Cô Vợ Dễ Dãi Của Hắc Tổng Full

Chương 14: 14


Bạn đang đọc Cô Vợ Dễ Dãi Của Hắc Tổng Full – Chương 14: 14


RẦM…..

” Cút cho bà, tối nay ngủ ở sopha.” cô đá mạnh anh ra ngoài rồi đóng cửa phòng. Đám người giúp việc nhìn anh bằng ánh mắt thương hại. Muốn làm cha thì phải trả giá chứ.
Anh xoa xoa đầu thở dài một tiếng. Bà xã có thai muốn gần gũi cũng không thể a. Anh đến công ti, điên cuồng làm việc để trút giận. Thế nhưng những ngày sau mới khiến anh tức giận đến suýt ngất. Hàn Dực đến chơi và bất ngờ hợp kạ với cô vô cùng, vậy là ngày nào cô cũng đi ra ngoài càfê nói chuyện đến tối mới về. Anh muốn đi theo nhưng sợ cô lại tức giận, anh chỉ biết trơ mắt nhìn cô.đi rồi về.

7 tháng trôi qua, bụng cô đã to đến khác thường. Mặc dù vẫn đi khám thường xuyên nhưng cô chỉ yêu cầu bác sĩ nói đứa trẻ có khỏe hay không thôi.

” Hàn Thiên đâu?” cô tìm quanh nhà không thấy anh liền hỏi giúp việc.

” Dạ, ông chủ đến công ti từ sớm.”
Cô gật gù. Mấy tháng cố tình làm giá để xem anh có chịu được không, hôm nay định rủ anh đi mua đồ cho con nhưng đàng thôi vậy.

Cô đợi anh đến chiều nhưng vẫn không thấy, xoa nhẹ bụng to, cô quyết đi một mình.

” Cục cưng, con là con gái hay con trai vậy. Đồ gì mami cũng ăn được hết nên mami mua bừa nha. Papa con không đi được, về sau con nhớ ghét ông ta một chút……..” cô vừa lựa vừa lẩm bẩm vui vẻ. Nhưng vừa quay qua đã thấy một cảnh không nên. Anh…..bế một người phụ nữ lên xe, đã thế còn cởi áo khoác cho cô ta. Cô nắm chặt tay, ôm bụng bầu kêu người đuổi theo.

” Hàn Thiên!” cô nhìn khách sạn mà gằn từng tiếng. Mới có 7 tháng mà anh đã không chịu được kiếm niềm vui bên ngoài rồi.
Bên trong khách sạn, anh đặt người phụ nữ lên giường, cô ta khép nép bám lấy tay anh, dáng vẻ yếu đuối khiến ai cũng mủi lòng.

Cô ta bỗng nhiên ôm lấy cổ anh, hôn lên môi anh, cửa được người ngoài đạp mạnh khiến ốc lung lay. Anh đẩy cô ta ra nhìn đám người của mình mặt mày nhăn nhó đi vào. Anh biết sẽ có chuyện quả nhiên thấy đám người dạt ra hai bên, cô hùng hổ đi vào.

” Hàn Thiên, đồ lợn đực nhà anh, li hôn li hôn. Đợi tôi sinh con, tôi sẽ cho nó gọi người khác là cha……” cô vừa nói vừa rút giầy ném vào mặt anh nhưng anh né được nên toàn trúng người phía sau. Cô ta bị hai cái giày đập thẳng vào mặt liền ngã xuống đất.
Đám người phía sau khóe miệng giật giật, đây là phu nhân đang đánh ghen sao? Giả bộ ném anh nhưng thực chất là người phía sau kia? Phu nhân quả nhiên nham hiểm.


” Đồ khốn lợn đực, anh là đồ suy nghĩ bằng nửa thân dưới sao? Tôi đúng là mắt mù, cút cho tôi, đừng để tôi thấy mặt anh……a….”

” Bà xã….nghe anh nói …..bà xã em sao vậy?” anh thấy cô ôm bụng ngã xuống thì vội bế cô lên đưa cô đến bệnh viện. Mặc dù đau nhưng cô vẫn luôn miệng chửi anh.

” Bệnh nhân mang song thai, lúc sinh sẽ mất nhiều máu, trong lúc đó chúng tôi cần một người làm bệnh nhân tỉnh táo.” y tá tay đầy máu vội nói.
Đám người không nghĩ nhiều đẩy anh vào, trước đó còn cổ vũ

” Sếp, chỉ cần sếp chọc tức phu nhân là phu nhân sẽ tỉnh táo a. Mà sếp chỉ cần giải thích chuyện vừa rồi là được.”

Mặt anh nhăn nhó đi vào. Nhìn sắc mặt cô trắng bệch, đổ đầy mồ hôi thì không nghĩ liền làm theo lời đàn em.

” Bà xã, chuyện vừa rồi không như em nghĩ đâu……bla….bla……”

Quả nhiên cô nghe mà tức muốn giết người. Đang mơ màng liền tỉnh táo rồi chửi anh. Đợi cô sinh xong, đám người bên ngoài cũng đã ghi âm được một đoạn dài.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.