Đọc truyện Cô Vợ Của Ông Trùm Mafia – Chương 27: Paris hỗn chiến (2)
Quyền Thần Bảo và Trịnh Trung Hải đặt chân đến Paris thì có lẽ hơi muộn, một phần đã bị đánh đến mức cây cỏ hoang dại, người của Tuấn Chung chết hàng loạt mùi máu tanh vây lấy cả thành phố xinh đẹp
Tử Phong và Hồng Hi nhanh chóng đi trước đến Thần gia bảo vệ cho Huyết Băng. Thần Bảo và Trung Hải tất tốc đến Thần gia. Nơi này chỉ có người của Tuấn Chung, hình như Oneni đã chưa tìm ra Huyết Băng
Anh nóng lòng muốn bước vào trong liền bị hắn kéo lại lắc đầu một cái. Tiếng hét chói tai của Huyết Băng vang lên cùng với câu chửi rủa của Tuấn Chung “Con mẹ nó, mày cắn tao? Hừ! Tao sẽ cho mày thấy” Trịnh Trung Hải nắm tay thành quyền xông vào, ra hiệu cho Quyền Thần Bảo đi đường sau phục kích
“Tuấn lão đại”- Trịnh Trung Hải cười xã giao, đôi mắt liếc sang Huyết Băng đang bị thương trên vai do đạn, tay chân đầy vết xước, khuôn mặt sưng đỏ, đôi mắt tím ngấn nước
“Trịnh lão đại, hôm đó là sơ xuất của tôi, thành thật xin lỗi”- Tuấn Chung đứng lên hơi cuối đầu nói, Trịnh Trung Hải cười lớn đáp “Tuấn lão đại đây bắt vợ của Quyền Thần Bảo làm gì thế? Tôi chưa nghe bàn qua bao giờ”
“Tôi yêu thích cô ấy, thích đến điên dại. Ham muốn có được cô ấy, đơn giản vậy thôi, huống chi Quyền Thần Bảo mượn danh kết hôn với cô ấy là để lợi dụng, sao tôi nỡ để người tôi yêu thích bị lợi dụng chứ…Haha”- Tuấn Chung vừa dứt lời liền cười một tràng lớn bước lại gần Huyết Băng nâng mặt cô lên nói “Bảo bối làm em đau rồi, Tô Tô sau này không được làm thế với cô ấy nữa biết không?” Tuấn Chung nói rồi hôn nhẹ nhàng lên môi Huyết Băng, mắt cô ứa nước trong vô cùng ủy khuất như con mèo nhỏ bị người ta dồn vào bước đường cùng
“Tuấn Chung, ngươi yêu thích ta? Ngươi ham muốn ta? Ta khinh, ngươi nghĩ kẻ như ngươi có thể có được ta sao? Dù là cuộc hôn nhân thương mại nhưng…Thần Bảo chưa bao giờ lợi dụng ta, Thần Bảo đối với ta rất dịu dàng. Không như ngươi đâu tên khốn”- Huyết Băng cất giọng lạnh vang lên đôi mắt kiên định, sau đó là tràng vỗ tay của Tuấn Chung “Tô Tô, lần này không được làm cô ấy đau nữa”
Tô Tô nhanh nhẹn bước đến gần Huyết Băng, đôi tay bóp lấy cổ cô. Đồng lúc đó Quyền Thần Bảo và Biện Liệt xông vào bắn một phát vào chân cô ta, cô ta nhanh chóng phóng đến sau lưng Huyết Băng gắn lên tai phải cô môtk chiếc hoa tai tự động, không phải Oneni thì không tháo ra được. Hoa tai có hình dạng là hắc phụng với đôi mắt màu đỏ nhạt phía dưới là hoa tai hình hoa hồng
Tuấn Chung hóa đá, Huyết Băng là người mà Oneni chọn, Tô Tô cũng là thuộc hạ của Oneni, chuyện gì thế này!?
