Đọc truyện Cô Vợ Cảnh Sát Cool Ngầu Của Tôi – Chương 11: Tiệc Rượu
“Cô ấy là bạn thân của tôi, Hiên Tịnh Vũ”, lúc đứng cạnh Lý Thiệu Minh, Hàn Phi Phi đã nhận ra xe của Hiên Tịnh Vũ, hơn nữa cô cũng nhìn thấy Hiên Tịnh Vũ và Tiểu Bình An trong xe.
Cô vẫn chưa gặp chồng của Hiên Tịnh Vũ và cũng không biết quan hệ giữa Lý Thiệu Minh và Hiên Tịnh Vũ, cô ấy đứng khựng lại, hăng hái nói với Lý Thiệu Minh: “Đại thần, không phải anh muốn quen biết người có tiền sao? Anh thấy cô gái xinh đẹp trong xe phía trước không, cô ấy chính là người có tiền trong giới chúng tôi.
Cô ấy tên là Hiên Tịnh Vũ, nhà mẹ làm buôn bán, tiền tài quyền thế trong vùng không tồi.
Bố cô ấy giỏi lắm, là cục trưởng cục cảnh sát trước đây chỗ chúng tôi!”
“Hả?”, Lý Thiệu Minh khẽ nhếch miệng lên suy nghĩ.
Trong nhật ký của Lý Phong và trong thời gian tiếp xúc vài ngày nay, Lý Thiệu Minh đã mơ hồ đoán được, gia cảnh của Hiên Tịnh Vũ dường như không tồi.
Chỉ là anh cho rằng gia cảnh của Hiên Tịnh Vũ chỉ ở bậc trung, gần với trung sản, không ngờ Hiên Tịnh Vũ lại là tiểu thư nhà giàu, con gái cưng của cục trưởng.
Cô có thể lái được chiếc Porsche, nhưng lại chỉ lái chiếc Volkswagen Passat, rất khiêm tốn.
“Mẹ, là Lý Phong”, Tiểu Bình An ngồi trong xe cũng nhìn thấy Lý Thiệu Minh.
Thấy Lý Thiệu Minh lại đứng cạnh Hàn Phi Phi mà cô bé thích, trong mắt Tiểu Bình An hiện lên sự kinh ngạc không nói nên lời.
“Chúng ta đi”, ánh mắt Hiên Tịnh Vũ đột nhiên trở nên lạnh lùng, nhẹ nhàng ấn còi với Hàn Phi Phi rồi rẽ chiếc xe Volkswagen Passat lái về phía bên phải.
Khi chiếc xe đối mặt với Lý Thiệu Minh, Hiên Tịnh Vũ không nhìn anh, chỉ coi anh như không khí.
Lý Phong, lại một lần nữa anh khiến tôi thay đổi cách nhìn.
Không chỉ hèn nhát bỉ ổi, trộm tiền của phụ nữ, mà còn làm tên bám váy quyến rũ bạn thân tôi.
Ha ha…
Hàn Phi Phi, cháu gái của tướng quân Hàn Uy Phong, nhà họ Hàn có bốn người tài giỏi, con trai cả nhà họ Hàn là tham mưu trưởng của quân khu, cấp bậc thiếu tướng, con trai thứ hai của nhà họ Hàn là chủ tịch thành phố, không có gì thay đổi thì trong vòng hai năm nữa sẽ thăng chức thành phó chủ tịch tỉnh, con thứ ba nhà họ Hàn là ông chủ của tập đoàn tài chính lớn thứ ba trong vùng, Hàn Phi Phi này chính là con gái của đứa con trai thứ ba, gia sản đâu chỉ là con số một tỷ.
Khi lái chiếc xe đi, Hiên Tịnh Vũ không khỏi liếc mắt nhìn điện thoại trêи xe, nhất định là anh ta hèn hạ, biết trong nhà Hàn Phi Phi có tiền, đã tìm được cách liên lạc với Hàn Phi Phi trong danh bạ điện thoại của cô.
“Ơ? Sao Tiểu Vũ lại đi rồi?”, nhìn thấy xe của Hiên Tịnh Vũ sắp đi đến, rồi lại đột nhiên lái đi, Hàn Phi Phi tỏ ra kinh ngạc.
Cô lúng túng giải thích với Lý Thiệu Minh: “Thần tượng, xin lỗi nha, tính tình của bạn tôi như vậy đó.
Cô ấy khá lạnh lùng, phong cách làm việc hơi tùy tiện, chưa bao giờ giải thích với người khác, bình thường muốn làm cái gì thì làm cái đó, đến cục trưởng của chúng tôi cũng không quản được cô ấy.
Có thể là cô ấy đột nhiên có chuyện gì nên mới đi, anh đừng để ý.
Ngày mai trong thành phố có buổi tiệc tụ họp, tôi gọi cô ấy đến để hai người làm quen”.
“Được, tôi không để ý đâu”, Lý Thiệu Minh mỉm cười.
