Đọc truyện Cô Vợ Câm – Chương 17
Sáng hôm sau, đồ ăn đã được chuẩn bị trên bàn, đều là tất cả những món anh thích ăn do chính tay Đoản Ân Nhi đã thức từ sớm chuẩn bị, Lãnh Thiên Khải bước xuống lầu đôi mắt nhìn chăm chú người con gái đang ngủ gật trên bàn ăn anh cười nhẹ một cái bước lại ôm cô vào lòng hôn lên môi cô, khiến cô đang ngủ phải mở to đôi mắt ngạc nhiên hai má cô bắt đầu đỏ ửng, hai tay cô lúng túng đẩy anh ra giọng lấp bấp nói
– Mau.. mau ngồi xuống ăn sáng
Lãnh Thiên Khải bất chợt cười lớn tay gấp thức ăn để vào chén cô
– Ăn nhiều một chút mặt sẽ hết đỏ
Đây đâu phải là lần đâu anh hôn cô nhưng sao có cảm giác khiền người ta phải ngại ngùng anh càng chọc mặt cô càng đỏ, Đoản Ân Nhi lúc này lúng túng mà gấp nhiều thức ăn vào chén cho anh
– Ăn.. Ăn đi ông xã
– Hôm nay Tử Yên sẽ dọn đồ qua em có ý kiến gì không!?
– Anh đã quyết rồi thì em cũng không có ý kiến
Lúc này xe của jack đã đậu ngoài cổng bước vào là Tử Yến chạy đến nắm tay lãnh Thiên Khải
– Em nhớ anh
Đoản Ân Nhi lúc này biết mình nên tránh mặt thì hơn mới vui vẻ được một lúc thì sắc mặt cô đã chuyển sang buồn bã nhưng đứng trước lãnh Thiên khải cô phải vui vẻ luôn cười tươi để anh không thấy những nỗi buồn của cô, cô bắt gặp được anh mắt của anh nhìn Tử Yên ôn nhu, say đắm đến như vậy cô đã không cằm cự được nữa rồi cô gắng cười nhẹ nhàng nói
– hai người ở đây trò chuyện đi, em lên phòng với Tiểu Ái và Tiểu Phong
Lúc này hầu như anh không để ý đến cô đang nói những gì, mà chỉ chắm chú nhìn Tử Yên giọng anh trầm ấm đầy sự quan tâm bảo:
– Sao lại đến sớm như vậy, em đã ăn gì chưa, anh đi lấy sữa cho em
– Nhắc tới em cũng thấy đói
– Đợi anh một lát
Lãnh Thiên Khải vội đứng lên vào bếp lấy sữa cho Tử Yên, Đoản Ân Nhi đứng trước mặt, anh cũng không quan tâm. Nhìn dang vẻ đang lấy sữa của anh lòng cô quặn đau cô chỉ biêt cười nhẹ rồi quay lưng lên phòng bươc tới cầu thang thì giọng nói của anh vang lên
– Yên Nhi bụng em hay đau, uống trà gừng đi rồi chúng ta đi ăn, em cũng không thích uống sữa!!
Lãnh Thiên Khải nói những lời đó khiến trái tim cô như bị xé nát đôi chân dường như không đứng vững nhưng vẫn cố sức, đôi bàn tay nhỏ bé bất chợt run run mà cầm chắc thành cầu thang bước lên từng bước nước mắt không kìm được mà rớt xuống cô đã thức từ 4h sáng để chuẩn bị món ăn ngon nhất cho anh, giờ thì không cần nữa rồi bước vào phòng dì thẩm đang chơi đùa cùng hai tiểu bảo bối, Đoản Ân Nhi bất chợt cười nhỏ mà tới gần ôm hai tiểu bảo bối vào lòng, cô ngước mặt lên nhìn dì thẩm
– Con nhớ không lầm là dì thẩm có công việc dưới quê muốn xin nghĩ phải không
– À, phải do cháu ta mới sinh nên ta phải về chăm chúng nên không chăm sóc được Tiểu Ái với Tiểu Phong rồi
– Không sao đâu, dì cứ về đi khi nào rãnh lên chơi với Ân Nhi, Ân Nhi sẽ nhớ người lắm
– Nhất định, nhất định ta sẽ lên thắm Ân Nhi rồi
Nét mặt của dì Thẩm lúc này chuyển sang lo lắng, cằm tay Ân Nhi nói
– Tiểu Nhi à, Tử Yên về rồi con thấy có ổn không, trong khoảng thời gian không có ta con phải chịu khổ rồi
Đoản Ân Nhi mặc dù rất đau lòng nhưng cố gắng không biểu hiện ra ngoài trong thâm tâm cô vẫn xem dì thẩm như là người mẹ ruột của mình
– Không sao, không sao dì thẩm quá lo rồi, còn có Jack mà anh ấy bênh vực con…
– Con nói vậy ta cũng yên tâm, vậy ta về soạn hành lí
– Vâng
Dì Thẩm bước ra ngoài thì lúc này nước mắt cô lại rơi xuống, cô cuối đầu hôn lên trán hai đứa nhỏ đang trong lòng ngực cô
– Có hai tiểu bảo bối của mami rồi, mami sẽ không cần gì hết, papa mặc dù không yêu mami nhưng papa rất yêu thương tiểu ái với Tiểu Phong nè, hai đứa con phải ngoan không được khóc nhè mami sẽ đánh đòn hai đứa..,
Nhìn hai cái miệng chúm chím của chúng trong lòng cô đã cảm thấy giảm được nỗi đau trong lòng, cô muốn cùng con cô đi xa, cô muốn có một cuộc sống đơn giản, yên Tĩnh, cô muốn hai tiểu bảo bối được sống trong tình thương của bố mẹ, nhưng ý nghĩ đó quá xa vời, cô muốn xa anh nhưng lại càng yêu anh, cô muốn hận anh cũng không thể nào hận được, tình cảm cô dành cho anh sẽ không một người nào có thể thay thế được nữa, cô chỉ mong một ngày nào đó cô được trở thành người có vị trí quan trọng trong tim anh, chứ không phải người thay thế…
Chúc m.n đọc truyện vui vẻ.. đọc xong nhớ vote cho tuii ó!!!!:3