vì từ chiều đã thấy anh rất khác hình như là không được khỏe nên cô không yên tâm đành phải vào trong xem thử..
Bạch Tử Thiên đang nằm trên giường, sắc mặt anh nhợt nhạt, đầu tóc vẫn còn hơi ướt dường như là mới tắm xong..
cô đi lại gần anh khẽ thì thào..
– Tử Thiên anh ngủ chưa? Anh không ăn tối sao?
Thấy anh không trả lời mà trên trán lại rịn ra một tầng mồ hôi, chân mày anh cau chặt lại khuôn mặt điển trai giờ đây lại nhợt nhạt đến khó coi..
Lòng cô lập tức dâng lên một dự cảm bất an cô đưa tay sờ trán anh thử thì lúc này anh đã không còn phản ứng nhanh nhạy như lúc sáng nữa mà hoàn toàn thả lỏng không một chút phòng bị
– Nóng quá..
Tử Thiên anh bị sốt rồi ” Đường Uyển Đình cau mày lo lắng nhìn anh rồi chạy nhanh xuống lầu báo cho mọi người gọi bác sĩ tới”
Hơn một tiếng sau
Sau khi thăm khám cho anh xong Vũ Hạo Dân rời khỏi phòng đi xuống đại sảnh để tìm người dặn dò chăm sóc cho anh lúc này đi ngang phòng bếp thì thấy Đường Uyển Đình đang cắm cúi nấu gì đó anh liền bước vào..
– Cô là người hầu mới sao?
Nghe có người hình như là đang hỏi mình Đường Uyển Đình quay lại nhìn Vũ Hạo Dân cô khẽ cười rồi trả lời:
– Tôi là thư ký của Bạch Tử Thiên..
anh ấy thế nào rồi?
“Thư ký sao? Thư ký sao lại vào được đây, giọng điệu nói chuyện còn rất thân thiết, từ khi nào cái tảng băng di động này lại đưa đàn bà về nhà vậy nhỉ?”
Thấy Vũ Hạo Dân không trả lời mà nhìn mình chầm chầm cô lại hỏi anh lần nữa
– Bác sĩ..
Tử Thiên anh ấy thế nào rồi đã ổn chưa?
Câu hỏi của cô đánh tan suy nghĩ dò xét trong đầu Vũ Hạo Dân, anh thoáng giật mình rồi nghiêm túc trả lời cô:
– Chỉ là sốt cao quá thôi..
tận 40 độ tôi đã tiêm thuốc hạ sốt cho cậu ấy..
chỉ cần uống thuốc đúng giờ nghỉ ngơi tốt thì sẽ nhanh khỏe thôi..
Cô chăm sóc cậu ấy sao?
– À..
Dạ, là tôi..
– Vậy cô cầm thuốc này cứ bốn tiếng cho cậu ấy uống một liều, uống nhiều nước ấm và lau người cho cậu ấy thường xuyên để nhiệt độ không tăng trở lại..
Đường Uyển Đình đưa tay nhận túi thuốc trong tay Vũ Hạo Dân rồi nhìn anh ngại ngùng hỏi:
– Phải lau cả người thật sao?
Thấy Đường Uyển Đình hiểu sai ý mình, Vũ Hạo Dân bật cười rồi nói:
– Lau tay, mặt rồi chườm khăn ấm lên trán thôi.
Còn nếu cô muốn lau cả người, thì nên hỏi ý kiến của cậu ta..
” Đường Uyển Đình ngại ngùng đến đỏ cả mặt lúc này cô chỉ hận không thể đào cái hố to mà chui xuống cho hết nhục cô cúi đầu lí nhí nói”
– Òhh..
Tôi biết rồi…