Cô Vợ Của Tôi

Chương 19


Bạn đang đọc Cô Vợ Của Tôi – Chương 19

Thái PHong nhìn nồi soup… và quá trời món còn lại trầm trồ khen ngợi
– Vợ Tử Kỳ à !! em đúng là số 1
Nó mĩm cười…
– Thế thì ăn nhiều vào
Nó đứng dạy múc 1 chén soup đầy cho chồng
– Ăn ngon miệng nha !!
– Ừ !! cám ơn em…
Thái PHong bưng chén lên và húp một hơi trong rất ngon lành….
Thái Phong không bao giờ bỏ xót những gì mà vợ mình nấu, dù no dù không ngon hay là… ngán ngẫm thì… Thái Phong vẫn tươi cười ăn hết….
– “” Đừng bao giờ xa em… em không chắc… mình sẽ ở bên anh được bao lâu nữa… em sợ mình… sẽ phản bội anh…. “”
________________________________________
Thái Phong ngồi xuống soffa một cách mệt mỏi vì cơn đau vai…
– Anh đau vai à ?
Thái Phong quay lại
– À ờ… anh hơi mõi
Nó mĩm cười đi đến chỗ Thái Phong
– Để em
Ánh mắt ngơ ngác và bất ngờ nhìn vợ
Nó nhẹ đặc tay lên vai chồng và massage…
– Em biết massage cơ à ?
– Ừ ! em đã học nó rất lâu… nhưng có dịp dùng
Thái Phong cảm thấy dễ chịu, vịnh tay vợ nói
– Anh cảm thấy rất vui!
Nó dừng tay… nhìn chồng
– Em đã thay đổi … điều đó làm anh rất vui. Anh đã thật sự có được 1 người vợ
Nó mĩm cười và tiếp tục bóp vai cho chồng…
– Anh…. phải giữ em thật chặt đấy…
Thái Phong nhíu mài… nhìn nó
– Đừng bao giờ để em đi nữa…
Thái Phong không hiểu nó đang nói gì …

– Em… sao thế ?
– Không !! anh vui thì tốt rồi….
Nó quàng cổ chồng , ôm chặt…
– Thái PHong à….
– Hả ?
– Em…. Rất khó chịu…
– Sao vậy ?
– Em không hiểu mình đang nghĩ gì nữa…
– Thế thì đừng nghĩ nữa… ngủ sớm đi
Nó buông tay ra khỏi người chồng
– Phải rồi… em nên nghĩ ngơi thôi…
Thái PHong nhẹ nhàng đứng lên cạnh vợ
– Anh nghĩ trước đi… em muốn ở đây 1 mình…
Thái PHong do dự…
– Em chắc có ổn không…
Nó cười gượng
– Đươc mà…
Thái Phong… bước lên phòng…
Nó ngồi ờ dưới… nhìn ra ngoài trời… tâm trạng
nặng trĩu….
RENG…RENG…RENG…
Điện thoại nó rung…
– Alo !
– Kỳ vẫn chưa đổi số sao ?
– …Trung…Trung Hiền?
– Rất may vì đã nhận ra giọng của Hiền….
– ..sao..
– Thật sự là rất ngạc nhiên khi thấy Kỳ và Thái Phong như thế
Nó bịt miệng mình…
– …..
– Hiền nói thế không phải là cố ý … thật sự là… có cảm giác rất lạ !
– …
– 3 năm qua… chắc là Kỳ đã có thể bắt đầu lại từ đầu rồi thì phải !?
Nó … lấy lại bình tĩnh…
– … phải… Kỳ và Thái Phong giờ rất hạnh phúc.
– Thế sao ?… cũng đúng… Kỳ làm thế là không có gì sai…
– Hiền… và Thảo Yên thế nào ?
– Rất tốt !!…
– …thế…thế sao ?
– Ngày mai Hiền phải bay về Mỹ… tiếp tục công việc của mình…
– Nhanh vậy ?
Trung Hiền bật cười
– Đừng lo… Hiền sẽ sớm quay lại nếu mọi chuyện ổn thõa…
– ….
– Tử Kỳ !
– Hả ?
– 3 năm qua… Hiền.. vẫn không thể nào … TÍT …TÍT …TÍT….
Nó đã cúp máy của hắn… nó biết điều hắn sắp nói… nó biết nếu để nó nghe những lời đó… có lẻ… nó sẽ làm điều gì có lỗi với Thái Phong mất… nó đã làm đúng… nên chấm dứt thôi…
Sáng hôm sau
– Anh thức rồi à ?
Thái Phong mở mắt nhìn vợ mĩm cười :