Phía bên ngoài người của Thần Bảo và Tuấn Chung và cả Oneni đánh nhau kịch liệt. Dường như không có điểm dừng
Tuấn Chung như bứt đây động rừng liền nổ phát súng vào người Tô Tô giết chết cô ta, đem Huyết Băng ôm vào trong lòng khiến mặt cô ập vào lồng ngực Tuấn Chung,cậu ta kề dao vào cổ cô, do ban đầu Tô Tô giữ lấy Huyết Băng nên phía Trịnh Trung Hải và Quyền Thần Bảo cũng không thể manh động, giờ thì càng nguy hiểm hơn. Tuấn Chung ôm chặt lấy Huyết Băng thủ thỉ “Băng Băng, anh sẽ không làm em đau. Chỉ gần em ngoan ngoãn phối hợp” Huyết Băng ánh mắt tím ngập nước lắc đầu, Tuấn Chung càng ôm chặt cô hơn, tay vuốt ve tóc cô như đang nâng niu một con mèo nhỏ
“Trả Huyết Băng cho Oneni đi Tuấn lão đại. Người biết mà Oneni sẽ khá buồn bực nếu Huyết Băng biết mất đó” Xuân Nhụy đứng thấp thoáng cười, thoắt ẩn thoắt hiện là Oneni vẫn bộ dạng đó và đôi mắt đỏ lạnh lùng đó. Huyết Băng nhìn Oneni, cô ta liền cất giọng máy móc “Tiểu muội muội ngoan, A tỷ sẽ cưng chiều muội thật tốt”
“Người của ta không dễ đưa đi đâu. Oneni”- Quyền Thần Bảo cất giọng trầm, đôi mắt cực kì lạnh lùng. Mắt dán lên cô gái mắt tím, anh sợ cô biến mật. Tim anh có hơi nhói nhói
“Anh không biết Huyết Băng là em gái của tôi à!?”- Oneni cười nhẹ nói, Tử Phong giật cả mình cái gì cơ Huyết Băng là em của Oneni? Cô ta đùa quá đà rồi “Tôi biết” Thần Bảo nhìn cô ta đáp
“Vậy sao anh không trả Băng Băng lại cho tôi. Tôi thất lạc con bé quá lâu rồi”- Oneni cười nhẹ, Huyết Băng nhìn người đứng trước mặt mà hoang mang đôi mắt đỏ đó có trong kí ức của cô, nó xuất hiện khi cô ngủ “Tuyết La” cô cất giọng lên đôi mắt ngập nước
“Muội nhớ ra ta rồi ư? Mau cùng ta trở về”- Tuyết La cố gái có biệt danh là Oneni đó gỡ khăn che mặt ra y như là bản sao của Huyết Băng. Huyết Băng vùng vẫy khỏi Tuấn Chung, liền bị anh ta đánh cho ngất đi
“Tuấn Chung, anh vượt quá giới hạn của thân rồi”- Tuyết La nói, đôi mắt đỏ càng lạnh lùng hơn vạn lần tay phải giơ lên nắm chặt lại. Đột nhiên bên ngoài người của Tuấn Chung chạy vào người đầy máu me thông báo “Người của chúng ta thua thiệt nặng hiện giờ không thể chống cự thêm nữa sau” sau đó thì liền bị Tuyết La nhìn một cái hắn ta chết không lí do
“Trả A Băng cho tôi”- đôi mắt lạnh lùng vạn lần thấy vậy Thần Bảo bước lên 2 bước cất giọng trầm “Tuấn Chung anh cũng biết Oneni và Thần Bảo tôi không có kiên nhẫn. Đưa Huyết Băng đến đây tôi bảo toàn mạng sống cho anh”
“Quyền Thần Bảo anh đừng có mà dụ dỗ tôi. Tôi không để Huyết Băng cho các người đâu, cô ấy không thể là của các người”- nói xong Tuấn Chung bế Huyết Băng lên và chạy đi, Quyền Thần Bảo nâng súng bắn lên trời, Tuyết La nắm chặt tay lại. Đồng loạt người của Tuyết La và Quyền Thần Bảo chạy đến.
Tuấn Chung nay anh vừa đắc tội với Oneni – Tuyết La, vừa đắc tội với Quyền Thần Bảo. Anh ta sẽ sống thế nào?