Đọc truyện Cô Nhóc Kiêu Ngạo Và Anh Chàng Playboy – Chương 5
Buổi tối nhà hắn
đang nằm suy nghĩ mông lung thì tiếng chuông điện thoại reo
€:”$-/?#$?###@$
[email protected]##!??$)……
Nhạc chuông nhé
Alo bệnh viện trung ương nghe đây-hắn nằm trên giường giọng uể oải nói
Bệnh viện trung ương ông nội mày,hổm giờ làm gì mất tích luôn dậy-Sin bạn thân hắn ở đầu dây bên kia giọng bông đùa nói
Có làm gì đâu,bị ông nội tao bắt về VN học,ở nhà còn hơn ở tù nữa chả biết đi đâu chơi mà có chỗ chơi cũng chưa chắc là đi được-hắn kể lể
Định làm con ngoan trò giỏi sao,tao đang ở bar này mày bay qua đây chơi-Sin trêu chọc
Mày đừng có chơi tao,mai qua VN đi xử con nhỏ này giúp tao-hắn nằm lăn qua lăn lại trên giường 888 với thằng bạn thân
-Nhỏ nào mà vô phước dậy
Tao cũng chả biết thân thế nhỏ ra sau mà gan to thế không biết bữa đầu tiên thì nói tao bán nam bán nữ,mới sáng nay nó còn nói tao là ăn sinh nữa chứ,à mà mặt tạo đẹp trai ngời ngời dậy mà nghĩ sao giống khỉ ăn ớt coi có tức không-hắn tuông một tràng như được dịp chút giận
Mày hiền thế,sao không trả thù-Sin ra vẻ thất vọng
Ai nói hông,tại nó hên thôi bữa nay tao định cho đầu nó xoăn như sợi mì rồi nhưng ông thầy trường tao rãnh rỗi sinh nông nổi xen vào thế là ổng lãnh hết-hắn nói mà nhớ lại lúc đó cái đầu ông thầy bốc khói nghi ngút mà cười thầm
Ok,mai 7h mày ra sân bay đón tao để tao về coi con nhỏ đó ra sau mà khiến mày giận như thế-Sin cười khoái trá
Ừ,bye nha tao đi ngủ-nói rồi hắn cúp máy đắp chăn lại ngủ
——-
Hôm sau
Vì hôm nay là chủ nhật nên hắn ngủ hơi trễ tới lúc thức dậy thì
Thôi chết rồi! 68 cuộc gọi nhỡ và 43 tin nhắn từ Sin,do ngủ ngon quá nên quên mất thằng bạn. Hắn làm vscn vội vã ra xe chạy thẳng đến sân bay, cầu mong Sin chưa bị ai bắt cóc.
Về phần Sin thì đang thở lấy thở để vì trốn chạy lũ con gái trong sân bay.Khủng khiếp quá đi mất! Nghĩ đến đó thì anh lại muốn xé xác hắn ra băm thành trăm mảnh cho hả tức,đã nói là 7h người ta về mà bây giờ tận 9h cũng chả thấy mặt mũi của hắn,hại anh ra nông nỗi thế này đây.Chưa thở xong thì đám con gái đã đuổi tới nữa rồi, anh kéo cái vali cồng kềnh chạy trên đường mà lệ tuông trong lòng.Mệt thấy bà luôn, chắc phen này bị tụi con gái làm thịt quá! Bỗng có một chiếc xe mui trần chạy chầm chậm bên cạnh anh, trên xe phát ra tiếng nói
– Lên xe nhanh lên!
Gặp hắn Sin mừng hết lớn, anh quăng cái vali lên ghế đằng sau rồi nhảy vào ngồi cạnh hắn. Chiếc xe tăng tốc bỏ lại đám con gái gọi í ới đằng sau. Anh như từ cõi chết trở về nhưng nhớ lại thù cũ, anh tặng cho hắn một phát ngay đầu.
~Bốp…~
Ui da!Thằng này sao mày đánh tao?-hắn xém lạc tay lái.
Tao giết mày luôn còn được đấy,tại sao ra đón tao trễ vậy hả?biết là tao cực khổ thế nào với cái đám hám trai đó hay không?-Sin tức giận nói
Tại tao bận ngủ một chút thôi mà-hắn gãi đầu cười trừ
Thôi cho qua đi,thế con nhỏ mày nói xinh không?- hai mắt Sin sáng lên
Mày nói tụi kia hám trai mày thì là cái đồ mê gái-hắn đánh cái bộp vào đầu thằng bạn
Gái hông mê không lẽ mê khỉ,nói lẹ đi-Sin ôm đầu bĩu môi nói
Được rồi nó là hot girl của trường kiêm luôn đại tỉ,quậy phá đánh lộn nhỏ luôn đứng đầu…-hắn trình bày tất cả những gì mình biết về nó cho anh nghe
Aha,thú vị rồi đây,nhỏ tên gì nói đi tao điều tra cho-Sin nhìn qua hắn chờ đợi câu trả lời
Tên Hàn Thiên Di-hắn nói rồi cười gian vì hắn tin về tài năng điều tra lí lịch của người khác được di truyền từ thời ông cố của ông nội Sin
Còn Sin thì lấy laptop ra bấm bấm gì đó mà tg cũng không biết
(Một lúc sau)
Ê Sin nhỏ đó kìa-hắn dừng xe lại chỉ tay về phía trước
Trên con phố lớn nhưng khá vắng xe,2 bên đường là những cây cổ thụ to lớn gian tán cây che mát cả con đường,một thân bóng nhỏ nhắn cùng với con cún nô đùa dưới bóng râm trông cô gái vô cùng xinh đẹp y như thiên thần lạc xuống trần gian,khiến hắn đứng từ xa tim cũng khẽ lỗi nhịp
còn Sin thì nghĩ thầm “nhỏ này đúng là xinh thật,nhưng đắt tội với thằng bạn của anh thì coi như tháng 7 không cúng cô hồn”gạt bỏ những xuy nghĩ hắn và Sin lại gần chỗ nó.Hắn lên tiếng hỏi
-Đi đâu thế
Bộ không thấy tui dắt chó đi dạo hả mà còn hỏi-nó nhìn hắn rồi nhìn sang con chó nhỏ dưới chân nói
Tôi hỏi bà hồi nào tôi hỏi con chó chứ bộ-hắn lên tiếng trêu chọc nó với ý đồ làm cho nó quê
Oh vậy hả,lưu lưu bạn em hỏi kìa trả lời đi chứ,nín thin là bạn em tưởng em khi dễ đồng loại đó-nó ngồi xuống bế con chó lên đưa cho hắn rồi nói típ
Nè tui cho 2 người không gian riêng tư đó nhưng cấm ông dở trò với lưu lưu của tui,nếu ông không ngại tui gã nó cho ông đấy-nó nói rồi ôm bụng cười lăn lộn Sin thấy bạn mình bị chọc cũng cười hùa theo nó
Ai cho cười-tự nhiên nó quát vào mặt Sin làm anh bị quê một cục nín thin luôn
Sau tôi không được cười-Sin giọng ngại ngùng nói
Bạn bè kiểu gì dậy,thấy bạn mình gặp nạn không giúp đỡ mà đứng cười được hả,vì vậy chỉ có mình tôi được cười còn ông thì…thì à khóc đi-nó chỉ vào mặt Sin mắng rồi cùng em lưu lưu bỏ trốn (không trốn cho bị đánh phù mỏ)để lại 2 bộ mặt bị quê xệ toàn tập đứng nhìn theo mà không làm được gì đúng là tội mà
END chương 4