Cô Nàng Tốt Bụng

Chương 16


Bạn đang đọc Cô Nàng Tốt Bụng: Chương 16

Thế là chuyến du lịch hai ngày hai đêm đi Phú Quốc, cùng với mấy người bạn của Nguyện được lên kế hoạch. Đoàn của họ đi chuyến bay chiều muộn thứ sáu, gồm Dũng và người yêu là Hoa, Hoàng, Sơn, Yến, nó và Nguyện. Trong suốt chuyến bay, nó bị ánh mắt của Yến xuyên thủng hết cả tim gan phèo phổi. Khi xuống máy bay, họ đi bắt taxi đi đến một resort năm sao tên Sun, rất đẹp và xa hoa. Tất cả các phòng đều hướng ra biển, nó và Nguyện ở một phòng, Dũng và Hoa một phòng còn ba người kia mỗi người một phòng. Trong đám bạn của Nguyện chỉ có Nguyện và Dũng là ba mươi ba còn lại họ chỉ hai mươi tám và Yến thì có hai mươi năm tuổi. Yến là một siêu mẫu nổi tiếng, khuôn mặt và vóc dáng rất chuẩn, nhất là vòng một siêu hấp dẫn. Nhìn ánh mắt Yến nhìn Nguyện, nó đoán Yến yêu Nguyện.
“Thật là đáng lo” nó thì thào khi đang sếp đồ vào tủ quần áo.
“Lo cái gì?” Nguyện từ đâu xuất hiện ôm trầm lấy nó, ra sức hôn
“Không có gì, mình đi bơi đi” nó rũ hắn
“Anh muốn trước, sau đó mới đi” hắn nham nhở cắn cắn tai nó.
“Mọi người đang đợi mà” nó nhắc nhở hắn
“Kệ” hắn cố tình đẩy nó lên gường, rồi nhanh chóng lột đồ trên người nó.
Sau một giờ khởi động, nó cũng bước được xuống giường. Nó mặc áo ba lỗ màu hồng cùng quần short ngắn lộ ra cặp giò trắng và thẳng.
“Đẹp quá” hắn vuốt vuốt đùi nó.
“Quỷ “ nó véo lên cánh tay hắn.
Lúc này nó mới để ý hắn chỉ mặc mỗi cái tam giác bé tí làm nổi hẳn của quý lên.
“Anh…” nó chỉ hắn
“Sao nào? Hay không mặc gì thì tốt nhỉ?” hắn bơ bơ nhìn nó.
“Đúng là trơ trẽn” nó hết hơi mới thốt ra được một câu. Nhìn hắn bay giờ quá sức hấp dẫn ai mà chịu nổi chứ. Nếu như là trước kia thì nó đảm bảo máu mũi nó đã chảy dài ra rồi. Mà đánh giá tổng thể, hắn có một body rất đẹp rất chuẩn lại rắn chắc nữa chứ, đúng là thiên vị mà.
Hắn cười lớn, lôi nó về phía bãi biển, mọi người đã đông đủ đang nằm dài trên ghế chờ họ. Yến diện một bộ đồ hai mảnh màu hồng làm nổi bật nước da trắng nõn không tì vết của cô, thật đúng là người đẹp, càng cởi càng đẹp. Còn ba tên còn lại thì đúng là bạn Nguyện, ăn mặc y hệt hắn, nhưng nó nhận ra Nguyện thật sự có thân hình đẹp hơn hẳn.
“Hai người làm gì mà giờ mới ra thế?” Sơn lên tiếng trêu
“Ấy ấy” hắn cũng chẳng vừa mà trả lời, khiến nó ngượng đỏ hết mặt. Còn Yến thì nhìn nó với ánh mắt sắc như dao khiến nó chột dạ quay đi.
“Hoa đâu anh?” nó đánh trống lảng hỏi Dũng
“Cô ấy hơi mệt cần nghĩ ngơi”
“Đi thôi” Hoàng lên tiếng
Thế là cả bọn nhao nhao lao xuống biển, nó thì chỉ ngồi trên ghế ngắm mặt trời lặn thôi bởi n1o không biết bơi. Bốn người đàn ông bao quanh một mỹ nữ thật khiến người ta ghen tị. Nó nhận ra Sơn khá thích Yên, hắn cứ bơi quanh cô nàng còn rất chịu khó trêu chọc cô nữa chứ. Nhưng nhìn Sơn thật không xứng lắm với Yến.
