Đọc truyện Cô Vợ Bất Đắc Dĩ – Chương 26
Về phần ai kia sau khi phóng xe ra khỏi nhà nhưng vẫn cô gắng nhìn qua kính chiếu hậu thấy cái bóng người nhỏ nhắn cứ đứng nhìn theo bóng anh khiến tim anh đau nhói mà không hiểu tại sao. Anh cứ lao xe đi trong khi đầu óc cứ mải mê suy nghĩ một hồi khá lâu anh nhận ra mình đang ở một vùng quê chứ không còn trong thành phố nữa. Trong lòng ngập tràn cái cảm giác mà anh cho là “kì cục”. Trong đầu anh chợt lóe ra một ý nghĩ và anh nghĩ đó là điều anh nên làm ngay lúc này. Anh vội chộp lấy cái điện thoại và bấm số gọi cho Lệ Thy. Thấy anh gọi nên Lệ Thy vội vàng nhấc máy ngay: _Bx nghe nè ox, ox đang ở đâu vậy sao chưa đến??? Anh im lặng một lúc rồi mới nói: _Anh đang ở Long An, anh bị cướp!!! Lệ Thy ngạc nhiên: _Anh làm gì ở Long An?? sắp tới giờ khởi hành đi Đà Lạt rồi!! _Em xuống đón anh đi, bây giờ anh không có tiền cũng không có xe, anh không về được!! Lệ Thy không bắt anh đợi lâu vội vàng nói: _Anh đi xe ôm về đi, xa vậy em không xuống được đâu, với lại đã mua vé máy bay đi Đà Lạt rồi không đi uổng lắm vậy hen, gặp anh sau, bye bye ox!!! rồi Lệ Thy vội cúp máy như sợ anh sẽ nói thêm điều gì. Những câu nói cô phát ra từ đầu dây bên kia dường như khiến anh cảm thấy nhẹ nhõm trong lòng. Có lẽ anh đã biết câu trả lời của cô từ lúc đầu rồi chỉ tại anh chưa dám khẳng định. Bây giờ thì có lẽ anh không cần phải đi Đà Lạt cùng Lệ Thy nữa mà còn có thể an tâm mà quay trở về nhà nhưng mà về nhà ngay lúc này thì “ai kia” sẽ cho là anh vì “ai kia” mà quay trở về. Anh lẩm bẩm: _Không được, không thể quay về như vậy được!!! Anh bèn móc điện thoại ra và bấm số. Thấy số anh cô lấy làm ngạc nhiên nhưng vẫn giữ vẻ điềm đạm vốn có. Cô nghĩ có lẽ giờ anh đã tới Đà Lạt rồi nên gọi điện về báo thôi. _A lô!! Nghe thấy giọng cô anh vội vàng nói: _Tôi đang ở Long An, tui vừa bị cướp!!! Cô lo lắng hỏi dồn: _Anh có sao không??? _Sao lại ở Long An??? _Không phải anh đi Đà Lạt sao?? _Bây giờ anh tự về được không??? Anh bình thản trả lời: _Tui không sao nhưng tiền bạc và xe thì bị mất hết rồi, không biết làm sao về!! _Tiền bạc mất thì sẽ kím lại được, anh không sao là tốt rồi. Nhưng anh đang ở Long An mà khúc nào??? _Cô đi qua cầu Bình Điền cứ nhìn bên tay phải khi nào thấy tui là tới!!! _Uhm, anh ở đó đợi tui, tui xuống ngay!! Nói rồi cô vội cúp máy đứng dậy gật đầu chào anh Tiến. Tiến sột ruột hỏi: _Có chuyện gì vậy em?? _Anh Chấn Vũ bị cướp, bây giờ em lại đó đây!! Anh Tiến nhanh nhẩu nói: _Để anh đưa em đi!! Cô xua tay: _Không cần đâu anh, em tự đi được mà, hôm nay phiền anh lắm rồi!! Nhìn dáng vẻ thấp thỏm lo lắng của cô khiến lòng anh nhói đau. Anh biết cô muốn tự đi nên anh không làm cô khó xử nữa. Anh vội tiễn cô ra taxi. Nhìn chiếc taxi khuất xa dần mà lòng anh đau như muôn ngàn nhát dao đâm vào. Anh quay trở vô quán chọn một góc khuất và nhâm nhi ly cà phê đắng trong làn khói thuốc mờ ảo. Suy tư về tất cả mọi thứ…….. Cô ngồi trên taxi mà lòng thấp thỏm không yên chính cô cũng không hiểu tại sao mình lại cảm thấy như thế. Lâu lâu cô lại giục: _Bác tài chạy nhanh tí nữa đi!! Cứ mỗi lần thấy xe giảm tốc độ là cô lại giục khiến bác tài xế cũng luống cuống lên: _Cháu à, chạy nhanh nữa sẽ bị công an phạt đấy!!! Thấy bác tài nói thế nên cô đanh ngậm ngùi im lặng được một lúc sau cũng tiếp tục giục. Bác tài cũng đành bó tay với cô chỉ mong chở cô tới chỗ nhanh nhanh. Cô ngồi trong xe cứ quay qua nhìn bên này xong quay qua nhìn bên kia tìm kím bóng anh. Lòng nóng như lửa đốt: _Sao lâu tới dữ vậy ta?? Rồi cứ thấp tha thấp thỏm đứng ngồi không yên trong xe. Hai tay cứ đan chặt vào nhau cứ nhóng người lên nhìn hết cửa sổ bên này tới cửa sổ bên kia. Vừa thấy bóng anh cô vui mừng ra mặt. Tay đập lia lịa vào thành ghế sau của bác tài: _Tới rồi bác tài ơi, dừng xe, dừng xe dùm con!!!