“Thần tượng, anh đẹp trai quá, thì ra anh là người đứng đầu trong số bốn người nắm binh quyền ở nước ngoài.
Nghĩ đã thấy phấn khích rồi, có lẽ anh vì nguyên nhân đặc thù nào đó mới đến Hoa Hạ nhỉ? Anh yên tâm, ông nội tôi nói phải giữ bí mật thân phận của anh, tôi sẽ không tùy tiện nói cho người khác đâu”, Hàn Phi Phi lại nhìn Lý Thiệu Minh một cách sùng bái rồi mới bước vào chiếc xe Infiniti của mình.
Cô ấy giận rồi sao?
Lý Thiệu Minh nghĩ đến biểu cảm lạnh lùng khi Hiên Tịnh Vũ khi rời đi, trong lòng chỉ cảm thấy hơi buồn cười, anh bước lên chiếc xe tải nhỏ ở bên cạnh.
Hàn Phi Phi có tiền, căn nhà cô tặng cho Lý Thiệu Minh là một căn biệt thự ba tầng.
Căn biệt thự này ở gần cục cảnh sát của họ, ở trung tâm một khu dân cư xa hoa.
Tầng hầm biệt thự rất lớn, rất phù hợp với điều kiện của Lý Thiệu Minh.
Bởi vì một khi anh luyện chế đan dược, khi lò đan bốc lên ngọn lửa hừng hực, trong tầng hầm sẽ trở nên vô cùng nóng, khiến người ta khó có thể chịu được.
Nhà ở bình thường nhất định không thể luyện đan, chỉ có nơi ở cao cấp đủ lớn, đủ yên tĩnh thế này mới có thể tạo điều kiện cho Lý Thiệu Minh luyện chế ra đan dược để trị thương cho mình.
Lý Thiệu Minh rất thích căn biệt thự này, anh liếc mắt qua bốn phía tầng hầm của biệt thự rồi nói với Hàn Phi Phi: “Không tồi, cám ơn căn nhà cô tặng tôi, ân tình này Lý Thiệu Minh tôi xin ghi nhớ”.
Ân tình của Lý Thiệu Minh tuyệt đối không phải là căn biệt thự trị giá tám triệu tệ có thể so sánh được.
Đôi mắt xinh đẹp của Hàn Phi Phi lập tức sáng rực lên, cô nói với Lý Thiệu Minh: “Đại thần, anh còn cần mua lò đan và dược liệu đúng không? Lò đan và dược liệu cũng dễ mua, bây giờ tôi sẽ tự mình chọn cho anh.
Còn chuyện làm quen với những người có tiền, hôm nay đã hơi muộn rồi, ngày mai tôi dẫn anh đi làm quen nhé.
Ngày mai trong thành phố đúng lúc có một bữa tiệc do bạn tôi tổ chức, tôi dẫn anh đi cùng nhé?”
“Được”, Lý Thiệu Minh khẽ gật đầu.
“Vậy bây giờ tôi đi mua lò đan và dược liệu cho anh, nếu có thể, anh nhận tôi làm học trò nhé?”, Hàn Phi Phi nói.
“Để tôi suy nghĩ”, Lý Thiệu Minh khẽ nhíu mày.
“Được”, Hàn Phi Phi với biểu cảm xinh đẹp, cô đưa chìa khóa cho Lý Thiệu Minh rồi rời đi.
Lý Thiệu Minh là cao thủ Thần Cấp, Tông Sư cấp cao đã là kiểu tồn tại như đồ quý hiếm, cao thủ Thần Cấp càng là ngàn dặm có một.
Lý Thiệu Minh nói sẽ suy nghĩ về việc nhận cô làm học trò thì cũng đã có ý định đồng ý.
Nếu để ông nội biết cô đã nhận Lý Thiệu Minh làm sư phụ, chắc hẳn ông ấy sẽ vui chết mất.
Ở trong căn biệt thự suốt một buổi chiều, Lý Thiệu Minh đến tối mới về nhà.
Sau khi anh thấy Hiên Tịnh Vũ ở trong nhà, hai người đều nhìn nhau bằng ánh mắt kỳ lạ, không ai nói với ai lời nào đã đi ngủ.
Năm giờ chiều hôm sau, tập đoàn Thịnh Thế hạng hai trong thành phố tổ chức tiệc rượu.
Ngoài các quan chức quyền quý và quý ông nhà giàu tai to mặt lớn trong thành phố tham gia, các cậu ấm cô chiêu nổi tiếng trong thành phố cũng nhộn nhịp đến dự tiệc.
Hiên Tịnh Vũ vốn là con gái cưng của cục trưởng cục cảnh sát trước kia, cô chủ của chuỗi bảy cửa hàng mỹ phẩm, là người có quyền có thế trong thành phố, dĩ nhiên cũng được mời đến tiệc rượu lần này.
Tiểu Bình An là cô bé cô gặp được khi đang chấp hành nhiệm vụ, lúc đó Tiểu Bình An và bố mẹ bị tai nạn giao thông, bố mẹ đều mất, Hiên Tịnh Vũ thương cô bé không có bố mẹ nên nhận cô bé làm con gái mình.