Nó ngồi một lúc thì buồn ngủ, thế là nó ngủ luôn, mãi đến khi nó cảm thấy có ai đó hôn lên trán nó thì nó mời tỉnh lại. Thì ra mọi người sớm về hết rồi chỉ còn hắn ngồi đây trông cho nó ngủ mà thôi, có dòng nước ấm chảy qua tim nó.
Buổi tối, cả lũ kéo nhau đi ăn hải sản, nó là người nhiệt tình nhất, còn lại tất cả dường như là người cảnh ăn chẳng đáng bao nhiêu cả.
“Sao em ăn nhiều thế mà không mập?” Dũng tò mò hỏi nó
“Vận động nhiều khác không mập phải không em?” Hắn nháy mắt với nó rất mờ ám khiến mọi người càng nghi ngờ nhìn nó. Nó đỏ bừng mặt
“Do tạng người em nó thế” nó trả lời, đồng thời nhéo hắn dưới bàn.
Một màn này không qua mắt được Yến thì phải.
Sau khi ăn xong mọi người đi bar uống rượi, nó muôn đi dạo lên nói hắn là muốn ngủ trước, hắn đưa nó về tận phòng rồi mới rời đi. Nó đi bộ trên cát, cảm giác thật thanh thản, nó ước gì mình có thể ở mãi đây thì tốt, vô tư không cần suy nghĩ gì về cuộc sống đầy chán nản của nó.
“Chào chị” Nó nghe tiếng nói, quay lại thì ra là Yến
“Chào em, em không uống với mọi người sao?” nó tò mò.
“Em muốn nói chuyện với chị về anh Nguyện” Yến đứng trước mặt nó
“Em nói đi” nó cũng muốn biết Yến và Nguyện là như thế nào
“Em nghĩ chị đã lớn tuổi rồi, cũng nên lập gia đình đi, đừng mải chạy theo anh Nguyện mà mất đi cơ hội” Yến bình thản khoanh tay nhìn nó.
“Tôi không có ý định lập gia đình” nó tuyên bố lại
“Vậy chị và anh Nguyện là như thế nào?” Yến nhìn nó tò mò
“Tôi thực cũng chẳng biết, hay là cô đi hỏi anh ta đi được không?” nó thở dài
“Chị…” Yến đỏ mặt nhìn nó.
“Tôi chỉ là một cô gái già thôi, sớm muôn gì hắn cũng chán tôi, cô cần gì lo” Nó an ủi Yến
“Chị có yêu anh ấy không?” Yến tò mò nhìn nó. Nó nhận ra cô bé này cũng không đáng ghét gì, chỉ là quá yêu hắn mà thôi.
“Yêu ư? Tôi không nghĩ đến vấn đề này” nó thật lòng, nó chỉ là đang tận dụng cơ hội mà thôi.
“Anh ấy chưa bao giờ nhìn tôi như cách anh ấy nhìn chị” Yến nói rất chậm, giọng thật sự chán nản

“Em yêu anh ấy lâu chưa?”
“Từ khi còn bé” Yến thật thà trả lời “ Nhưng anh ấy chưa bao giờ coi em như một người con gái cả”
“Thứ gì là của mình thì mãi là của mình, đã không phải thì mãi mãi cũng không phải” nó nói ra quan điểm tình yêu của nó
“Nếu như anh ấy không phải của chị chị có buông tay không?” Yến nhìn nó chờ mong
“Buông” nó quả quyết, nó chưa bao giờ nghĩ mình sẽ là người lụy tình. Nó biết nó thực yêu hắn nhưng không có nghĩa là nó sẽ dùng mọi cách để có hắn.
