Đọc truyện Cô Nàng Vampire And Angel – Chương 25
Cuối cùng tất cả hs đều tập trung tại đại sảnh chính của sân tập bắn. Sau khi ổn định, anh Kin bước lên nói:
– Giới thiệu với các em đây là cô Ribi, cô sẽ dạy các em cách bắn súng.
Anh Kin vừa nói vừa chỉ tay về phía một cô gái tóc vàng dài đến eo. Cả người toát ra vẻ uy nghiêm khiến cho học sinh không đam manh động.
– Chào các em, từ nay cô sẽ dạy cho các em về kĩ thuật bắn súng. Trước khi bắt đầu, cho cô hỏi ở đây có bạn nào đã từng bắn súng?
Vừa nghe cô Ribi nói đến đây, Kei đã nhảy dựng lên, giơ tay hưng phấn nói:
– Em! Thưa cô.
– Vậy em lên đây bắn thử cho mọi người xem đi.
Kei phấn khởi đi lên nhận súng từ tay cô Ribi. Cô Ribi chỉ về phía xa nói:
– Em thấy cái bảng nhựa hình con cừu kia chứ? Em hãy bắn vào nó đi.
– Ok cô.
Kei nói rồi, liền giơ súng lên. Cô Ribi lên tiếng ngăn cản:
– Khoan đã.
Nói xong cô Ribi đến gần cái bàn nhấn xuống cái nút đỏ nhỏ. Lập tức xuất hiện rất nhiều những tấm bảng hình con cừu màu tím đỏ xanh,… chạy qua chạy lại liên tục trước tấm bảng con cừu màu trắng.
– Với kỹ thuật hiện có em hãy thử bắn tấm bảng con cừu đó đi.
– Cái này có phải quá khó không vậy cô? Những tấm bảng này di chuyển với tốc độ không chậm không nhanh lại ở khoảng cách xa. Kei sẽ rất khó bắn.
Một nữ sinh vì không cam lòng để troai đẹp bị bắt nạt nên phải lên tiếng.
– Đúng đó cô ơi, cô đang làm khó bạn ấy…
– Tội nghiệp Kei dễ thương của tui.
– Được rồi. Em sẽ giúp Kei đòi lại công lí
Tuy vô trường chỉ mới 2 tháng nhưng Kei đã có một lực lượng fan hùng hậu ghê gớm rồi. Vì nhờ nhan sắc và tính cách vô cùng dễ thương lại học giỏi nên khiến đám con gái mê mẩn là chuyện đương nhiên.
Bầu không khí của 2 lớp đang yên tĩnh vì chuyện này mà bỗng trở nên xôn xao.
Cô Ribi nhìn đám lộn xộn ở dưới rồi nhìn Kei nói:
– Các em trật tự, nếu không đừng trách ta ác.
Cô vừa nói xong, đám học sinh tự khắc im lặng đơn giản vì sát khí của bà cô này quá dữ. Cô Ribi nhìn qua Kei nói tiếp:
– Vậy em có bắn được không?
– Em. Bắn. Được.
Kei khẳng định với cô Ribi
– Uiss Kei của tui thật tuyệt, rất dũng cảm.
– Kei ơi, yên tâm đi, cho dù anh có bắn trật em cũng rất yêu anh….
– Ủng hộ Kei….
Nó và hắn “…”
Sau đó Kei bắt đầu lắp đạn, đeo tai nghe vào và ngắm mục tiêu những tấm bảng cứ liên tục chạy dường như không có 1 cơ hội nào để bắn trúng.
Trông lúc mọi người đang quay qua quay lại theo những tấm bảng con cừu thì nghe âm thanh lớn:
– Đoàng!!
Tất cả mọi người đều sững sốt trông giây lát. Viên đạn kia bay thẳng một đường đúng chuẩn con cừu màu trắng mà không hề đụng chạm gì đến những tấm bảng khác.
– Oa! Thật tuyệt vời. Bắn rất chuẩn.
Một cậu bạn lớp Angel vì quá kích động mà cảm thán.
– Oa, cậu ấy thật ngầu.
– Giỏi quá đi, như vậy mà cũng bắn được…
– Ôi, tình yêu của tui đối với Kei lại tăng thêm một bậc nữa rồi…
Cô Ribi nhìn tấm bảng con cừu có một lỗ thủng mà trầm tư suy nghĩ đôi chút lại nói:
– Tốt lắm. Em về vị trí đi.
– Vâng.
Cũng đã 5 năm cậu không đụng vào súng ống. Bây giờ được bắn súng lại cảm giác rất kích thích lại vô cùng tuyệt vời.
Vừa trở về vị trí vị trí cậu đã nghe thấy tiếng nó.
