Cô Vợ Danh Môn: Ông Xã Tổng Giám Đốc Thật Kiêu Ngạo

Chương 44: Cảm xúc sờ vào tốt vô cùng


Đọc truyện Cô Vợ Danh Môn: Ông Xã Tổng Giám Đốc Thật Kiêu Ngạo – Chương 44: Cảm xúc sờ vào tốt vô cùng

Editor: Táo đỏ phố núi

Sắp xếp trong phòng xong thì thời gian đã không còn sớm, Tần Ngu ngã nhào lên trên chiếc giường mềm mại, nheo mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, bấm ngón tay tính toán, bây giờ đã là giữa trưa, đã tới giờ ăn cơm trưa.

Hứa Giang Nam mặc bộ quần áo ở nhà đẩy cửa phòng vào, đầu tóc còn ướt nhẹp, giữa lông mày cũng có một giọt nước chảy xuống, hiện ra vẻ dịu dàng, môi nở nụ cười, “Thay quần áo đi chúng ta ra ngoài ăn cơm.”

Vừa nghe có cơm ăn, Tần Ngu vụt một cái nhảy dựng lên như con cá chép,cô phô bày dáng vẻ mềm dẻo với Hứa Giang Nam, nhảy xuống đi dép vào, mặt tươi cười hớn hở làm một tư thế chào trong quân đội với Hứa Giang Nam “Yes, sir!” .


Ba người thay quần áo đi ra khỏi biệt thự.

Khu Tĩnh An nằm trong khu vực phồn hoa nhất thành phố S, nhà cao tầng nối tiếp san sát nhau, những nhà hàng, khách sạn mọc ra liên tiếp, chỉ cần có tiền là có thể hưởng thụ được phục vụ xa hoa nhất.

Xe dừng lại trước một nhà hàng Tây.

Tần Ngu mặc bộ quần áo sang trọng ôm Tần Lãng xuống xe, chân dao động một lúc,Tần Lãng rất giống một thiếu gia nhà giàu chân chính.
Hứa Giang Nam chắc là thường xuyên đi tới những nơi như thế này, quen đường quen lỗi dẫn mấy người đi thẳng tới một cái ghế lô tinh xảo.

Phong cách kiến trúc đơn giản hào phóng, dụng cụ đồ ăn xa hoa, cảm xúc sờ vào tốt vô cùng, vừa nhìn biết ngay là có giá trị rất xa xỉ.

Tần Ngu ngồi xuống, trong nhà hàng đều mở điều hòa đầy đủ, có chút nóng, cô cởi áo khoác khoác lên ghế dựa, sau đó cởi áo khoác cho Tần Lãng, sau khi xong việc khó nén kích động nhìn về phía Giang Nam, lúc này mới phát hiện, Hứa Giang Nam đang dùng ánh mắt đen láy nhìn cô, chỉ chỉ áo khoác của mình.

“Anh ghen tị, em cũng phải cởi áo khoác giúp anh.” Giang Nam giống như học sinh mới lớn.


Ngay trước mặt Tần Lãng, Tần Ngu cảm thấy cô và Hứa Giang Nam biểu hiện ân ái như vậy cũng không tốt, nhưng mà, Hứa Giang Nam giống như là nhất định không chịu bỏ qua, nhướng nhướng mày, “Em đã nói, em là một vị hôn thê dịu dàng.”

Tần Ngu nhìn nhìn Tần Lãng, còn Tần Lãng thì hai tay vòng ngực bình tĩnh nhìn bọn họ, giống như đang xem một vở kịch trên truyền hình, giữa lông mày là vẻ khinh thường.

Tần Ngu sờ sờ mũi, đứng dậy, lại bắt chước cởi áo khoác cho Hứa Giang Nam.

Đột nhiên nhân viên phục vụ đi tới, Tần Ngu lập tức đỏ mặt lên, bầu không khí nhất thời có chút tế nhị, nhân viên phục vụ đứng đó không biết nên làm thế nào cho phải, cô ta đang suy nghĩ, không biết có nên cắt đứt hay không cắt đứt Tần Ngu cùng Hứa Giang Nam đang mật ngọt với nhau.

Hứa Giang Nam rất tự nhiên, mở rộng cánh tay, giúp Tần Ngu cới áo khoác ra dễ dàng hơn, Tần Ngu nghe thấy âm thanh da mặt mình nứt ra, trong không khí yên tĩnh, cái đó gọi là nói năng có khí phách.


Cô có cảm giác mình giống như người phụ nữ đầy dục vọng, kéo người thanh niên nhu nhược trói vào một xó xỉnh không ai biết tới, sau đó có ý đồ đen tối thâó hèn với cậu ta, không may bị người ta bắt gặp, cảm giác này thật sự là xấu hổ hết chỗ nói.

Áo khoác cuối cùng cũng bị cởi ra, Hứa Giang Nam búng tay một cái, nhân viên phục vụ nhanh chóng đi lại.

“Hai phần bò bít tết chín bảy phần, một phần gan ngỗng, sau đó lại một phần mỳ ý, một chai Laffey năm chín hai, sau đó mang đến một phần bánh ngọt đặc biệt của khách sạn, một phần hoa quả và các món nguội.” Hứa Giang Nam gọi món.

Về ăn cái gì, bọn họ ở trên đường cũng đã thảo luận xong, đương nhiên, hai phần bò bít tết kia là chủ ý của Tần Ngu, còn lại là anh quyết định, về phần tại sao Tần Ngu chọn món chính là bò bít tết, vì cô nói khi vừa nói đến nhà hàng Tây thì món đầu tiên cô nghĩ tới là bò bít tết, qua nhiều năm như vậy, cô đối với chuyện tới nhà hàng tây ăn bò bít tết uống rượu tây là một nguyện vọng rất lớn. Ồ, không nên hỏi cô tại sao lại có nguyện vọng như vậy, bởi vì trong phim thần tượng không phải đều diễn như vậy hay sao.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.