Nó và Yến cùng nhau đi dạo một lúc , rồi ai về phòng người đó, trước lúc chia tay Yến còn nói với nó một câu “Em hy vọng chị nói được thì làm được”
Nó biết, mình sẽ làm được bởi vì nó đã có kế hoạch hết rồi.
Chuyến đi này nó thật sự rất vui, cuối cùng nó cũng có bạn, dù là bạn Nguyện nhưng nó cũng thấy vui. Họ đối xử với nó rất tốt, luôn trò chuyện rất cởi mở. Còn hắn thì thật sự rất cưng chiều nó, những cái vuốt ve, những lần ôm ấp, hay những nụ hôn của hai người thật sự càng lúc càng nhiều. Hắn cũng rất ngang ngược, hắn cấm nó cười trước mặt mọi người, khiến nhiều khi nó nghi ngờ mình cười rất tệ hay sao.
Nó tha cái xác mệt mỏi về nhà, đang tìm chìa khóa thì cửa mở ra, một vòng tay kéo nó vào, nụ hôn chặn luôn tiếng hét của nó. Hắn hôn nó thật cuồng nhiệt, chẳng cần chống lại làm gì, nó đang stress, cần xả ra mới sống được vì vậy nó ném luôn cái túi xuống đất vòng tay ôm gáy hắn.
Hắn đẩy nó dính vào cửa, tay hắn làm loạn trong áo nó.
Nó khó khăn lắm mới nói được” vào vào phòng”
“Anh không đợi được” hắn thở phì phò
Người nó nóng lên, thế là nó bị cuốn vào đam mê của hắn.
Sau khi thỏa mãn, hắn mới ôm nó vào toa lét giúp nó tắm. Nằm trong bồn tắm, nó nhận ra tâm trạng nó tốt hơn một chút so với cả ngày nay.
“Hôm nay làm sao thế?” hắn cởi hết cả quần áo nó từ lúc nào, mặt nó tự dưng đỏ bừng khi nhìn hai người trần như nhộng.
“Không có gì, công việc thôi mà” nó không muốn nói cho hắn biết. “Oái, sao anh lại vào đây” nó hét lên khi thấy hắn đi vào bồn tắm.
“Rộng mà, anh tắm giúp em” hắn gian tà nói, mắt không rời thân thể nó
“Không cần, đi ra ngay” nó xấu hổ quay mặt đi
“Có gì đâu mà xấu hổ chứ, anh thấy hết rồi” hắn không xấu hổ, tay bắt đầu đi dạo trên người nó.
Hình như phần nào của hắn lại chạm vào đùi nó thì phải
“Em muốn tắm, còn nấu cơm nữa” nó tảng lờ
“Không sao, anh sẽ gọi KFC” hắn vẫn không ngừng vuốt vuốt sống lưng nó.
Nó bó tay với con thú này, kệ hắn vậy. Dù sao cảm giác đó cũng không tệ lắm.
Cuối cùng, sau n lần hắn mới thỏa mãn nằm ôm nó
“Nằm xích ra, anh nằm gần lại nổi hứng bây giờ” nó cảnh cáo đẩy hắn ra xa
“Anh sẽ không, anh hết sức rồi” hắn tỏ vẻ mệt mỏi
“Anh nói câu này mấy lần rồi biết không?” nó tức giận trừng mắt nhìn hắn
“Lần này là thật mà” hắn xụ mặt như trẻ em bị mắng
“Tôi muốn ngủ mai còn đi làm” nó ngáp
“Ừ, tuần sau em xin nghỉ hai tuần nhé”
“Vì sao?”
“Anh đi Nhật, anh muốn đưa em đi cùng”
“Du lịch?” Nó nhìn hắn tò mò
“Anh đi công tác nhưng muốn đưa em đi chơi luôn, vậy nhé, ngủ đi” hắn hôn lên trán nó, kéo nó thật chặt vào người hắn.
Nó mỉn cười, đi du lịch miễn phí, thật tốt quá.
