Đọc truyện Cô Nhóc Kiêu Ngạo Và Anh Chàng Playboy – Chương 10
Dậy được rồi,bây giờ Nam đưa cho em số tiền của chiếc xe đó thì mọi chuyện sẽ giải quyết xong,ok nhá-Tuấn đưa ra biện pháp
Không đâu anh, bây giờ em muốn cậu ta đền cái khác cơ-nó nũng nịu ôm lấy tay Tuấn,khiến hắn khó chịu hằn giọng nói
-Vậy bà muốn gì
Tôi muốn 2 ông làm Ôsin cho tui-nó nói xong rồi cười khè khè khoái chí
CÁI GÌ cơ tôi đây đường đường là một hot boy,nam thần trong mắt mọi người mà giờ bà giám bắt tôi đi làm ôsin hả nằm mơ đi,nếu không muốn tiền bất quá tôi mua chiếc khác đền lại cho bà-Sin gào lên nghĩ sao người đập troai như anh mà phải đi làm người ở cho nhỏ đó sao
Nhưng ông nào có thể mua lại chiếc khác,vì theo tôi biết thì trên thế giới chỉ còn 5 chiếc nhưng đều đã có chủ rồi,trong đó một chiếc là của tôi còn chiếc kia là cái ông làm hư đấy-nó khẽ cười vì sắc mặt của 2 thằng hot boy đang đứng trước mặt nó,một tên mặt nhăn như khỉ ăn ớt,còn một tên trầm ngâm suy nghĩ
Nó nói tiếp
Nếu 2 ông không còn gì để nói thì coi như đồng ý,anh Tuấn mình về thôi-nó kéo theo Tuấn lên chạy về nhà
(GTNV mới
-Trần Hạo Minh[Sin]
-bạn thân của Nam,Tuấn,Lâm,con trai duy nhất của nhà họ Trần gia đình giàu có thuộc hoàng gia Anh, mang 2 dòng máu Việt-Anh
-đẹp trai khỏi phải bàn,nhưng nỗi bật nhất vẫn là chiếc răng khểnh đáng yêu
Hoàng Thiên Tuấn
-Quen biết và cùng lớn lên với nó từ lúc nhỏ luôn luôn yêu thương và bảo vệ nó
-Tính tình thì còn hơn tảng băng trôi ngàn năm không tan,đẹp trai mê người luôn ấy,nhưng quá là cool boy nên không cô gái nào dám bén mảng lại gần ngoại trừ nó với ai đó tg chưa thể bật mí
-cậu 2 của tập đoàn Hoàng Thị đứng đầu Châu Âu,Tuấn và em trai sang Anh du học từ năm 14t
Hoàng Thiên Lâm
Em trai song sinh với Tuấn
-nhan sắc thì cũng giống nhau có vài đặc điểm khác nhau để dễ nhận dạng,tính tình của Lâm thật khác xa với anh mình một trời một vực,vui tính,nghịch ngợm,quậy chẳng thua gì nó)
Sáng tại biệt thự nhà họ Hàn
Hé nhô ông nội đáng yêu và a ba dễ thương,buổi sáng tốt lành ạ-nó tí ta tí tởn tự trên lầu chạy xuống vui vẻ chào ông và ba rồi ngồi vào ghế
Cả tháng nay nắng chói chang chắc hôm nay mưa dữ lắm,con trai đi làm nhớ mặc áo mưa đấy mắc công bệnh nữa-Ông nó chăm chọc đứa cháu gái
Dạ để ăn sáng rồi con đi chuẩn bị -ba nó cũng hùa theo
Ba và ông cứ ghẹo con mãi,con nghĩ chơi với 2 người-nó giận dỗi cuối mặt xuống ăn sáng
Thôi nào,con gái lớn rồi còn nhỏng nhẽo nữa tại ông và ba hơi ngạc nhiên thôi vì cả tháng trời có thấy con dậy sớm đâu,thôi đừng giận nữa con muốn gì ta chiều-ba nó năng nỉ
Thật nhé,con muốn ba đừng cho vệ sĩ đi theo con đến trường,con thấy khó chịu lắm,đi đến đâu con cũng có cảm giác bị người ta theo dõi không thoải mái gì cả-nó mắt sáng rỡ vì biết ba nó đã hứa là nhất định sẽ làm
Nhưng….ừ được rồi nếu con có thể tự bảo vệ bản thân-ba nó ban đầu hơi phân vân nhưng rồi cũng đồng ý vì ông biết đâu thể cho người theo bảo vệ nó suốt đời được phải cho nó tự bảo vệ bản thân
Vâng,con đi học nha tạm biệt mọi người-nó chào ông và ba rồi chạy ra cửa nhưng vẫn chưa đi vội mà dừng lại nói với đám vệ sĩ
Nè mấy chú về nghỉ hưu sớm đi là vừa,tôi giờ là người tự do rồi ~haha~-nó nói rồi cười ha hả chạy ra cổng nơi 2 con người đang ngự trị
Hi chào anh Tuấn đẹp trai,bạn Lâm thân mến buổi sáng vui vẻ-nó hôm này tâm trạng thật sự rất rất tốt,hôm nay là ngày vui nhất của nó mất
Chào em-Tuấn cười hiền với nó
Chào bạn Di thân thương lâu quá không gặp,tưởng chết rồi về thắp hương ai ngờ còn sống nhăn răng,chắc phải đem bó nhang này bỏ vào tủ lạnh bảo quản chờ có dịp đem ra dùng quá-Lâm trêu chọc nó,chắt kiếp trước nó ở ác lắm sáng sớm mà đã có 3 người trêu ghẹo nó rồi
Oh cảm ơn,tôi vẫn còn sống,hôm qua chỉ thấy có mỗi anh Tuấn tôi cũng tưởng bạn Lâm thân mến đang đoàn tụ với ông bà nơi chính suối rồi,nên anh Tuấn mang xát về quê hương an táng,định đi học về đến gặp mặt bạn Lâm lần cuối đây nhưng không ngờ bạn lại sống còn lâu hơn cả khỉ nữa-nó cũng không vừa trả đũa lại Lâm
Bà..cái đồ đáng ghét-Lâm lắp bắp nói định hôm nay báo thù việc 14 năm lớn lên cùng nhau lúc nào nó cũng bắt nạt anh nhưng mọi chuyện vẫn vậy,anh vẫn là người thua cuộc
END chương 9