Bạn đang đọc Cô Vợ Bị Ép Hôn Của Đế Thiếu FULL – Chương 14
” Ta biết là cháu vừa tiếp nhận một nhà hàng, nên cứ giao cho ta và ông bà thông gia chuyện chuẩn bị cho hôn lễ.” _ Triệu Lam gắp thức ăn cho Uyển Nhi
” Như vậy có là phiền mọi người quá không ạ?” _ Uyển Nhi có chút áy náy
” Không sao đâu!” _ Triệu Lam phẩy tay
” Vậy…!làm phiền bà nội rồi!” _ Uyển Nhi cúi người
” Để ngày mai cháu lấy hẹn để chụp ảnh cưới!” _ Mặc Đình lên tiếng_ ” Em muốn chụp ngoại cảnh ở đâu?” _ Mặc Đình quay sang Uyển Nhi
” Em nghĩ chắc sẽ chụp trong studio thôi! Em muốn ảnh cưới đơn giản thôi!” _ Uyển Nhi ngậm đũa nhìn Mặc Đình
” Vậy để ngày mai anh liên lạc với Kelvin!”
Ba người vui vẻ cười nói với nhau đến quên thời gian.
Mới đó mà đã gần 10 giờ tối, Mặc Đình và Uyển Nhi tạm biệt bà nội rồi cùng nhau về biệt thự.
…
[ Sáng hôm sau ]
Mặc Đình ngồi xuống ghế, lấy điện thoại ra gọi cho bạn thân của anh – Kelvin
” Kelvin! Là tôi, Mặc Đình đây!”
” Tên khốn nhà cậu chết dẫm ở đâu mà đến bây giờ mới liên lạc với tôi?” _ Kelvin trách móc
” Dạo này tôi có chút việc riêng! Hôm nay có chuyện cần nhờ cậu đây!”
” Một tổng giám đốc của Nghiêm Thị lừng danh thế giới mà còn có việc cần một nhà thiết kế nhỏ bé như tôi giúp sao?” _ Kelvin nói với giọng đanh đá.
” Đương nhiên là chuyện quan trọng nên mới nhờ cậu! Tôi muốn cậu thiết kế cho tôi một bộ váy cưới.
Và tôi muốn cậu chụp ảnh cưới cho tôi!”
” What the *beep*! Cậu đang đùa với tôi sao? Cậu kết hôn sao?” _ Kelvin kinh ngạc, hét lớn
” Có chuyện gì bất ngờ sao?” _ Mặc Đình lạnh lùng
” Cậu đã mang được con mèo của cậu về rồi sao?” _ Kelvin trêu chọc
” Cậu có làm được không? Nếu không thì…”
” Thôi được rồi! Nể tình cậu là bạn thân của tôi! Tôi sẽ thiết kế cho em dâu một chiếc váy cưới độc nhất vô nhị.
Cậu có rảnh thì dẫn cô ấy đến gặp tôi.”
” Được! Chiều nay tôi sẽ đưa cô ấy qua văn phòng của cậu!”
” Ok! Chiều gặp!”
…
[ Lễ tân Nghiêm Thị ]
” Xin hỏi cô muốn gặp ai?” _ Lễ tân hỏi Uyển Nhi
” Tôi muốn gặp tổng giám đốc!”
” Xin lỗi cô! Hiện giờ tổng giám đốc đang bận!”
” Vậy tôi có thể lên đó chờ anh ấy không?”
” Xin lỗi cô! Cô có thể ở đây đợi ngài ấy!” _ nhân viên lễ tân chỉ Uyển Nhi đến phòng đợi
” Tôi tên là Uyển Nhi! Khi nào anh ấy hết bận thì cứ nói là có tôi muốn gặp anh ấy!” _ Uyển Nhi mỉm cười đi đến phòng đợi
” Cô nhìn xem cô ta còn không nhìn lại bản thân! Tổng giám đốc là ai mà cô muốn gặp là gặp?” _ nhân viên lễ tân nhìn theo Uyển Nhi, nói nhỏ với đồng nghiệp bên cạnh.
Sau khi ngồi đợi 2 tiếng, Uyển Nhi bước đến quầy lễ tân.
” Cô có chuyển lời đến tổng giám đốc của các cô giúp tôi không?” _ Uyển Nhi nghiêm mặt hỏi.
” Ai dô! Ngài ấy nói ngài ấy bận, không muốn tiếp khách.
Tôi biết làm sao bây giờ?” _ Nhân viên lễ tân nói giọng mỉa mai
” Cô cho tôi mượn điện thoại một lát!” _ Uyển Nhi cố giữ bình tĩnh
” Đây! Cô gọi đi! Chậc, người gì đâu mà đến cả gọi điện thoại cũng phải nhờ của người khác.” _ nhân viên lễ tân liếc mắt nhìn Uyển Nhi.
Uyển Nhi xem như không có gì.
” Alo! Lâm Trạch.
Là tôi.
Uyển Nhi đây!” _ Uyển Nhi nhẹ nhàng
” Thiếu phu nhân?” _ Lâm Trạch ngạc nhiên
” Tôi muốn nói chuyện với tổng giám đốc của anh!”
” Thiếu phu nhân đợi tôi một lát!”
< Rầm >
Lâm Trạch vội vàng mở cửa phìng tổng giám đốc, gương mặt hớt hải
Mặc Đình nhíu mày nhìn Lâm Trạch.
” Thiếu phu nhân muốn nói chuyện với anh!” _ Lâm Trạch thì thầm.
Lâm Trạch đưa điện thoại cho Mặc Đình
” Uyển Nhi! Anh đây!” _ Mặc Đình nhẹ giọng.
” Mặc Đình! Anh có đang bận gì không?” _ Uyển Nhi ấm ức
” Không! Sao vậy?” _ Mặc Đình khó hiểu.
” Điện thoại em để quên ở nhà hàng nên không gọi anh được, em đang đợi ở dưới sảnh!”
” Vậy em đợi anh một lát!”
Mặc Đình vội đứng dậy đi vào thang máy.
Uyển Nhi cúp điện thoại, hai người lễ tân nhìn cô có chút dè chừng.
< Ting >
Cửa thang máy mở ra, Mặc Đình và Lâm Trạch cùng bước ra.
Mặc Đình tiến đến, ôm Uyển Nhi
” Uyển Nhi! Em đến lâu chưa?” _ Mặc Đình nhìn cô
” Em đến cũng được 2 tiếng rồi!” _ Uyển Nhi nhớ lại.
” 2 tiếng sao?” _ Mặc Đình trợn mắt, nhìn sang hai nhân viên lễ tân.
” Tổng giám đốc…!Chuyện là…!tôi…” _ người nhân viên ấp úng
” Anh đừng làm người khác sợ nữa! Không phải em cũng gặp anh rồi sao?”
” Lâm Trạch! Có vẻ như họ không cần công việc này nữa rồi!” _ Mặc Đình lạnh lùng.
” không phải vậy đâu, tổng giám đốc!” _ Hai nhân viên van xin
” Rõ, thưa tổng giám đốc!”
” Được rồi Mặc Đình! Em nghĩ không cần đuổi họ đâu!” _ Uyển Nhi kéo tay Mặc Đình.
” Để cho Lâm Trạch giải quyết chuyện này đi.
Em lên văn phòng với anh!” _ Mặc Đình lạnh lùng nhìn nhân viên rồi đổi sang ấm áp khi nhìn Uyển Nhi..