Từ ngày mối quan hệ của nó và Nguyện trở lên mờ ám, nó chuyển hẳn địa vị từ giúp việc nhà trở thành tình nhân trên gường vì hắn tìm một cô đến dọn dẹp nhà cửa ban ngày, buổi tối nó chỉ cần về nhà nấu cơm ăn cơm và sau đó thì leo lên gường hắn. Mà cũng kể từ đó hắn đi làm về rất sớm, sau khi nó ngủ thì hắn lại phải sang phòng làm việc giải quyết công việc, nó biết thế nhưng nó chẳng có sức mà lo chuyện của hắn.
Nhiều khi nó cũng lan man suy nghĩ về mối quan hệ giữ nó và hắn, là tình yêu, tình nhân hay chủ tớ. Nó muốn biết nhưng lại sợ, nên nó kệ chẳng thèm hỏi nữa, dù sao nó cũng còn nửa năm nữa được sống cùng cực phẩm. Nó phải công nhận công phu trên gường của hắn rất tốt, nó rất hài lòng nhưng hình như quá nhiều thì phải. Không biết người khác thì như thế nào? Nó cũng từng tra trên internet nhưng chưa đưa ra được kết luận thực tế.
“Suy nghĩ gì thế?” hắn ôm lấy nó từ phía sau, hôn lân gáy nó, khiến tai nó bắt đầu đỏ lên.
“Nghĩ về chuyến du lịch thôi mà” nó bâng quơ
“Yên tâm đi, anh biết tiếng Nhật mà”
“Ừ” nó kệ cho hắn vừa ôm nó vừa xoa xoa cánh tay nó, hắn luôn thế, rất hay vuốt ve người nó.

“Tặng em nè” hắn chìa cho nó chiếc iphone đời mới.
“Tôi không cần” nó từ chối
“Em cầm đi, anh muốn gọi điện cho em sẽ dễ dàng hơn mà” hắn dí vào tay nó. Nó không muốn nhận nhưng cũng chẳng có cách nào khác, dù sao hắn cứ gọi đến công ty nó cũng ngại.
“Cám ơn”
“Tối thứ bảy anh đưa em đi mua đồ nhé” hắn gợi ý
“Tôi bận”
“Bận gì?” hắn không vui
“Có hẹn với đồng nghiệp ăn cơm” nó lấp lửng
“Vậy sáng chủ nhật mình đi nha”
“Cũng được” nó cũng cần mua một ít đồ mang đi Nhật, mà hắn tự nguyện trả tiền nó chẳng tội gì từ chối cả.
Hắn yêu thương hôn lên bả vai nó, nó phát hiện áo ngủ của nó thế nào đã trượt xuống một ít rồi.
“ Bình thường người ta ..ấy ấy có như chúng ta không?” nó gượng ngùng hỏi, hai tay nắm lại với nhau
“Ấy ấy cái gì?” hắn giả ngu
“Thì cái đấy đó, chuyện trên giường ý”
“Sao? Kỹ thuật của anh không tốt?” hắn cười cười cọ cái mũi lên tai nó
“Tôi không biết, ý của tôi là số lần kìa” mặt nó nòng ran
“Hơi nhiều sao? Anh sẽ chú ý” hắn nhẹ nhàng
“Có thể giới hạn được không? dạo này tôi ngủ ít quá da mặt xấu đi nhiều” nó đề nghị
“Được, ba lần nhé”
“Hai được không?” nó thương lượng, mấy ngày này nó thật sự rất mệt, thiếu ngủ trầm trọng, cân nặng cũng xuống nữa.
“Được” suy nghĩ một lúc lâu, hắn rút cuộc cũng gật đầu “ Vậy chúng ta bắt đầu nhé?”
Nó thích nhìn bàn tay xinh đẹp của hắn vuốt ve nó, khiến nó có cảm giác rất được cưng chiều, mỗi lần như thế tim nó lại thấy ấm áp.
Tối thứ bảy, trong quán ăn Soul garden, nó ngồi đối diện với sếp Dương, hôm nay nó vẫn mặc như bình thường quần vải đen, áo sơ mi rộng thùng thình, còn sếp Dương thì quần jean , áo phông tím càng nổi bệt nước da trắng nõn của hắn lên.
Sau khi lấy đồ ăn cùng nước uống, nó bắt đầu ăn, nó muốn ăn no xong thì nói chuyện với hắn cũng không muộn.
