Cô Vợ Của Tôi

Chương 3


Bạn đang đọc Cô Vợ Của Tôi – Chương 3

– NẾU NGÀY NÀO CŨNG ĐƯỢC EM CHĂM SÓC VÀ YÊU THƯƠNG ANH NHƯ VẬY ! THÌ ANH THÀ NGÀY NÀO CŨNG BỊ EM ĐÁNH !
– Anh điên hả ?
– Ừ ! ĐIÊN RỒI !…. ĐIÊN VÌ CÔ VỢ NHƯ EM ĐÓ !
– KHÔNG NÓI NỮA ! ngủ
– NGỦ NGON
– Đừng có cử động nhiều coi chừng vết thương… có gì thì gọi tui
– BIẾT RỒI !!! MOAH…….
mi gió nó
– ÔI TRƠI ƠI ! GỚM QUÁ !..
nÓ rùng mình chạy thẳng xuống dưới
– Đâu phải là em hoàn toàn lạnh nhạt với anh !!Tử Kỳ à… sẽ có ngày em phải nói yêu anh…. hớ hớ hớ hớ Á!!!~~….cái lưng mình
Thế là tối hôm đó… đã gần 12h khuya. Thái Phong phải nằm sấp để ngủ… miệng tũm tĩm cười , vui mừng suốt đêm
Nó thì….
“ Đó là điều mình nên làm… không thể có ý gì khác !!”
_____________________________
Sáng hôm sau….

– … ……. …
Thái Phong nhíu nhíu đôi mày nhìn ra ngoài trong tư thế nằm sấp úp cả đêm….
– Anh thức rồi à !
Thái Phong quay đầu qua nhìn
– ….. à ờ !… anh thức rồi !
Thái Phong thấy nó đang lấy quần áo trong tủ thì bèn lên tiếng gạ hỏi
– Em… thay đồ đi làm à !?
– Anh cũng mau xuống giường thay đồ đi !
Thái Phong tũm tĩm cười tiếp
– Em… nấu đồ ăn sáng rồi à ?
Thái Phong lại ngạc nhiên….sao…sao đôi mắt này khác với đôi mắt hôm qua cô ấy nhìn mình… mà lại rất….rất gióng đôi mắt hằng ngày nhìn Thái Phong suốt 3 năm qua … giọng nói cũng thế :
– Đừng có mơ tưỡng nữa ! anh có tay có chân mà
– Nhưng….
– Không nhưng nhị gì hết ! ăn hay không là tuỳ anh … tui thay đồ xong sẽ đi làm. Còn nếu không muốn thì cứ ở nhà mà nghỉ .
– Em…em.. azzzz ngang ngược thiệt mà
Thái Phong không ngừng thắc mắc…. tại sao lại như vậy ??…. tình cảm mình dành cho cô ấy bao năm qua chẳng lẽ không xoay chuyển được trái tim cô ấy thật sao ?… mình cứ tưỡng tối hôm qua cô ấy đã có chút gì đó với mình…. tại…tại sao… thái độ vẫn như thế ! cứ như không có gì xãy ra vậy ?Azzz…..
Nghĩ thì nghĩ thế thôi…. vẫn không thay đổi được sự thật !…. Thái Phong đành gắng gượng thức dậy, thay đồ và bắt đầu đi làm….
__________________________________
Công ty IDEA…
Mọi thường phòng Chung tổng đã đông…. hôm nay thấy Thái Phong lại bị thương nên đi với dáng rất khó khăn .Điều đó làm cho các nhân viên lo lắng hơn… xúm nhau lại hỏi thăm quan tâm Thái Phong nhiều hơn mức bình thường vì… tin đồn truyền nhanh…. cả 1 số nhân viên của bên Tử Kỳ cũng dắt chân chạy qua đó !
Nó bước ra khỏi phòng… thấy cảnh tượng chưa tới giờ ăn trưa mà phòng chỉ rãi rác vài nhân viên ! Nó lên tiếng hỏi
– Thư Ký Hà !… hôm nay họ đình công à
Cô ta e dè… nhìn nó, miệng lắp bắp không biết mở lời làm sao
– Cô cứ nói đi
– Dạ vâng !….. họ…. họ kéo nhau và phòng Chung tổng để xem cậu ấy bị thương ra sao ạ !
Nó nói lấp bấp như không thể tin được ….
– CÁi….cái cái gì ?