– Cũng không tệ.
– Đương nhiên rồi, những thứ này không làm khó được tôi đâu.
– Được rồi. Vừa rồi bạn Tadashi bắn khá tốt. Các em nên học tập. Bây giờ cô sẽ hướng dẫn các em cách cầm súng, lắp đạn, bắn súng. Cô sẽ làm mẫu trước nếu có gì không hiểu cứ hỏi.
——————
Sau một tiếng rưỡi, cuối cùng tụi nó cũng đã được cô Ribi hướng dẫn xong các kỹ thuật cơ bản.
– Bây giờ các em có 1 tiếng đồng hồ để luyện tập. Các em hãy đi tìm những căn phòng có tên mình và vào trong đó. Có súng và bia để các em luyện tập. Thời gian bắt đầu!!
Cô Ribi nói rồi cầm lấy đồng hồ bắt đầu tính giờ. Tất cả học sinh bắt đầu tản ra tìm phòng tập bắn của mình.
Nó đang chơi game trong phòng tập bắn thì nghe thấy có tiếng động liền nhìn ra.
Thấy luôn một cái mặt đang dán sát vào cánh cửa.
– Mày tới đây làm gì?
Không trả lời câu hỏi của nó, thấy nó mở cửa liền xông vào.
– Sao mày không lo tập bắn mà ngồi đây chơi? Lát nữa cô Ribi kiểm tra đó.
– Rồi sao?
Nó hờ hững nói, mặt vẫn chăm chú vô điện thoại.
– Không sợ không đạt?
– Cùng lắm là chuyển lớp thôi.
“….” Nhỏ thật không còn lời nào để nói.
– Mày qua đây làm gì?
– Ừm…thì qua kêu mày bày tao bắn súng.
Nghe tới đây nó ngẩng đầu lên nhìn nhỏ như người ngoài hành tinh.
– Mày cũng biết là tao không có rành những thứ này mà.
– Cô Ribi có hướng dẫn.
– Tao nghe mà vứ như vịt nghe sấm ấy. Hiểu mọe gì đâu.
Nó nghe vậy chỉ tay về bàn bắn súng nói:
– Vậy tới đó tập đi.
– M..mày nỡ lòng nào đối xử với tao như vậy?
Nhỏ vừa nói mắt ươn ướt, long lanh nhìn nó, tỏ vẻ đang rất hờn dỗi.
Lại vậy nữa rồi. Tuy
biết nhỏ chỉ đang giả vờ nhưng nó vẫn không nỡ. Nó đứng dậy, vứt cái điện thoại sang 1 bên nói:
– Được rồi, tao bày là được chứ gì?!
– Chỉ có mày là yêu tao nhất
~~15 phút sau
Nó đã quay trở về bên chiếc điện thoại thân yêu của mình. Còn nhỏ thì đang bắn súng liên tục, vừa bắn vừa than:
– Uiss cuối cùng cũng bắn được rồi. Nhưng mà phát nào phát đó còn chưa tới 5 điểm. ==” Cứ đà này thì nàm sao mà tao qua được đây!!! -.-!!
“…”Mặc kệ nhỏ nói gì, nó vẫn tập trung vào sự nghiệp chơi game của mình.
Nhỏ lại tiếp tục nói:
– Tụi mày thì hay rồi không thể hiểu nỗi khổ của những đứa như tao. Khi nãy tao đi ngang qua mấy phòng. Tên Kei thì khỏi phải nói, đang tập bắn điên cuồng. Còn tên Kenji thì đang nằm ngủ trên bàn bắn súng còn chẳng thèm đụng tới súng. Ước gì tao băng nửa tụi mày thì giờ chẳng phải lo ngại mấy chuyện này rồi.
– Yuki à! Mày không nói thì cũng không ai nói mày câm đâu. Tao chắn chắn đấy.
“…” Nghe nó nói mà nhỏ câm nín hẳn. Chỉ có thể ấm ức nhìn nó mà không nói được gì.
— 1 tiếng đồng hồ trôi qua nhanh chóng. Học sinh 2 lớp đã tập trung tại sân chính của khu tập bắn.
Cô Ribi quét mắt nhìn một lượt rồi nói:
– Hôm nay, cô sẽ chọn ra 6 bạn để kiểm tra. Xem thử vừa rồi các em đã tập luyện ra sao. Và đợt kiểm tra sau 6 bạn này sẽ không cần kiểm tra nữa. 6 bạn dó là…
Nói rồi cô Ribi ngừng lại, đảo mắt quanh lớp lần nữa rồi tiếp tục nói:
– Yukino Asuma, Kei Tadashi, Aki Sakura, Kenji Hacki, Kiyo Ichiko và cuối cùng là Rita Hento