“Đồ ăn ngon không?” hắn lên tiếng khi thấy nó chỉ tập trung ăn uống
“Ngon” nó kiệm lời
“Sao lại xin nghỉ hai tuần? có chuyện?”
“Đi du lịch” nó nhàn nhã vừa ăn vừa nói
“Du lịch với ai?” hắn ngừng đũa
“Vấn đề này có lien quan tới sếp sao?” nó bực mình, ăn cũng không để cho yên.
“Chúng ta sẽ là vợ chồng” hắn khẳng định
“Tôi nói lại một lần nữa, tôi không lấy chồng” nó bực mình đặt đôi đũa xuống bàn,gằn giọng
“Lập gia đình có gì mà không tốt?” hắn cũng khó chịu hỏi nó
“Nhóc con, chị đây kiên nhẫn thế là đủ rồi đấy nhé, đừng khiến chị mày nghỉ việc luôn” nó đe dọa
“Đằng nào cưới xong, em cũng nên nghĩ việc mà” hắn tỉnh queo
Nó chán nản nhìn tên nhóc trước mặt, sao mặt hắn dày thế không biết.
“Muốn sao mới buông tha chị đây?” nó cố tình nhấn mạnh chữ chị
“Kết hôn đi” hắn tiếp tục “ anh có nhiều thời gian nhưng em thì già rồi cũng nên sinh con sớm thôi”

“Tại sao lại muôn kết hôn với tôi?”
“Cả nhà anh đều muốn em là con dâu”
“Cả nhà? bao gồm sếp?”
“Ừ”
“Nhưng tôi không muốn? làm sao bây giờ” nó bĩu môi
“Anh có gì không tốt mà em không thề đồng ý chứ?”
“Tất cả là quá tốt nên tôi mới từ chối thôi”
“Vô lý” hắn mất kiên nhẫn.
Nó nhìn người đàn ông trước mắt mà không biết nói gì cả? hắn thật ngoan cố. sao lại cứ đòi lấy người như nó chứ? Không thông minh, không xinh đẹp lại già như trái cà nữa chứ.
“Anh Dương, sao lại gặp anh ở đây thế? Ăn cơm với đồng nghiệp hả?” cô bé người yêu cũ đây mà.
“Chào em, đã lâu không gặp, để anh giới thiệu vị này sẽ là bà xã của anh vào tháng tám này” hắn nói mặt không đổi sắc.
“Này, chị nói em nghe, em nên quản kỹ cái tên điên này đi, chị mày mà thèm lấy cái loại thiếu dây thần kinh này hả? mơ đi” nó hung hổ gào lên vọt ra ngoài luôn. Dương định đuổi theo thì cô nàng người yêu cũ kéo tay hắn lại.
Nó vội vàng ngoắc một chiếc taxi, lên xe rồi mà nó vẫn không hết tức, tên nhóc này rất biết chọc nó tức mà. Nó vỗ ngực bồm bộp khiến ngay cả chú tài xế cũng nhìn nó như người bị bệnh vậy.
“Hôm nay em đi với ai thế?” nó vừa bước vào nhà là gặp nhau một anh chàng mặc quần jean áo phông đứng khoanh tay giữa phòng khách.
“Đồng nghiệp”
“Mấy người ?”
“Một”
“Nam?”
“Ừ”
“Mối quan hệ thế nào?” hắn lẽo đẽo theo nó vào phòng
“Sếp” nó vừa cởi áo vừa trả lời
“Chỉ thế thôi?” hắn không tin, mắt vẫn không dời mặt nó
“Mà sao anh hỏi thế? Anh theo dõi tôi à?” nó nóng máu
“Vô tình trong thấy thôi, nếu em không lam gì có lỗi với anh thì làm sao phải giật mình thế?”
“Giật mình á? Tôi mà thèm à? Đó là con chú tôi” nó quyết định nói dối, nhỡ hắn hiểu lầm hủy chuyến đi và đá nó ra đường thì mệt đây.