Hiên Tịnh Vũ không những xuất thân rất tốt, mà còn có sắc đẹp tuyệt trần, khí chất lạnh lùng bức người, khi cô vừa dẫn theo Tiểu Bình An xuất hiện ở tiệc rượu, không ít người đã vây quanh nịnh nọt cô và Tiểu Bình An.
“Cô Hiên, đã lâu không gặp, vô cùng mong nhớ, cô không chỉ ngày càng xinh đẹp, mà con gái của cô cũng ngày càng đẹp ra.
Ha ha, người ta nói ở cạnh phụ nữ đẹp lâu ngày thì sẽ rất dễ bị lây, con gái cô bây giờ ngày càng giống cô rồi”, Trần Tử Phong nịnh bợ, hắn là chủ nhân của tiệc rượu lần này, người hào hoa bậc nhất, gia đình giàu có xếp hạng hai trong thành phố, đang không ngừng lấy lòng Hiên Tịnh Vũ, ham muốn dáng người cực phẩm của cô.
“Tiểu Bình An, có nhớ chị không? Biết em đến, chị cố ý mua quà cho em đấy”, một cô gái xinh đẹp tiện tay tặng Tiểu Bình An một món quà, cô ta tên là Lâm Thi Nhã, là cô chủ của một gia đình giàu có xếp hạng năm trong thành phố.
“Tiểu Bình An, nào, cho anh thơm một cái nào”, một thanh niên đẹp trai nở nụ cười xấu xa, ngồi xổm xuống muốn hôn Tiểu Bình An.
“Mẹ…”, Tiểu Bình An nhanh chóng trốn phía sau Hiên Tịnh Vũ.
“Cậu Dương, cậu dọa con gái tôi sợ rồi đấy”, Hiên Tịnh Vũ hơi nhíu mày, ánh mắt bất mãn.
“Ha ha, nếu là cô bé khác thì tôi nhất định không thèm liếc một cái, nhưng Tiểu Bình An là con gái của chị, trong lòng tôi có cảm giác yêu thích không nói nên lời.
Bởi vì tôi thơm nó giống như được hôn chị vậy, chị Hiên, tôi thích chị đó!”, gã thanh niên tên Dương Siêu nở nụ cười xấu xa, hắn là con trai của ông chủ khách sạn này.
Hàn Phi Phi, Trần Tử Phong, Hiên Tịnh Vũ, Lâm Thi Nhã và Dương Siêu đều là bạn bè thuộc tầng lớp giàu có của thành phố.
Trong đó uy tín của Hàn Phi Phi là lớn nhất, khiến mọi người sợ hãi nhất.
Bởi vì Hàn Phi Phi xuất thân gia đình quân đội, hai bác đều là thành viên quan trọng của chính phủ, nhà cô ấy không những có tiền mà còn có thế, tuyệt đối không phải là kiểu con cái nhà giàu bình thường như Trần Tử Phong, Dương Siêu và Lâm Thi Nhã có thể so sánh được.
Gia thế Hiên Tịnh Vũ trước đây cũng được coi là khá tốt, nhưng từ sau khi bố cô bị bệnh về hưu, trong giới nhà giàu này hình ảnh của cô đã dần dần nhạt nhòa.
“Thần tượng, ông nội tôi nói đồ mà anh cần nhất định phải lựa chọn tỉ mỉ, lò đan anh cần, tôi đã chọn cho anh một cái ba triệu, dược liệu anh cần ông nội cũng đã đổi hết thành loại mười năm trở lên cho anh, bây giờ tôi đang giúp anh chọn dược liệu.
Nhưng tôi sẽ lập tức trở lại nhanh thôi, anh ăn chút gì đó ở tiệc rượu đi, khi nào tôi đến sẽ giới thiệu anh với mọi người”, Hàn Phi Phi gọi điện cho Lý Thiệu Minh.
“Được”, Lý Thiệu Minh mỉm cười.
Sau khi bỏ điện thoại xuống, anh khoanh tay nhàn nhã dạo chơi trong tiệc rượu.
Hôm nay có không ít trai xinh gái đẹp trong tiệc rượu, thương nhân lớn cao quý càng không thiếu.
Nhưng cao thủ Thần Cấp chỉ có một mình anh, nếu như những người này biết thân phận của anh, nhất định sẽ tranh nhau kết giao cùng anh, tối nay anh tùy ý kêu gọi vài chục triệu tiền vốn để chiêu mộ đàn em cũng không thành vấn đề.
“Là anh ta?”, Hiên Tịnh Vũ đứng bên kia nhìn thấy ngay khuôn mặt bình tĩnh của Lý Thiệu Minh.
Nhìn thấy anh xuất hiện ở trong tiệc rượu do gia đình giàu có thứ hai tổ chức, ánh mắt lạnh lùng của cô lộ rõ vẻ kinh ngạc..