Cô Nàng Tốt Bụng

Chương 11


Bạn đang đọc Cô Nàng Tốt Bụng: Chương 11

Nó lê cái xác về nhà thì cũng hơn ba giờ rồi. Vừa mở cửa nó gặp ngay chủ nhà ngồi ở sofa, mắt không rời tivi hỏi” Đi đâu?”
“Chơi” nó trả lời cộc lốc như câu hỏi
“Với ai?”
“Bạn”
“Bạn nào?”
“Bạn … mà anh hỏi làm gì?” nó gắt lên.
“Cô ở nhà tôi, thì tôi phải biết cô giao du với thành phần nào chứ? Nhỡ người xấu thì tôi còn biết phòng ngừa “ hắn tỉnh queo
“Không cần lo, đồng nghiệp thôi” nó trả lời, rồi đi thẳng vào bếp, nhìn thấy đồ ăn vẫn còn, bụng nó tự giác kêu ọt ọt.
“Chưa ăn cơm?” hắn thế nào lại đứng ngay sau nó chứ. Nó nhớ tới tình cảnh ban sáng, tự nhiên lại thấy má mình nong nóng.
“Tôi cũng muốn ăn nữa” hắn thảm nhiên nói khi thấy nó đi về phía tủ bát.
Nó lấy hai bát, hai đũa, cùng hắn ngồi ăn cơm. Nó thực rất đói, nên ăn khí thế luôn. Mãi khi đánh hết hai chén cơm nó mới thấy hắn không ăn mà nhìn chằm chằm nó.
“Sao?” nó thấy không được thoải mái.
“Ngon không?”
“Ngon” nó nhìn lại hắn” bạn anh về lâu chưa?”
“Mới về” hắn bắt đầu ăn.
“ Bạn anh có gia đình hết rồi?” nó thực muốn biết, nếu ba người kia chưa có gia đình mà không bị gay thì tốt biết mấy. Nó sẽ có mục tiêu mới.

“Chưa, chỉ có người yêu thôi”
“Giống anh?” nó ngừng ăn
“Ý gì?”
“Ý là nam- nam đó”
“Không” hắn dứt khoát “sao thích tên nào?” hắn lạnh giọng
“Không có, chỉ tò mò thôi” nó chối biến
“Người yêu của họ đều là người đẹp thôi, cô không có cửa đâu” hắn chặt đứt mọi hy vọng của nó.
“ Tôi chẳng thèm” nó quê độ
“Tôi thì sao?”
“Anh ư? Đáng tiếc, đúng là bất hạnh” nó tỏ vẻ thương hại rõ ràng.
“Nếu tôi nói tôi không phải là gay thì cô nghĩ sao?” hắn đặt bát xuống nhìn nó
“Ai tin” Nó bĩu môi một cái tiếp tục ăn.
“Thử không?” hắn đột ngột đề nghị. Nó sặc luôn, cái quái gì đang diễn ra thế không biết. Ngày hôm nay sao lắm kẻ thần kinh thế, có tới hai soái ca đề nghị nó làm bạn gái nhưng lại chẳng có tí nào thật tình cả.
“Ăn lắm dửng mỡ à?”
“Tôi nói thật” hắn tỏ ra vô cùng nghiêm túc với khuôn mặt nghiêm chỉnh nhất.
“Xin nhường cái vinh dự đó cho người khác, tôi đây gái già ngu ngốc không dám nhận” Nó mỉa mai.
“Tại sao không dám?” hắn đứng dậy túm lấy tay nó, gằn giọng. Chưa ai dám từ chối hắn, vậy mà cô ta, một gái già chân ngắn ngu ngốc dám khinh bỉ lời mời làm bạn gái của hắn. Hắn cảm thấy vô cùng bị coi thường “Cô thấy cô không xứng chứ gì? Yên tâm đi tôi không để ý đâu”
“Không xứng? anh không xứng với tôi thì có” nó hất tay hắn ra, gằn giọng. Tên khốn, chảnh chẹo này lại dở chứng đây mà “Tôi đây tuy không sắc nước hương trời, không lắm tiền nhiều của, IQ tuy thấp nhưng dù sao tôi cũng là 100% con gái, không giống ai kia đâu”.
“Tôi không phải gay” hắn gào lên. Đôi mắt đỏ au của hắn nhìn thật kinh khủng, khiến toàn thân nó run rẩy. Nó lùi hai bước, quay đầu chạy thẳng vào phòng.
Cái não nhỏ bé của nó không thể tiêu hóa hết chuyện của ngày hôm nay. Nó cũng chẳng có giác quan thứ sáu để sử dụng nên đương nhiên cái chuyện nào là thật, chuyện nào là giả,nó hoàn toàn mờ mịt.
Lại một đêm mất ngủ.
Nó không hề biết rằng đêm nay có tới ba người mất ngủ chứ không phải một mình nó.
“Tổng giám đốc, anh Dũng tới ạ” giọng cô thư ký ngọt ngào vang lên
“Cho vào đi”
“Vâng”
“Sáng sớm đã đến tìm có chuyện gì thế?” Nguyện lười biếng nhìn đống hồ sơ trên bàn
“Tao tiện đướng ghé qua thôi”