“Thế sao em phải chạy?” hắn vẫn không buông tha
Nó chột dạ
“Không tin sao?” nó nhàn nhạt, cố tỏ vẻ bình tĩnh.
“Giải thích đi” hắn hằn học
Nó vứt luôn cái áo ngủ xuống đất, trên người nó mặc mỗi cái ao ngực và quần dài, tiến lại gần hắn, vuốt mặt hắn, kéo kéo đầu hắn đến khi nó có thể chạm môi lên môi hắn. Hắn bị hành động chủ động này đánh úp, không cách nào từ chối, đành thuận theo tự nhiên mà làm.
Nằm trong vòng tay hắn, nó khẽ đưa tay vuốt ve ngực hắn, khiến hắn nhắm mắt hưởng thụ.
“Anh nói trước, anh không chấp nhận người đàn bà của mình không chung thủy, nếu em để anh biết em có gì mờ ám, anh không đảm bảo hành động của mình đâu” hắn vẫn hậm hực
“Anh sẽ làm gì?” nó tò mò
“Cùng chết” hắn gằn giọng. Nó khẽ rùng mình, sao nó toàn gặp mấy tên không bình thường như thế này chứ.
Chuyến đi Nhật là khoảng thời gian thực sự hạnh phúc nhất trong cuộc đời nó cho tới tận bây giờ. Trước khi đi, hắn dẫn nó đi mua rất nhiều quần áo giày dép, cả trang sức nữa. Khi đến Nhật, nó được ở trong một khách sạn năm sao, phòng cho tổng thống, view thì siêu đẹp, gường thì lớn, phòng cũng rất rộng. Cuộc đời nó giờ mới hiểu được hai chữ xa hoa là như thế nào.
Hắn đối xử với nó không khác gì một bà vợ mới cưới, hết sức cưng chiều cũng hết sức nhiệt tình. Buổi tối do nhu cầu, hắn sẽ hành nó gần tới sáng nhưng buổi sáng nó có thể ngủ nước đến tận trưa, khi hắn đi làm về thì sẽ lôi nó dậy đi ăn trưa sau đó là đi ngắn cảnh Tokyo, buổi tối hắn đưa nó đi dạo hoặc đi mua sắm. Hắn mua rất nhiều đồ cho nó, đều rất đẹp và cũng khá đắt, nó biết hắn rất nhiều tiền nhiều lúc nó cũng sót tiền thay cho hắn, nhưng hắn lại an ủi nó” anh có rất nhiều em đừng lo”, thế là nó lại an tâm tiêu tiền giúp hắn.
Nó cũng chụp rất nhiều hình, có vài tấm chung với hắn, có một tấm nó đứng ở giữ hàng hoa anh đào nắm tay hắn mỉn cười. “ Nhìn hai người thật hạnh phúc” đó là lời người chụp hình nhận xét, sau này khi nó xem lại bức hình đó nó nhận ra cả nó và hắn đều cười rất tươi, nhìn họ thật sự rất hạnh phúc.
Hắn hứa với nó tháng sau, hắn sẽ đi Hàn quốc mở chi nhánh, khi đó hắn sẽ cho nó đi theo, nó ra sức đồng ý, thậm chí nó còn rất mong đợi ngày đó nhanh tới nữa kìa.
Hôm nay là hôm cuối cùng nó ở Nhật, giờ Nguyện đang đi ký hợp đồng, nó thì ở phòng thu dọn hành lý. Nó thấy tiếc quãng thời gian này, giá như nó có thể mãi như thế này thì tốt biết mấy. Nó nhận ra nó thật sự hạnh phúc khi bên hắn, nó thích nhìn hắn cười, ngây ngô như một cậu nhóc, nó thích hắn nắm tay nó đi dạo dưới hàng cây, cảm giác giống hệt như trong phim. Đôi khi nó cũng sợ khi nghĩ đến ngày nó phải rời xa hắn, nhưng nó lại muốn quên cái ngày đó đi, tập trung cho thời gian này. Nó muốn sống hết mình với hắn, nó sẽ vun đắp tình cảm cũng như kỷ niệm cùng với hắn, nếu ngày đó đến, nó sẽ vui vẻ chấp nhận.