– Lý…. Lý tổng à !… cô đừng kích động quá
LẬp tức nó đằng đằng sát khí bước qua phòng Thái Phong…. nó tức như thế không phải vì ghen đâu !!!… vì nó thấy Thái Phong thật quá đáng , nhân viên phòng mình đã đủ rồi , còn cố dụ dỗ nhân viên phòng nó nên nó mới phát cáu hừng hực lửa đi qua
CẠCH… RẦM….
Cũng tầm cỡ 20 cặp mắt quay lại nhìn nó…. không gióng như lần trước… .Ánh mắt nó nhìn có sát khí hơn, dữ tợn hơn , có sức tấn công như muốn ăn tươi nuốt sống Thái Phong
…. không gian như ngừng động , không ai dám nhút nhít hay hó hé
Mọi người tự khắc tãn ra chừa lối cho nó đi đến chỗ Thái Phong ….
Nó vẫn giữ nguyên phong độ đó , với chiếc guốc 10 phân và bộ váy công sợ màu đỏ đen , ánh mắt nó như hằn học hơn với mái tóc được búi sang trọng và lịch sự phía sau… từ từ…từ từ tiến đến chỗ Thái Phong…
Ôi thôi ! ! ai cũng như nghẹn thở … nhìn nó không chớp mắt cũng không dám di chuyển .
Người sợ nhất chính là Thái Phong… bộ y phục KHÔNG CÒN CHỈNH TỂ nữa… cứ như là đang sắp xữa bung hết nút áo sơ mi vậy …. thì lại càng làm ọi việc trở nên nghiêm trọng hơn….
nó đứng đối diện bàn của Thái Phong…. đập bàn cái RẦM

Cả phòng đứng tim, giật cả mình… cứ tưỡng tượng là sắp có 1 trận đánh ghen oanh oanh liệt liệt sắp diễn ra vậy !
Nó thì…. nhìn chầm chầm Thái PHong….Miệng mĩm cười nhẹ nhàng nói :
– Này ! Chung Thái PHong !… anh muốn làm gì thì làm , muốn ôm bao nhiêu cô gái thì ôm… tuỳ anh ! Nhưng tui nói cho anh biết ! Việc dụ dỗ nhân viên phòng tui qua đây phục vụ và quay quanh anh thế này trong giờ làm việc thì….. ĐỪNG CÓ MƠ !
Không chỉ mình Thái Phong bất ngờ mà cả những cô gái đang đứng đây đều không ngờ…
– Hả !?
– Tui không muốn tình trạng này diễn ra nữa ! nếu 1 trong những nhân viên của tui mà BƯỚC qua chỗ này khi chưa được cho phép của tui thì !….ANH CHẾT VỚI TUI ĐẤY !
Toát hết cả mồ hôi , sợ đến gần ú tim….. Thái Phong mấp máy miệng nói không thành lời
Nó xoay mặt nhìn những người trong phòng với ánh mắt kiên nghị và hung tợn
– Nếu các cô còn yêu cậu ta ! thì ngoan ngoãn mà quay về !… đừng có mà lấn tới… nếu không tui không bảo đảm ANH YÊU của các cô sẽ được yên bình đâu !!

Lời cảnh cáo vừa dứt , toàn bộ nữ nhân viên phòng nó tranh nhau chạy về trong sợ hãi . Nó nghênh mặt lên, bước đi trong tự tin về phòng …. Để lại sau lưng gần mười mấy con người đang đứng ngồi không yên trong lo sợ ….
– Vậy… vậy tụi em có nằm trong số đó không ?
– …. …. ….
– Vợ anh… sao… sao hôm nay lạ quá !!!
còn 1 cô rất bình tĩnh…
– Yên tâm đi ! vợ anh đến là để cảnh cáo bọn nhân viên phòng cô ấy … chứ tụi em thì đâu thuộc số đó . Phải không anh !?….
– Cô….cô ấy đến là để cảnh cáo nhân viên của cô ấy ?
– Dạ phải ! anh không thấy sao ?
– vợ của anh vẫn như vậy thôi ! dù tụi em có ở đây với anh cả ngày thì cô ấy cũng đâu làm gì hay ghen tuông gì ! Cũng tốt
– Đi ra !
– Dạ ?
– ĐI RA HẾT CHO TÔI

Thái Phong trong cơn tức giận la lớn đuổi mọi người ra ngoài . Họ lũi lũi ra ngoài trong khũng hoản…
– Tại…tại sao lại thế được.. mình cứ tưỡng là cô ấy sẽ 1 lần phải tức giận chứ !!…. quá ra…quá ra là vì tức nhân viên của mình nên cô ấy mới có thái độ như thế !!!….. haha !… mình… mình còn không bằng nhân viên của cô ấy nữa……


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.