“Tiện đường? công ty của mày ở gần đây chắc?”Hắn bắt bẻ bạn mình
“Thôi, được rồi, tao ghé hỏi chuyện hôm qua thôi mà, hihi”
“Chuyện gì?, hôm qua có chuyện gì đâu?” hắn giả điên
“Cô ta nhìn cũng dễ thương đó chứ” Dũng vào đề luôn, mất công thằng bạn thân vòng vèo.
“Mày thấy thế là dễ thương?”
“Chẳng phải mình tao đâu, bọn nhóm mình đều nói thế mà”
“Thật?”
“Tuy da không trắng nõn nà, mắt không to lắm, nhưng nhìn rất là dễ thương mà” Dũng khẳng định.
“Thấp quá” hắn bồi thêm
“Thấp nhưng mà ba vòng tiêu chuẩn, vòng một ít cũng size 34 nhỉ?” Dũng nháy mắt true bạn.
“Stop, vớ vấn” hắn lườn bạn
“Thế hôm qua mà nói chuyện chưa?”
“Rôi, bị từ chối thẳng thừng” Nguyện thở dài
“Thẩy nào, sáng đã thấy mùi thối nha”
“Làm sao giờ?” hắn nhìn bạn cầu cứu
“Mày là người làm ăn mà, chẳng nhẽ không biết làm sao để giao dịch thành công hả?”
“Ý mày là?”
“Coi đó như một vụ làm ăn đi, phải có kế hoạch cụ thể”
“Nhưng mày cũng biết tao chưa từng theo đuổi ai mà? Làm sao bây giờ?”
“Thế mày có tao ở đây làm gì?”Dũng tự hào vỗ ngực

“Mày á? Ba mươi hai mà tuổi mà có mỗi bà Nguyệt, mày thì biết cái khỉ gì” hắn mỉa mai bạn.
“Ừ nhỉ, nhưng mày không phải là vua thủ đoạn à? Vận dụng vào việc này đi. Dù sao cô ta cũng chẳng phải là mấy em choi choi thích lãng mạn đâu, gái già càng dễ cua” Dũng động viên bạn. Hắn cũng hy vọng bạn thân mình có được hạnh phúc.
“Ừ” Nguyện khẽ nhếch môi. Hắn đã biết mình phải làm cái gì rồi. Đầu óc của hắn chỉ thích hợp để lân kế hoạch và tiến hành thôi.
“Nhưng mày khẳng định mày có phản ứng với cô ta?”
“Ừ, hôm qua trước khi chúng mày tới, tao đã thử lại rồi” nghĩ đến chuyện đó, hắn lại nhớ tới cái phản ứng kinh khủng của hắn khi tay hắn chạm vào da cô, nó thật tuyệt.
“Mà mày cũng thật lạ nha, cô ta nấu ăn ngon vậy mà mày dám chê người ta vụng về” Dũng nhớ lại cảm giác món ăn hôm qua hắn được thưởng thức.
“Này, không có lần nữa đâu, ngon hay không cũng là do tao đánh giá”
“Gớm, chưa gì đã thể hiện quyền chiếm hữu, mày mà yêu thực lòng thì người đó sẽ khổ đây”
“Vớ vẩn” hắn lẩn tránh, vì bản thân hắn biết hắn sẽ giữ cái thuộc về hắn bằng mọi thủ đoạn. Tính chiếm hữu của hắn là cái mà bản thân hắn đôi khi cũng phải khiếp sợ.
“Này lô đất bên Nhà Bè, mày có đấu thầu không?”
“À, mày thích miếng đất đó hả?”
“Ừ, bố mẹ tao thích, mày nghĩ sao?” Nguyện rất giỏi, và khả năng phán đoán của hắn rất chính xác, công ty của Dũng có ngày hôm nay chủ yếu là dựa vào lời khuyên từ thằng bạn này.
“Cũng được, nhưng có nhiều công ty nhắm vào đó lắm, chút xíu tao ày danh sách”
“Mày muốn?”
“Không, tao có dự án khác”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.