Nhìn tấm hình trên tay, nó khẽ mỉn cười, giá như đây là mơ xin ông trời đừng cho nó tỉnh, nó cần cái hạnh phúc này
“Đẹp không?” hắn ôm lấy nó, tay cầm tấm ảnh
“Anh nghĩ đẹp không?” nó quay lại hôn lên má hắn
“Đương nhiên là đẹp rồi, đứng cạnh người đẹp như anh , em cũng đẹp lên thôi” hắn tự hào
“Chảnh gớm” nó liếc hắn
“Tiếc không? hay mình ở lại thêm mấy ngày nữa nhé”
“Thôi, còn công việc mà”
“Anh rất hạnh phúc” hắn nói nhỏ vào tai nó, nó cũng muốn nói như thế nhưng nó không dám, nó sợ nó sẽ biến mất như bong bóng xà phòng.

Chuyến đi lần này, nó mua quà cho Thảo cùng gia đình Dương, nhưng chưa dám đưa cho sếp Dương, vì sợ hắn lại lải nhải cái vụ kết hôn gì gì đó.
Tan ca, trời mưa lớn, nó không có dù nên đành đứng đợi trời ngớt mưa.
“Anh đưa em về?” sếp Dương ở đâu chui ra
“Không muốn, tôi đi xe buýt được rồi”
“Sao phải tránh mặt tôi thế?” hắn đứng cạnh nó
“Tôi không thích gặp sếp thôi” nó dứt khoán, dù sao nó cũng quý gia đình Dương không muốn mọi người khó xử.
“Tôi có gì không được chứ, em nói đi, tôi phải làm sao em mới chấp nhận tôi hả?” Dương quay ra ồm chầm lấy nó trước cửa công ty, nó càng giãy ra, hắn càng ôm chặt. Nó phải cắn lân vai hắn, hắn mới buông nó ra, nó bỏ chạy bắt một chiếc taxi về nhà.
Về đến nhà người nó ướt hết, nó vội vàng tắm, vừa tắm xong thì Nguyện về.
“Anh đã về” nó vui vẻ nhìn hắn. Hắn nhìn nó chằm chằm, mặt không hề có nụ cười như trước
“Anh sao thế? Không khỏe?” nó đưa tay sờ trán hắn
“Buông tay” hắn hất tay nó ra, vẫn trừng mắt nhìn nó
“Cô nói đi, cô với tên kia là thế nào?” hắn gào lên, mắt hắn thật dữ dằn.
“Ai?” nó không tin hắn lại bắt ngay được cảnh lúc nãy
“Còn giả vờ, tên khốn ôm cô đó” hắn nắm chặt tay nó, ra sức gào.
“Đau “ nó nhăn nhó.
“Nói” nó rống to, hất tay nó ra.
Nó đành kể với hắn về chuyện của Dương, nghe xong hắn không nói gì chỉ nhìn nó như muốn ăn tươi nuốt sống nó
“Em từ chối hắn nhiều lần rồi mà” nó nhỏ nhẹ
“Nghỉ việc đi” hắn bá đạo
“Tại sao?”
“Không có sao giăng gì hết, người đàn bà của tôi, chẳng nhẽ tôi không nuôi nổi hả?”
“Không muốn” nó mà nghỉ sau này chia tay với hắn rồi nó xin đâu được việc chứ, nó dứt khoát từ chối.
“Tôi ra lệnh cho cô lập tức nghỉ ngay”hắn gào rất lớn, đôi mắt long sòng sọc, khiến nó rét run
“Không là không” nó bỏ đi vào phòng, đóng sầm cửa lại. Nó khóc, thật sự đã khóc khi nghĩ đến chuyện này, hắn làm sao lại đối xử với nó như thế chứ?
Đã năm ngày rồi, nó không gặp hắn, không nói chuyện với hắn, hắn cũng không về nhà, nó rất buồn, đầu óc không thể tập trung làm việc được. Đó cũng là nguyên nhân khiến mấy ngày nay nó bị quản lý Thư mắng như tát nước, nhưng nó cũng không còn hơi sức đâu mà cãi nữa.
