Đọc truyện Cô Nhóc Kia, Hình Như Anh Đã Yêu Em Mất Rồi – Chương 36: Tâm sự của Julia
Từ nhỏ Julia Kim không phải là một đứa trẻ xinh đẹp, nhưng cô lại là cô bé có tấm lòng nhân hậu. Tuy không có nhan sắc nhưng bù lại cô lại là cô con gái độc nhất của tập đoàn xe hơi đa quốc gia của Hàn Quốc. Có cha mẹ, anh chị thương yêu, cô dần lớn lên trong sự bảo bọc của gia đình. Nhưng càng lớn cô lại càng ngày càng tự ti với bộ dạng xấu xí của mình. Thân hình thì lên cả 100kg, ngũ quan cũng vì thế mà bị thịt che lấp đi, chỉ còn thấy bộ dạng xấu xí nặng nề. Điều đó sẽ không ảnh hưởng đến cô nếu như cô không gặp người đó. Vào năm cô 16 tuổi, trong một lần dự tiệc cùng gia đình cô đã thấy anh ấy, một chàng trai tóc đỏ, ngũ quan đẹp như điêu khắc, anh ấy nhìn rất lạnh lùng nhưng lại ấm áp với người thân của mình. Từ giây phút đó, ánh mắt của cô cứ luôn dõi theo chàng trai đó, rồi thấy bên cạnh anh xuất hiện một cô gái xinh đẹp khác, cô thấy anh cười với cô gái kia. Nụ cười đó thật đẹp nhưng lại lòng cô như nổi sóng. Đúng vậy, lúc đó cô đã hạ quyết tâm thật lớn, phải trở nên xinh đẹp, để đến bên cạnh anh, để xứng đáng với anh
Rồi vài năm sau cô trở nên xinh đẹp thật. Nhưng đâu ai biết cô phải trải qua những gì để được bộ dáng như vậy, phải lên bàn mổ bao nhiêu lần để có một vẻ đẹp như ngày hôm nay. Sau đó khi tốt nghiệp trung học phổ thông ở Hàn Quốc, cô bất chấp sự phản đối của bố mẹ để đến với nước Mỹ này, vào ngôi trường người đó theo học để gặp lại anh ấy lần nữa. Và cuối cùng cô đã được toại nguyện, sau bao năm anh ấy ngày càng trưởng thành hơn, ngày càng đẹp trai hơn, lại còn là học trưởng.
Ngày đầu đi học cô đã làm quen được với 2 cô bạn khác, đều là người Châu Á, cô rất vui nha, một cô bạn Trung Quốc tên là Sun bộ dạng xinh đẹp sắc sảo, còn cô bạn tóc xoăn đáng yêu kia tên là Ely, người Việt Nam. Sun cao bao nhiêu thì Ely lại thấp bé bấy nhiêu, nhưng lại dễ thương vô đối, đáng yêu lại tốt bụng, lúc nào cũng cười thật tươi, cả người luôn mang một nguồn năng lượng tích cực. Đúng vậy, từ đầu ấn tượng của cô về Ely là như vậy “”ĐÁNG YÊU””. Thế là một thứ tình cảm xa lạ nữa nhen nhóm trong người cô đó là…. “”Tình bạn””. Bọn cô vẫn là bạn tốt với nhau cho đến khi cô thấy người đó lại dành sự quan tâm đặc biệt cho cô ấy, mà cô đứng bên cạnh đưa ánh mắt yêu thương nhìn hắn lại không nhận được một sự bố thí nào, rồi từ đó, sự ghen tức che mù đi lí trí, che lấp cả thứ mà cô cho là tình bạn đối với cô bạn Việt Nam kia. Cô không biết từ lúc nào cô lại biến thành một người như vậy. Từ lúc nào cô lại vì thứ tình cảm không có kết quả mà làm ra những việc ghê tởm như thế đối với người bạn của mình.
Cô đưa ánh mắt buồn bã chứa đầy nước mắt nhìn ra xa xăm. Nhìn đi, thế giới rộng lớn như vậy, việc gì mày phải vì chấp niệm một người mà rũ bỏ đi những thứ tình cảm thật lòng khác, mày đã sai thật rồi, nhưng làm sao để quay đầu bây giờ.
“” Julia… nguy hiểm lắm, cậu đi xuống đi””
Một giọng nói non nớt vang lên làm cô thoát khỏi những suy nghĩ của mình, cô quay lại thì thấy mọi người đang đứng sau lưng cô từ lúc nào. Có Sun, Ely và cả người làm cô yêu đến mất đi lí trí.