-ừm ! em thức sớm vậy
– Em phải chuẩn bị đồ cho anh đi làm và cả bữa sáng nữa
– Vất vã cho em quá !!
Nó mang bộ vest đến cạnh giường Thái Phong
– Đã gần 8h rồi đấy , anh thay đồ nhanh đi !
– – Yes Sir
___________________________________________
Trên đường đến công ty….
– Anh à !!
-Hả ?
– Từ giờ… anh phải cố gắng làm việc thật tốt đấy !!
– Sao thế ! anh làm không tốt à ?
– Không !!… ý em là… anh phải thật sự hết lòng trong công việc, để giúp công ty chúng ta hơn nữa
Thái Phong e dè
– Hôm nay … em lạ thế !!
– Em….
– Chuyện gì !! ai dám làm vợ anh RẦU thế ! anh liều mạng với nó
Nó nhăn mặt
-Anh nghiêm túc đi !! không phải chuyện đùa đâu
– …được !!… anh không giỡn nữa… em nói gì anh nghe đó ! làm việc chăm chỉ là được chứ gì !!
Nó mĩm cười
– Ừm !
___________________________________________
Nó bắt đầu suy nghĩ chính chắn hơn… việc nó cần làm lúc này là cố gắng dẹp đi cái tình cảm ngu ngốc ấy mà chú tâm giúp đỡ gia đình chồng mình… Dù cho điều đó … là làm trái lại… người tình xưa…
– Mình phải thật bình tỉnh… nên làm những điều nên làm… và tuyệt đối không được làm điều gì có lỗi cả !!!!
Ngay từ giây phút đó, nó dốc hết sức và tài cán của mình, một lòng giúp đỡ công ty… và điều đó đồng nghĩ với việc nó đang chống đối Trung Hiền…..
Thời gian trôi rất mau… hàng đống công việc đang dồn thành núi chờ nó làm… Thái PHong cũng không phải là ngoại lệ , liên tục phải ra ngoài bàn các hợp đồng và kêu gọi các nhà đầu tư giúp đỡ….
Cả bữa ăn trưa họ cũng không thể nào ăn được, miệt mài làm … đến khi chiều tan sở cũng vẫn tăng ca….
Thấy vợ chăm chỉ làm đến quên cả ăn… Thái PHong nhẹ nhàng quan tâm…
CẠCH
– Em vẫn còn làm à ?
Nó tháo kính ra… nhìn chồng
– À… em còn rất nhiều bản báo cáo nữa…
– Vất vã rồi ! em ăn chút gì đi
– Không sao ! em không đói !…
Thái Phong cười và lấy tay sau lưng ra…. 2 ly mì trứng

Nó mĩm cười
– Anh chuẩn bị rồi à ?
– Đương nhiên ! em đã làm rất tốt mà… giờ thì anh thưởng cho em tô mì SIÊU CẤP Thái Phong !!!
– Có nữa hã ?
Thái Phong nhíu mài
– Sao lại không ! chỉ có anh nấu mới ngon được như thế
– Được ! vậy em phải thử rồi mới nói
Thái Phong vui vẻ mang ly mì đến bàn làm việc của vợ
– Thơm quá !!!
– Em ăn thử đi…
Nhìn Thái Phong…rồi cầm ly mì lên…. Ăn thử
-Ý….
Nó nhăn mặt lại
– Sao vậy ?
Nó cười
– Ngon thiệt !!!
Thái PHong cười thoãi mái
– Đương nhiên rồi !!
– Coi bộ dạng hớn hở của anh kìa… anh làm xong công việc rồi hả !!
Thái Phong nhăn mặt đau khổ …rên lên
– Từ sáng đến giờ, kể từ lúc em nói anh phải chăm chỉ làm việc thì anh không lúc nào nghĩ tay. Chạy từ bên này sang bên kia, kí kết hợp dồng , thương lượng với nhà cung ứng và đầu tư. Còn phải sắp xếp lịch trình và công tác của cả tuần nữa… Chưa bao giờ anh chăm chỉ như thế đấy
Cô vợ cười
– Anh giỏi thế à !!
– Vì anh là chồng em mà ! hớ hớ
– Anh phải giữ vững công ty đấy !!! em ũng hộ anh
Thái Phong mặt đầy quyết tâm
– ĐƯỢC ! nghe câu nói này của em anh sẽ càng làm tốt hơn…
– Ừm!
________________________________________


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.