Bạn đang đọc Cố Tiên Sinh Không Kết Hôn Xin Đừng Trêu Ghẹo – Chương 33: Là Do Cô Phụ Trách
Tôi trợn tròn mắt: “Nếu tổng giám đốc Trình không tin tôi, anh có thể đi tìm người khác thay thế!”“Không, tôi không phải có ý đó, sao tôi lại có thể không tin cô được cơ chứ? Tôi nói vậy không phải là vì…sợ rằng cô vẫn còn giận tôi hay sao?”Trình Vũ Huy cười ha ha: “Vậy được rồi, thời gian không còn sớm nữa, cô hãy trở về chuẩn bị cho tốt đi.”Dự án của DS quả thật rất lớn, với quy hoạch tổng thể hơn một nghìn mẫu, đều là biệt thự, không có ngoại lệ.
Lại nói, chỉ có tầm một trăm căn biệt thự, phần còn lại được sử dụng để xây dựng một sân golf tiêu chuẩn mười tám lỗ, và còn cả hệ thống nước tự nhiên sinh thái tuần hoàn và vườn trồng cây cảnh.Trên thị trường bất động sản hiện nay, có thể xây thêm một căn nhà giống như xây dựng được thêm cả một môi trường lớn.
Vì vậy mới nói, dự án của DS là có một không hai.Trên thực tế, đây là một bước đi tương đối mạo hiểm nhưng đồng thời cũng là một cơ hội rất lớn, có tiềm năng mở ra một mô hình bất động sản mới.Sau khi đọc chi tiết cuốn sổ kế hoạch, tôi lên mạng thu thập một số thông tin cần thiết xung quanh khu vực này, sau đó tôi xách túi ra khỏi văn phòng:“Quả Tử, mang theo máy ảnh và đi ra ngoài với tôi.”Trước khi tôi bị sa thải, Quả Tử là trợ lý của tôi.
Lần này quay về, Trình Vũ Huy vẫn sắp xếp cô ấy làm trợ lý cho tôi.
Đây là một cô gái thông minh, ngoài hai mươi tuổi, tính tình hoạt bát nhưng lại rất nhạy bén, rất biết cách nhìn người.Quả Tử lập tức phản ứng lại:“Giám đốc, chúng ta phải đi tới DS sao?”“Ừ!”Tôi vừa nói vừa bước ra ngoài, tình cờ lại chạm mặt giám đốc thiết kế Hạo Lôi đang từ đầu hành lang đi tới.
Đúng lúc tôi đang có việc muốn tìm anh ta, vì vậy tôi chủ động mở miệng:“Giám đốc Hạo, phiền anh giúp tôi chọn ra hai người xuất sắc nhất trong đội ngũ thiết kế của anh,trong dự án của DS, có khả năng tôi sẽ phải nhờ họ giúp một vài chuyện.”Hạo Lôi là một người rất lạnh lùng, và anh ta thường sử dụng những từ, những câu nói tối giản ngắn gọn trong cuộc trò chuyện với người khác.
Ai ngờ lần này, anh ta lại liếc mắt nhìn tôi một cái, cũng không phân biệt được là vì ngạc nhiên hay là vì cái gì khác:“Dự án của DS, là do cô phụ trách?”“Ừ!” tôi gật đầu.Anh ta nhìn chằm chằm tôi trong ba giây, khiến tôi nghi ngờ rằng có phải anh ta đã nhìn trúng tôi rồi hay không , sau đó mới nghe thấy anh ta nói một câu:“Hãy tự làm cho tốt đi!”Sau khi cùng với Quả Tử sắp xếp xong mọi thứ, tôi đã tự vùi mình vào đống công việc, còn về Cố Tử Ngôn tôi vứt luôn ra khỏi não rồi, kể cả việc đã mấy ngày anh ta không về Tĩnh An tôi cũng không phát hiện ra.Cho đến sáng nay, đúng lúc đang chuẩn bị đến công ty, tôi đã nhận được điện thoại của Trình Vũ Huy.Giọng điệu của anh ta có hơi vội vã: “Vũ Phỉ, bên đối tác vừa mới gọi đến bảo chúng ta phải báo cáo trước lúc tan làm chiều nay, nếu không họ sẽ hủy hợp đồng với chúng ta.””Không phải đã nói là một tuần sao?” Tôi hơi nhíu lông mày.
Mấy ngày trước phương án ở bên mình đã khá ổn rồi, chỉ còn thiếu một vài chi tiết, nhưng muốn thuyết phục hẳn bên đối tác còn cần phải thêm chút thời gian nữa.
Hạo Lôi cũng chưa cho tôi đáp án chính xác, nếu cố làm thì sợ muốn lấy được hạng mục này có vẻ hơi miễn cưỡng.Trình Vũ Huy thở dài mang theo chút bất lực, nói: “Lúc đầu đã chốt là một tuần rồi nhưng mà bên họ lại nói sếp lớn mới từ nước ngoài về muốn nghe phương án bên mình.
Vũ Phỉ, phía cô chuẩn bị sao rồi? Phương án lần này rất quan trọng đối với công ty, bây giờ sếp lớn bên họ lại muốn tham gia vào, có lẽ sẽ có hơi…”.