Đọc truyện Có Phải Yêu Nhau Không – Chương 15: Ultraman Sẽ Ngủ Với Con!
Dù là vô cùng không tình nguyện, Tống Dạ Huyền vẫn là mang theo Tần Huyên rời giường , hai người trả phòng, Tống Dạ Huyền mang theo Tần Huyên tiếp tục bôn ba kiếm việc mà không biết có điểm dừng ở đâu.
Thời gian đã là mười một giờ sáng, Dạ Huyền trực tiếp mang theo Tần Huyên đi đến một nhà hàng mà hai người thường xuyên đến, vì Tần Huyên bồi chính mình khổ cực bôn ba, Dạ Huyền gọi cho nó một bàn lớn các món ăn.
“Mẹ, con cảm thấy mẹ hai ngày mặc cùng một bộ đồ, rất không được tự nhiên!” Tần Huyên trong miệng ăn món ăn, còn không quên buông lời bình luận về cách ăn mặc của mẫu thân đại nhân nhà mình.
Trên thực tế, Tống Dạ Huyền cũng có chút không được tự nhiên, trong nhà có rất nhiều quần áo, tuy rằng tình nhân ở bên ngoài của Tần Địch Phi có thể xếp thành hàng, thế nhưng đối với việc cô ăn, mặc, ở, đi lại vẫn là hết sức chu đáo. Mỗi một quý, mấy cái nhãn hiệu cô yêu thích, đều sẽ có người dựa theo số đo đúng giờ đưa đến trong nhà , thêm vào đó cô có lúc sẽ cùng Mặc Nhiễm đi dạo phố mua đồ, trên căn bản y phục của cô là một ngày một cái!
“Không cho phép nói” Tống Dạ Huyền gắp mấy miếng thịt đến trong bát Tần Huyên “Đừng quên sáng sớm mẹ đã nói , chúng ta sớm muộn sẽ có ngày không còn gì!”
Tần Huyên chép miệng một cái “Nếu một ngày thực sự như vậy, không có ba ba, chúng ta còn có cậu, cho dù cậu không giúp chúng ta , mẹ không phải rất yêu thích chú Triều Ca kia sao?”
Tống Dạ Huyền không thích ở trong phòng khách ăn cơm, bởi vậy chỉ có cô cùng Tần Huyên đi ăn, cô đại đa số thời điểm đều đem Tần Huyên đến đại sảnh ăn cơm.
Cô không muốn sau này Tần Huyên trưởng thành chỉ có thể dùng tiền, như Tần Địch Phi mọi việc đều muốn chú trọng khác với tất cả mọi người! Nàng chính là muốn Tần Huyên theo quần chúng, muốn Tần Huyên bình thường nhất, sinh hoạt thoải mái nhất!
Mười một giờ, chính là thời điểm ăn cơm, trong đại sảnh cũng không có thiếu người.
“Con yêu thích Ultraman, thời điểm con không có tiền, Ultraman sẽ tới cứu con sao?” Tống Dạ Huyền cảm thấy cô cần sửa lại quan điểm của con trai.
“Thế nhưng Ultraman sẽ ngủ với con!” Tần Huyên vừa ăn thịt, vừa cùng mẫu thân nhà mình thảo luận vấn đề yêu thích mà thâm ảo này!
Ngủ! Mặt Tống Dạ Huyền nhất thời ửng hồng!
Cô đưa tay gõ gõ trán Tần Huyên “Ăn cơm, không ngậm miệng liền đem con ném đến nhà dì Nhiễm Nhiễm của con!”
“Mẹ , mẹ thẹn thùng rồi!” Mọi lần, Tần Huyên đều thấy như vậy thì thôi, nhưng là hôm nay nhưng có chút không nhịn được nói nhiều , bởi vì nó phát hiện, mặt Tống Dạ Huyền, dĩ nhiên không chỉ là hồng bình thường.
Tống Dạ Huyền hắng giọng, liền cúi đầu uống đồ uống trong ly “Tần tiểu Huyên, buổi tối mẹ có việc, ba con, cậu của con, còn có dì Nhiễm Nhiễm , con chọn đi!”
Tần Huyên bỗng nhiên ngẩng đầu, ngón tay chỉ về Tống Dạ Huyền sau lưng “Con có thể chọn người đó không?”
Tống Dạ Huyền quay đầu lại, nhìn thấy Đường Triều Ca một thân nhẹ nhàng khoan khoái đứng ở cách đó không xa , còn bên cạnh còn có Lục Húc Nghiên!
“Không thể, mau ăn cơm, cơm nước xong, mẹ dẫn con đi gặp ba con, để ba cho con đi cưỡi ngựa!” Tống Dạ Huyền tự nhiên sẽ không tiến lên va vào cái đinh kia .
“Nhưng là, mẹ, mẹ không phải…”
“Ba con không tốt với con sao?” Tống Dạ Huyền tiếp tục nắm chiếc đũa gõ trán cậu “Để con còn muốn người đàn ông khác!”
Không phải là chỉ cây dâu mà mắng cây hòe sao? Cô Tống Dạ Huyền lẽ nào thì sẽ không sao?
Tối hôm qua , cô đã nghĩ thông, Lục Húc Nghiên căn bản liền biết tính tình của cô, nếu như không phải cô ta tiến lên, một cái tát kia tuyệt đối là đánh trên mặt Đường Triêu Ca!
Tới tận đêm khuya cô mới nhớ tới , thời điểm Triều Ca sau đó đi dìu Lục Húc Nghiên , chỉ là thân thể nghiêng về phía trước , không có bước đi.
Khi đó cô đã ôm Tần Huyên dời đi vài bước, Triều Ca nếu như không đuổi theo, không có đạo lý sẽ không đi cùng Lục Húc Nghiên!
Tuy rằng như vậy, thế nhưng cô vẫn là rất tức giận, đáy lòng vẫn không nhịn được muốn kích thích Đường Triều Ca một chút!
Quả nhiên, Đường Triều Ca nghe nói như thế “Húc Nghiên, chúng ta chuyển sang nơi khác ăn đi, chỗ này không sạch sẽ!”
Vẻ mặt Lục Húc Nghiên, Tống Dạ Huyền không thấy, chỉ nghe được giọng nói của cô ta vô cùng mềm mại “Được, Triều Ca, em vừa nghĩ hay là về nhà em ăn đi”