Cô Nàng Lạnh Lùng Và Anh Chàng Bí Ẩn

Chương 26: Bệnh Cũ Tái Phát


Đọc truyện Cô Nàng Lạnh Lùng Và Anh Chàng Bí Ẩn – Chương 26: Bệnh Cũ Tái Phát

_Bây giờ tôi không thể thả cô ra đc!-Phúc cười buồn.
_Thả làm gì.?-nó bình thản.
_Chứ cô muốn bị sỉ nhục à? Cô không đoán được suy nghĩ của hắn ta à? -Phúc nói, có vẻ rất lo lắng.
_Sao lại không đoán đc! Chưa đầy 10p nữa sẽ cho anh xem một màn kịch hay, ở đây quá lỏng lẽo rồi!-nó bình thản đung đưa hay chân đang bị trói đến đau rát.
_Không lỏng lẽo đâu. Hắn ta trang bị một lượng ng khủng, 50 tên đc xem là bậc nhất Bang Demon đấy-Phúc nói.
_Hèn chi đêm qua đánh muốn sỉu mà tụi ấy chẳng mệt. Hắn quen ai trong Demon vậy?-nó hỏi
_Bọn chúng có điểm yếu, đánh vào chân phải sẽ khịu ngay luôn!-Phúc cười.
_Tại sao lại là chân phải?-nó hỏi.
_Chuyện này là thông tin mật, hắn không cho biết! Bây giờ ở ngoài có tổng cộng 70 tên canh gác chặc chẽ và ngụy trang trong các bụi rậm! Hắn ta đang trên chiếc Limo ở gần biệt thự Rainy quan sát tình hình!-Phúc nói.
_Nghe rõ chứ Lin?-nó cười.
_Nhận thông tin thưa chị, chị chuẩn bị, 2p nữa!-là tiếng Lin bên kia phát ra từ bông tai của nó.
_Ok!-nó nói.
_Không hổ danh là Nguyễn Hoàng Hạ Băng và Phạm Huỳnh Anh Thư(Lin đấy ạ)-Phúc cười.
_Anh biết Lin?-nó hỏi, ánh mắt dò xét đang bay về phía Phúc.
_Trước khi tiếp cận cô hắn đã cho tôi biết thông tin về cô cả việc cô trong Bang Seventeen!-Phúc cười.

_Đến lúc rồi! Tháo dây trói cho tôi!-nó nghiêm mặt.
_Mà xem chừng đi! Đừng chủ quan!-Phúc vừa gỡ trói vừa nói.
_Từ chủ quan không có trong từ điển của con này!-nó cười một nụ cười đểu.
_Cô hay lắm!-Phúc cũng cười.
_Đc rồi! 1,2,3 là nhảy ra cửa sổ nha! Nhảy ra ai lôi hay bắt đi cứ kệ nha!-nó đứng phủi tay.
_Lin chuyển qua kết nối với mọi ng cho chị!-nó nói vào cái dây chuyền Angle trên cổ nó.
_Oke!-tiếng Lin.
_Mọi ng ở đâu?-nó nói.
_Đang ở gần cổng vườn cẩm tú cầu!-tiếng Pin.
_STOP! Đi vòng ra sau mau! Vô đấy là chôn thân ở đấy luôn rõ chưa!-nó nghe tới vườn cẩm tú là hét.
_Oke oke!-cả đám.
_Vào đó gặp tên nào thì cứ nhắm vào chân phải mà đá nghe chưa?-nó nói.
_Oke! Đợi tụi anh!-là Ken.
_Lin! Em nhìn ra phía cửa thì có một chiếc Limo màu xám! Thế Thịnh ở trong đấy, em làm như không có chuyện gì nha!-nó.
_Vâng chị!-Lin.

_Tới nơi rồi! Một căn nhà gỗ, hình như là phía sau thì phải!-tiếng David.
_Ở đấy! Em ra đây! Xem chừng mấy bụi rậm!-nó cảnh báo.
_Khoan! Em ở trong, có hiệu lệnh mới ra!-tiếng hắn.
_Chân phải, nhắm vào chân phải!-nó hiểu ý nên nói cảnh báo.
*********Rầm, bộp, rầm bộp bộp********
_LUCY! Sao em lấy chân phải em đá tụi nó mà chẳng hề hấn, em mệt lắm!-Pin mệt mỏi hét.
_Thằng khờ! Đá vào chân phải của tụi
ấy, khờ vừa thôi chú tư!-nó cũng la.
_Xong! Sao không nói rõ!-tiếng Pin cười hề hề.
_Dai thật! Chúng biết chúng ta biết đc điểm yếu của chúng rồi!-Ken nói.
_Cố gắng đi, cố gắng……!-giọng nó nhỏ dần nhỏ dần.
_Lucy, Lucy……LUCY!-tiếng Phúc la làm mọi ng hoản loạn.
_Chuyện gì? Lucy….Lucy….có chuyện gì?-giọng hắn lo lắng sợ sệt.
_Không…không biết! Đột nhiên ôm ngực rồi sỉu!-Phúc nói vào cái dây chuyền.
_Chết tiệt! Bệnh tim tái phát rồi! Mau lên, sơ cứu đi!-Sam hoản loạn.
_Mà sơ cứu sao mới đc?-Phúc sợ.
_Shit! Vô đường nào, tôi vô?-cô bức xúc.
_Cửa…cửa sổ!-Phúc ấp úng


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.