Bạn đang đọc Cô Vợ Bé Nhỏ Của Tổng Giám Đốc – Chương 60
Bữa cơm được Thiên Đức đặt chỗ ở một nhà hàng Âu sang trọng. Hai người ngồi bên cửa kính. Tuyết Vũ lơ đãng nhìn cảnh vật xung quanh. Không hiểu sao nhà hàng đẹp thế này lại chỉ có anh và cô. Thiên Đức ngắm khuôn mặt nhỏ nhắn của Tuyết Vũ, trong lòng hiện lên cảm giác ấm áp.
– Thế nào? Ở đây không tệ chứ?
– Ừm-Tuyết Vũ hít sâu môt hơi-cảnh đêm thật đẹp!
Thiên Đức cười khẽ. Anh ra hiệu với người quản lí nhà hàng. Ngay sau đó một chiếc bánh kem được mang lên. Phía trên cắm hai tám cây nến đang cháy.
Tuyết Vũ ngẩn người. Thiên Đức đặt chiếc bánh lên bàn, ánh mắt anh dịu dàng nhìn cô:
– Chúc mừng sinh nhật em!
Bên cạnh một dàn nhạc đã bắt đầu chơi bài happy birthday vui vẻ. Tuyết Vũ không ngờ anh lại biết sinh nhật cô, nhớ lại hai năm trước, khi sinh nhật cô chưa đến thì hai người đã chia tay rồi. Bây giờ nhìn thấy những thứ anh chuẩn bị, trong lòng cô hiện lên nỗi xúc động. Mắt cô rưng rưng:
– Cảm ơn anh!
Thiên Đức mỉm cười:
– Nhanh thổi nến đi!
Tuyết Vũ nghe lời, cô chu miệng thổi sạch một hơi. Đoàn người chúc mừng cũng dần tản đi để lại không gian riêng tư cho hai người.
Sau khi nhấp một ngụm rượu vang, Thiên Đức đẩy một chiếc hộp vuông màu xanh về phía cô.
– Quà cho em!
Tuyết Vũ tò mò mở ra, bên trong là một chiếc chìa khóa nạm vàng. Cô cầm nó lên, gương mặt tỏ vẻ khó hiểu:
– Làm dây chuyền đeo cổ có vẻ không đẹp cho lắm!
Thiên Đức phì cười. Anh đứng dậy cầm tay cô:
– Để anh cho em xem cái này!
Hai người lái xe thêm hai mươi phút nữa. Thiên Đức dừng lại ở căn biệt thự lần trước Tuyết Vũ đã đến. Cô nắm chặt chiếc chìa khóa. Thiên Đức quay sang chỗ cô, trong mắt hiện lên tia nhìn dịu dàng:
– Đây là quà sinh nhật hai năm trước anh muốn dành cho em, không ngờ mãi đến hôm nay em mới nhận được!
Tuyết Vũ kinh ngạc, cô không ngờ đây lại là món quà hai năm trước anh chuẩn bị. Nhớ lại lúc đó anh thường xuyên bận công việc, chẳng lẽ là vì nó.
Đến trước cánh cửa bằng gỗ sồi, Thiên Đức nhắc khẽ:
– Nào, thử xem!
Tuyết Vũ tra chìa khóa vào ổ, một tiếng cạch vang lên, cả căn nhà bỗng nhiên vụt sáng. Ngay cả bên ngoài sân mấy cái đèn nháy cũng hiện lên lấp lánh. Bản nhạc dìu dịu vang lên.
Tuyết Vũ ngây người. Cô chưa từng thấy cái gì lung linh huyền ảo đến vậy. Thiên Đức chìa tay về phía cô, anh cúi người thể hiện ý mời. Tuyết Vũ nhoẻn miệng cười, cô đặt tay vào lòng bàn tay anh. Hai người cùng nhau khiêu vũ dưới ánh đèn lung linh. Mọi thứ cứ lâng lâng như bay bổng. Trong lòng mỗi người đều cảm giác như mọi thứ hai năm trước bỏ lỡ đều quay về. Tuyết Vũ ngẩng đầu lên nhìn Thiên Đức, ánh mắt anh dịu dàng không còn vẻ lạnh lùng của lần đầu mới gặp. Khoảng thời gian phía sau cũng từ từ yên lặng trôi qua. Đêm nay Thiên Đức chỉ muốn cho Tuyết Vũ một sinh nhật vui vẻ, anh không muốn bắt ép cô phải quyết định cái gì.