Nó rất nhiều lần muốn nhấc máy gọi điện cho hắn, nhưng lại sợ nghe hắn nói hắn ghét nó, sợ hắn lạnh nhạt với nó, nên lại thôi. Nó đi làm về là ngồi lì trong phòng xem những tấm hình nó cùng hắn chụp ở Nhật rồi lại khóc. Nó nhận ra mình ngày càng yếu đuối, nó cũng biết mình yêu hắn mất rồi, nhưng lòng tự tôn của nó không cho phép nó hạ mình công nhận, nên đành giữ trong lòng mà thôi.
Mấy đêm này, nó đều mất ngủ đến gần sáng, nó thật sự muốn đi tìm hắn về nhưng nó chẳng biết gì về hắn hết ngoài cái tên. Nghĩ đến đây, nước mắt nó lại chảy ra, nó thật sự rất nhớ hắn, rất nhớ cảm giác nằm trong lòng hắn. Khóc chán, nó leo lên gường đi định đi ngủ thì có chuông cửa.
Nó vừa vui vừa sợ, nó rất hy vọng là hắn về, nhưng lại sợ là không phải.
Ngay khi nó lấy hết dũng khí mở cửa thì thấy Dũng bạn hắn đang dìu hắn
“Nó say nên anh đưa nó về”
“Dạ, anh đưa anh ấy vào trong nhà đi “ nó nhìn hắn,mùi rượi nồng nặc.
Sauk hi bạn hắn rời đi, nó lại thực hiện công việc mà vài tháng trước nó đã làm, cởi đồ lau mình cho hắn.
“Anh rất nhớ em” hắn đột ngột ôm chầm lấy nó, kéo nó lên giường
Hắn hôn nó rất mạnh bạo, nụ hôn đầy mùi rượi, nhưng nó lại không chán ghét vì nó cũng rất nhớ hắn. Nó vòng tay ôm hắn, đáp trả hắn, rất nhanh hơi thở cùng nhịp tim của cả hai mất kiểm soát. Hắn như dã thú nằm lên người nó mà gặm nhấm.
“Anh rất nhớ em” hằn thì thào
“Em cũng rất nhớ anh” nó vuốt má của hắn, nhìn hắn vì rượi mà mặt đỏ bừng, nó lại thấy hắn rất đẹp trai.
Hắn nhẹ nhàng hôn lên mặt nó, bất giác khóe mắt nó chảy ra vài giọt nước mắt, hắn yêu thương hôn lên đó.
Thế là nguyên ngày chủ nhật nó khỏi mong xuống khỏi giường, hắn bắt nó phục vụ bù mấy ngày hôm trước. Nó cũng chẳng thèm cãi với hắn chi ệt vì kết luận kiểu gì nó chẳng phải phối hợp với hắn chứ.
“Nghỉ đi” hắn lại nói chuyện bữa trước
“….”
“Anh sẽ chuyển một khoản tiền lớn vào tài khoản của em, em không cần đi làm nữa” hắn dụ nó
Nó im lặng, thật sự nó không muốn gây với hắn nữa, nhìn hắn và nó gây nhau có mấy ngày mà ai cũng gầy đi rất nhiều, nó xót ruột kinh khủng.
“Mấy ngày nay, anh ngủ ở đâu?” nó thắc mắc
“Anh ngủ ở nhà ba mẹ”
“Nếu anh phản bội em, thì em sẽ không bao giờ tha thứ cho anh đâu” nó cảnh cáo
“Anh hứa, anh chỉ có mình em thôi” hắn yêu thường hôn lên môi nó.
Thế là nó xin nghỉ làm, còn hắn chuyển cho nó cả trăm triệu, thế là nó không lo đói nữa rồi. Nó vui vẻ chấp nhận ở nhà nấu cơm dọn dẹp chờ hắn về, còn thời gian rảnh thì nó đi tập yoga và chăm sóc sắc đẹp. Chính vì thế sau một tháng nhìn nó trẻ và đẹp ra khá nhiều, thậm chí hắn còn phải thốt nên khen nó nữa là.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.