Lúc này đứng trên kia không còn là một cô gái vặn vẹo, ác độc nữa mà là cô gái có gương mặt dịu dàng như một thiên sứ, cô nhìn Bảo Tiên, rồi đưa mắt nhìn lên bầu trời trong xanh, cất giọng nhẹ tênh:
“” Cậu biết không tớ từng là một cô gái xấu xí, vừa mập, vừa lùn, nhưng bù lại tớ lại chưa hại ai bao giờ, mọi người còn khen tớ là một cô bé có tấm lòng tốt. Nhưng vào 3 năm trước, tớ vô tình nhìn thấy người yêu của cậu ở buổi tiệc, tớ liền đem lòng yêu anh ta, tớ vì anh ta mà đi phẩu thuật thẩm mỹ, làm tất tần tật để được bộ dạng xinh đẹp như hôm nay, tớ vì anh ta cố gắng học tập để được vào ngôi trường này, nhưng đến một ánh nhìn của anh ta tớ còn không được nhận, nhưng cậu lại có được thứ tình yêu đó, điều đó làm tớ mất đi lí trí mà ghen tức với cậu, tớ làm mọi thứ chỉ để thấy cậu đau khổ, nhưng bây giờ nghĩ lại tớ lại hối hận rồi. Tớ không nên vì một người không thuộc về mình mà bỏ quên đi cậu, bỏ quên đi những người đối xử thật lòng với tớ…. Ely à, tớ xin lỗi. Tớ vì một thứ tình cảm vượt tầm với mà quên đi chúng ta đã từng là bạn tốt như thế nào, tớ xin lỗi vì để sự ghen tị vùi lấp đi bản tính của mình. Tớ tệ lắm đúng không?””
Lúc này Bảo Tiên đã không kìm được nước mắt:
“” Julia… tớ tha thứ cho cậu, tớ không trách cậu, người sai là tớ, nếu biết ngay từ đầu tớ đã không xuất hiện bên cạnh anh ấy…..””
“” Không, cậu không sai gì cả, khi nhìn ánh mắt của anh ấy nhìn cậu, tớ đã biết anh ấy thật lòng yêu cậu, nhưng tớ lại mù quáng phủ nhận, bây giờ thì tớ đã hiểu rồi, mọi thứ không nên cưỡng cầu nhất là tình cảm. Cậu yên tâm, tớ sẽ rời khỏi đây, tớ muốn về Hàn Quốc, về với gia đình của tớ… tớ đã bỏ quên họ quá lâu rồi””
Nói rồi Julia bước xuống khỏi sân thượng trong sự hoảng sợ của mọi người. Cô đi đến trước mặt Bảo Tiên và Sun:
“” Chúng ta vẫn là bạn chứ, đúng không”” Mặc dù đã sai nhưng cô không muốn mất đi những người bạn này
Bảo Tiên xúc động ôm chầm lấy cô gái trước mặt:
“” Làm sao lại không chứ, nhớ quay lại thăm tớ, tớ sẽ rất nhớ cậu đấy””
“”Cái con nhỏ này, tớ đã hại cậu đấy, cậu còn nói như vậy, làm tớ sắp phát khóc đây này”” Tuy nói vậy nhưng cô vẫn đưa tay ôm lấy cô bạn ngốc nghếch của mình. Sun thấy vậy cũng ôm chằm lấy hai người. Không sao… biết sai thì tốt rồi.
Alex đứng bên cạnh chỉ biết đưa mắt nhìn 3 người con gái đó. Hóa ra cô ta là tiểu thư của tập đoàn JEJU,không ngờ tất cả mọi chuyện lại vì hắn, hắn vốn đang định tìm cô ta tính sổ, nhưng thiết nghĩ bây giờ không cần nữa rồi
Cuối cùng Julia đi đến trước mặt Alex, nhìn thẳng vào mắt người mình từng dành cả khoảng thời gian dài thầm mến, cô nói:
“” Đây có lẽ là lần đầu tiên tôi được nhìn anh trực tiếp như vậy. Rất xin lỗi, vì đã chấp niệm với anh quá lâu, gây tổn thương cho nhiều người. Cũng cảm ơn anh, vì anh nên tôi mới đến đây, quen được những người bạn tốt. Thật tốt, tôi đã không luống vào quá sâu, quay đầu vẫn còn kịp. Tôi đã tỉnh, có thể buông bỏ được người không thuộc về mình rồi. Alex Smith, từ nay về sau tôi sẽ không thích anh nữa, nhưng hy vọng chúng ta có thể là bạn, được không?””
Nói rồi cô nở một nụ cười nhẹ,đưa bàn tay ra chân thành nhìn về phía hắn, đây là tâm nguyện cuối cùng của cô trước khi rời khỏi đây, dù sao đi nữa, đây vẫn là người cô từng dành một thứ tình cảm đặc biệt.
Alex nhìn bàn tay trắng nõn trên không trung đang chờ mình thì hắn cũng đưa bàn tay của mình ra bắt lấy. Bạn của Tiên Tiên cũng coi như là bạn hắn vậy:
“”Tất nhiên rồi””
Nghe vậy, Julia vẫn duy trì nụ cười nhẹ ấy nhưng có phần tươi hơn, cô quay lại nhìn hai người bạn của mình nói lời tạm biệt:
“” Xe tớ đến rồi, tạm biệt các cậu, nhớ giữ gìn sức khỏe, có rãnh thì đến Hàn Quốc thăm tớ nhé””
Đứng trước cổng học viện cô đưa mắt nhìn ngôi trường một lần nữa, nơi này đã từng là mục đích sống của cô, nhưng bây giờ cô phải tạm từ bỏ nó một thời gian rồi, cô cần phải về với những điều cô đã bỏ quên từ lâu, bù đắp lại những điều cô đã bỏ lỡ.
Avila…… tạm biệt!