Cô Nàng Lạnh Lùng Và Anh Chàng Bí Ẩn

Chương 2Làm Vườn Kim Đầu Bếp


Đọc truyện Cô Nàng Lạnh Lùng Và Anh Chàng Bí Ẩn – Chương 2: Làm Vườn Kim Đầu Bếp

Đang ngủ thì cái chuông cửa nhà nó vang inh ỏi. Mở mắt ngó lên cái đồng hồ trên đầu giường rồi khẽ nhăn mặt.
Nó ở một mình, thường thì 7:00am ng làm mới tới rồi làm tới 6:00pm là nghỉ đi về. Nhưng giờ mới có 6:22am thì ng làm chưa tới. Nó lết cái thân ngái ngủ xuống lầu không quên phán một câu xanh rờn:
_ Giờ này chỉ có con quỷ Sam tới phá bà đây chứ không ai hết á! Tí nữa gặp mày bà đây cho ăn củ cải lun nha con tó!- giọng nó lạnh lùng vang lên.
Ra tới cửa nó mở cửa. Điều đầu tiên đập vô mắt nó là anh chàng với gương mặt đẹp trai thanh tú. Nhưng tiếc cho cho anh, bà đây miễn dịch với trai đẹp cũng chẳng hứng thú với gái đẹp đâu nha.
Chàng trai nhìn nó mà phì cười.
_Anh cười cái quái gì?- nó mới sực nhớ là chưa thay đồ, cái áo ngủ mỏng manh bằng tơ tằm + mái tóc vàng tự nhiên mà rối bù nhìn như ổ quạ. Lấy lại vẻ điềm tỉnh nó hỏi với chất giọng không gì lạnh hơn.
_Khụ…..khụ…… à ờ ở đây cần ng làm vườn ăn ở tại chỗ đúng không?- ho vài cái rồi anh chàng hỏi tiếp.
_Ừ! Mà anh biết nấu ăn chứ?- giọng nó bớt lạnh.
_Ngon nữa là đằng khác!- anh vênh mặt.

_ Vậy anh đảm luôn việc vếp nhá! Bữa sáng và tối, tôi học ở trường trưa không về. Anh vào nấu đồ ăn sáng đi, tí tôi đi học!- nói một mạch rồi quăn nguyên cục bơ cho chàng trai.
Thú vị thật, không hổ danh tiểu thư tập đoàn Diamond nhỉ!
30 phút sau
Nó từ trên lầu đi xuống với bộ đồng phục trường The Winner. Cái váy ngắn ngang đùi, chiếc áo sơmi tay ngắn, viền tay và cổ là hai màu đen và đỏ kết hợp hài hòa. Mái tóc vàng được cột đuôi gà cao lên, tóc nó dài đến giữa lưng. Cái mái xéo hất qua một bên nhìn rất dịu dàng nữ tính. Nhưng đôi mắt màu hung đỏ làmm cho người ta cảm thấy lạnh và cô đơn như con người của nó.
_Xong chưa?- giọng nó lạnh băng khiến hắn đang loay hoay thì giật mình.
_À ờ xong rồi!- anh đem ra cho nó đĩa ốp la xúc xích bắt mắt.
Xong rồi anh đứng nhìn nó.
_ Không ăn à? Tên gì ? Bao nhiu tuổi? Lớp mấy ? Trường nào? Có tay nghề làm vườn không?- giọng nó vang đều đều.

_ Ăn chứ! Tôi là Nguyễn Thành Đạt. 17t. Lớp 11 trường THPT Lê Đình. Còn tay nghề làm vườn thì cô khỏi lo!- hắn đáp.
_ Tốt! Cho anh nghỉ hôm nay, đi rút hồ sơ ở trường anh rồi chiều đem qua cho tôi. Mai anh sẽ học ở trường tôi tiện cho cho việc làm. Tí nữa hai ng làm sẽ qua, nếu anh đi mà họ chưa tới thì khóa cửa. Mật khẩu là Nguyễn Hoàng Hạ Băng!- cô nói rồi xách cặp quay đi mất hút.
_Nguyễn Hoàng Hạ Băng! Tên đẹp đấy, Lucy nhỉ?- hắn cười đểu nhìn theo cô.
Cô ra đến cửa thì mặt đỏ ửng lên. Lúc nãy đang ăn thì trùng hợp quay lên nhìn anh. Nhìn kĩ thì anh đẹp trai thật nha. Mái tóc màu bạch kim hiếm có, đôi mắt tím buồn bã, sóng mũi cao thanh tú. Làn môi đỏ mọng. Gương mặt trắng và baby không chịu nỗi.
_Mình nghĩ gì thế này! Mình đó giờ miễn dịch với trai cơ mừ!- nó nói rồi chạy lên chiếc Moto đi mất.
Tại trường Liên Cấp cho quý tộc The Winner.
Nó chạy xe vào bãi gửi rồi ung dung đeo quai cặp một bên đi ra. Cả trường nhìn nó có thích có ghen ghét có.
_ Làm mào quá đê! Không bằng ai mà nghênh mặt!- con Uyên chung lớp với nó từ lớp 5 lên tiếng khi nó đi gần lại chỗ nhỏ.
Nó chẳng nói gì, dừng lại liếc xéo nhỏ một cái rồi đi tiếp khiến nhỏ tức xì khói.
Nó ung dung lên lớp 10A1 ngồi rồi lấy headphone ra gắn vào tai. Chưa được mười phút thì nghe tiếng nam sinh la ó é ngoài hành lang á( cái trường này, nam mà la như nữ á


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.