Cô Vợ Đáng Yêu Của Tổng Giám Đốc Ác Ma

Chương 28


Đọc truyện Cô Vợ Đáng Yêu Của Tổng Giám Đốc Ác Ma – Chương 28


Cô mở cửa phòng ra, cô rất bất ngờ trong căn phòng này.
Căn phòng không u ác nhưng vẻ bề ngoài của nó.

Cô bước vào căn phòng, cô nhìn xung quanh căn phòng tông màu chủ đạo là tông màu trắng trông căn phòng rất sáng sủa, trong lành không như những căn phòng khác màu chủ đạo là màu đen và màu xám.
” Đây là phòng tôi sống sau này?” Cô rất ngỡ ngàng về căn phòng.

Không như những gì mà Tiểu Nhã và Tiểu Vũ nói về con phòng này nó rất u ám, chết chóc.

Cô quay ra cửa hỏi A Dũng.
“Đúng vậy thưa thiếu phu nhân.” A Dũng trả lời.
“Có phải đầu ông chủ các người úng nước rồi không?” Cô khó hiểu nói với hai thuộc hạ.

Cô cho rằng anh hiểu lầm cô như vậy thì phải nhốt cô vào nơi u ám, bị anh ghẻ lạnh chứ sao lại là cho cô chuyển sang phòng này.
” Bang chủ bảo cô hãy nghe lời không thì không đơn giảm như phòng nay đâu.” A Dũng nói
Bịch.
A Dũng nói xong thì kéo mạnh cửa vào ngăn cách cô giữa bên trong căn phòng và bên ngoài biệt thự.

Cô cũng đã mệt lắm rồi cũng không ngăn lại A Dũng đóng cửa.

Khi A Dũng đống cửa vào cô ngồi xuống ghế sofa nghỉ ngơi.

Cô rất mệt, đêm qua cô bị anh làm nhục, hành hạ cô cứ nghĩ đến chuyện này lòng cô lại đau đớn vô cùng.

Cô đã mệt lắm rồi, sáng cô nghe quản gia nói như vậy cô thì cô biết anh hiểu lầm cô quá sâu.

Cô không muốn giải thích về điều đó, mà dù cô có giải thích thì anh cũng không nghe.

Nhưng cô không hiểu anh hiểu lầm cô nhưng vậy, đêm qua anh hành hạ cô như vậy mà hôm nay anh lại cho cô vào phòng là có ý gì.

Căn phòng này nó có bí mật gì mà chỉ có anh biết.

Cô mệt mỏi mà nằm xuống ghế sofa ngủ thiếp đi.
” Bang chủ, thiếu phu nhân đã vào phòng theo lệnh của người.” Khi A Dũng đóng cửa xong thì gọi điện cho Du Minh Kha báo cáo tình hình.
” Cô dám sát cô ấy không cho bước chân ra khỏi phòng, nếu ai muốn tiếp cận phong ấy có thể giết.” Anh lạnh lùng nói.
Người thuộc hạ đứng bên cạnh chỉ biết thương thay cho người thiếu phu nhân này thôi vì căn phòng này đừng thấy nó khác biệt với những phòng khác mà nghĩ không có gì.

Căn phòng này nó đặc biệt được bang chủ đặt những thiết bị đáng sợ mà chính người ở trong căn phòng này cũng không biết.

Vị phu nhân của bang chủ chúc cô may mắn. người thuộc hạ thay cô tham.
” Rõ bang chủ.” A Dũng nhận lệnh của anh.
Chung Thiên Như ơi là Chung Thiên Như tôi sẽ cho cô biết thế nào là ác độc.

Cô đã động đến điểm giới hạn của tôi đó là phản bội tôi. Anh nở nụ cười nham hiểm.

Người anh toát lên một luồng khí đen rất thâm độc và độc ác.
Cốc…cốc…cốc

An Tinh từ cửa bước vào phòng trên tay cầm bộ tài liệu.
” Tổng giám đốc, đây là thông tin của người đàn ông đi cùng với thiếu phu nhân tối qua.” An Tinh đặt tập tài lên bàng làm việc của anh.
Anh không nói gì cầm tập tài liệu lên để xem.
[ Ngô Bảo Hiểu, 24 tuổi
Là đàn anh khóa trê của Chung Thiên Như.
trong những năm học ở trường Đại học Đông Minh đã khi ít lần tỏ tình với cô và đều bị cô từ chối với nhưng lí do khác nhau.
….
….
….!Ngô Bảo Hiểu là Phó giám đốc phòng phát triển của tập đoàn Trí Hải].
“Ngô Bảo Hiểu cậu hưởng thụ nốt nhũng ngày sung sướng ở Trí Hải đi.

Cậu dám có quan hệ không rõ ràng với người phụ nữ của tôi.

Tôi sẽ cho câu biết thế nào là động vào cực hạn của tôi.” Anh tức giận, người anh đang tỏa ra khí lạnh và sự tàn độc làm ai cũng phải run sợ.
An Tinh đứng bên cạnh cảm thấy sự lạnh lùng thấu xương của anh.

An Tinh biết rằng cái người tên là Ngô Bảo Hiểu này sắp không sống được với tổng giám đốc của anh rồi.
” Vậy tôi xin phép ra ngoài.” an Tinh rất sợ mình còn ở trong này mình không sống nổi nữa nên anh đã nhanh chóng xin phép ra ngoài sớm lúc nào hay lúc đó. Tổng giám đốc thật đáng sợ.

Chưa từng có ai dám làm cho Tổng giám đốc tức giận như vây, hai người lần này thì xong rồi. Khi An Tinh bước ra khỏi phòng mà thở phào nhệ nhõm.
Anh trong phòng điên cuồng, từ trước tới nay anh ghét nhất là hai chữ phản bội vậy mà cô hôm qua dám phản bộ lại anh.


Anh không bác đãi cô trừ lúc hai người nảy sinh quan hệ.

Vậy mà cô đối xử với anh như vậy.

Anh càng tức giận thì sự ác độc lại càng tăng lên.

“Tôi sẽ cho hai người biết thế nào là độc ác.” Anh lạnh lùng nói.
Anh nghĩ cô là một người phụ nữ đặc biệt mà anh đang tìm.

Người phụ nữ mà anh không dị ứng, người phụ nữ mà anh muốn ở cùng suốt đời.

Nhưng anh nói với lòng giờ không lúc để cô biết đến điều đó và anh chưa xác định nó chính xác chưa.

Vậy còn cô thì sao phản bội anh.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.