Đọc truyện Cô Vợ Bất Đắc Dĩ – Chương 13
Cô từ từ chui ra khỏi gầm mặt nhăn như con khỉ. Cô lấy tay còn lại chụp vào chỗ bị chó cắn không máu chảy rồi chạy vào toilet xả nước. Đầu thì đau ê ẩm đến ứa nước mắt từ lúc nào không hay tới khi nhìn vào gương mới biết. Cốc..cốc.. Cô nói vọng ra: _Vào đi!!! Anh vặn cửa bước vào. Con chó thấy anh vội chạy ra mừng quấn quít lên. Thấy cô đang loay hoay xả nước mặt thì đầm đìa nước mắt. Anh ngạc nhiên hỏi: _Bị gì đấy??? Cô lạnh lùng nói: _Chó “táp”!!!! Anh kéo tay cô ra khỏi dòng nước rồi đưa lên xem xét: _Cũng không sâu lắm. Lại đây tôi băng cho!!! Cô ngoan ngoãn ngồi xuống giường nhìn anh lục đục tìm băng cá nhân. _Ở tủ trên cùng ấy!!! Anh mở tủ theo lời cô thì thấy hộp băng cứu thương. Anh tiến tới gần cô cầm tay cô lên rồi sát trùng băng bó rất kĩ lưỡng. Cô thầm hỏi: _Con người này, có thể tử tế đến như vậy à??? Biết cô đang nhìn chằm chằm vào mình nhưng anh không nói gì. Con chó thì nằm cuộn tròn dưới chân anh. Cô bất chợt nghĩ ra: _Con chó này có vẻ thích anh!!! _Ừ!!! _Nhưng nó lại là con đực!!!! Anh tiếp tục:_”Ừ!!!” Cô cúi xuống hỏi nhỏ vào tai anh: _Không lẽ anh và nó là “đồng tính”!! Anh ngừng băng bó rồi ghì đầu cô xuống bất chợt kề môi vào “hôn” cô. Lần đầu tiên không phải vô tình mà là cố ý anh chủ động hôn cô. Cô cố ngẩng đầu lên nhưng lại bị anh ghì chặt. Anh hôn rất mãnh liệt, môi anh cuốn lấy đôi môi của cô còn cô thì cắn chặt hai hàm răng từ chối chiếc lưỡi của anh đang cố tìm cơ hội chui vào. Nụ hôn mãnh liệt khiến cô dường như muốn cắn vào đôi môi đang cuốn lấy đôi môi mình để cho anh buông ra nhưng lại không dám. Anh đột ngột dừng lại rồi buông cô ra bỏ đi để mặc cô chưng hửng với cái cảm giúc vừa rồi. Cô lẩm bẩm: _Anh đang làm cái trò gì vậy??? Buổi tối hơn nay khác hẳn buổi tối mọi ngày vì có lẽ hôm nay khá “đặc biệt” anh và cô sẽ nói với ông rằng:_Họ sẽ kết hôn. Cô cảm thấy hơi lo lắng và hồi hộp nhưng lại cảm thấy ngượng ngùng bối rối vì nụ hôn ban nãy. Ông ba và anh đang ngồi quanh bàn đợi cô thấy cô xuống cô kéo ghế ra cho cô ngồi. Một cử chỉ mà cô chưa bao giờ được thấy. Thay là tại có mặt ông và ba nhỉ??(con nhỏ này cứ hay nghĩ xấu cho người ta không) Anh trịnh trọng nói: _Thưa ba, con và Thiên Nhi sẽ kết hôn cùng nhau!!. Khuôn mặt ông giãn ra thành nụ cười. Cô cảm thấy ông và ba đang rất vui. Ba cô nói: _Tốt quá rồi!!! Ông hớn hở ra mặt: _Vậy ta sẽ tìm ngày lành tháng tốt để cử hành hôn lễ cho hai con!!! Bữa ăn tràn ngập tiếng cười. Đa số toàn là của ba cô và ông có ai biết rằng có hai kẻ đang ấm ức đối chọi nhau thậm chí không thèm nhìn mặt nhau một lần. Suốt bữa ăn cô có cảm giác nuốt không trôi khi cái kẻ bên cạnh cô cứ lầm lầm lì lì như một tảng băng. ……………………………….. Haizzz!!! cô thả người xuống giường một cái thoải mái. Quên cả con chó con đang trốn chui trốn nhủi dưới gầm giường giật mình vì có vật thể gì vừa thả mạnh xuống giường như động đất. Con chó chui ra khỏi giường và ngó trân trân vào cô. Còn cô thì thấy nó vội nhớ ra mình chưa đặt tên cho nó. Cô vẫn nằm trên giường chống tay vào cằm nhìn nó cố gắng nghĩ cho nó một cái tên thật hay. Cô búng tay cái “póc” _Đúng rồi, tao sẽ gọi mày là “táp”!!!! Con chó nghiêng đầu nhìn cô. Cô chu môi hờn dỗi: _Ai kêu mày cứ “táp” tao quài làm chi!!! Rôi cô xoay người ngửa ra trùm mền lên ngủ……