Bạn đang đọc Cô Nàng Hotboy Version 2 – Chương 14: Gặp Gỡ
Hết tiết học, Linh vội xuống cangtin mua đồ ăn,
– Thế là vui nhất rùi nhỉ ? – Như ba hoa – …mình có thể chơi than nữa rùi.
– … Umk – Linh ậm ừ.
– Khao nhé! – Như nháy mắt và chạy đi
1 lúc sau, Như quay lại và mang 1 đống đồ ăn theo, xúc xích, hamburger, đùi gà chiên, nước cam, … bao nhiêu đồ nữa, và không quên mua cho Linh 1 gói bim bim que bé tí. (tội than quá à)
– Con gái ăn ít – Như nháy mắt – giữ eo.
Linh cầm gói bim bim lên thì bất chợt,… Dung (cái con bé mà ngày trc đc cứu ý) chạy vội đến, hổn hển.
– Chị Linh… ơi,…em là… Dung… chị …cứu…em !
Linh đứng phắt dậy thì tên Khải đang kêu ng, mấy tên nữa đang tiến tới chỗ cô, cô đứng ra trc 1 bước.
– Cô em, tránh ra !
– Vì sao ? – Linh nói
– Bọn anh phải bắt con bé đó – Khải nhìn Dung đang co rúm ng lại, rồi chực quay sang Linh nâng cằm Linh – hay bọn anh bắt em thay thế vậy ?
Chát… 1 tiếng tát chói tai vang lên, tên Khải bị ăn trọn năm đốt ngón tay của Linh, tên Khải tức nổ đom đóm mắt :
– Mày nghĩ mày có anh mày mà đc á ? Thằng anh mày cũng là kẻ vô dụng thôi !
Ôi thôi, thế này thì Linh nhà ta nóng mắt rồi, ngu rồi, bỗng, Linh còn chưa kịp phản ứng gì đã nghe tiếng bụp. Tên Khải ngã xuống đất, Linh chợt định thần lại thì, NT đang đứng đó, trc mặt Linh, bảo vệ Linh. Linh cảm thấy vui vui, nhưng mặt Linh lạnh băng,.
– Anh – Tên Khải ko hiểu chuyện gì xảy ra
– Mày ngứa mồm thì để tao gãi cho, – NT dằn giọng – dám nói bạn tao là kẻ vô dụng á ? xéo
Tiếng của NT vang lên khiến cho Khải giật mình quay đầu chạy. NT quay lại, mặt lạnh lùng nhìn Linh và tóm lấy cổ tay Linh lôi đi xềnh xệch mặc cho nàng khổ sở lết, bỗng, Linh đứng khựng lại, NT quay qua nhìn Linh ánh mắt lạnh lùng xen lẫn sự khó chịu. Tự dưng cô nàng cười, (thôi rồi), nhếch mép 1 chút, khiến NT lúc này hiện rõ sự bối rối. Mắt Linh dán chặt vào NT và cô liếm mép…
– AAAAAAAAAAAAAAAAAAA…
NT hét lên khi cô đưa miệng vào tay NT và… ngoạm 1 miếng, khiến anh ngay lập tức bỏ tay cô ra.
– Cậu làm gì thế hả ?
– Sao hả ? – Linh lạnh lùng
– Sao cắn tôi ?- NT cau có
– Vì cậu đụng vào ng tôi, tôi cấm rồi cơ mà. – Linh ngó lơ chỗ khác.
– Rốt cục cậu là gái hay trai ? –NT bực mình
– Em gái sinh đôi của Gia Huy, là tôi – Linh dõng dạc vì giờ cô đâu cần nói dối.
– Chảy máu rồi ! – NT kêu tướng lên
– Đáng chết – Linh định bỏ vào thì NT vội giữ lại,
– cậu đã ở đâu trong suốt thời gian qua ?
– Ko liên quan !- Linh vào luôn
NT chỉ còn biết đứng ngẩn ngơ ở giữa sân trường, lòng hơi xao xuyến, ko lẽ cậu đã thực sự phải lòng cô gái đó ?
Linh đã đc sắp xếp ở 1 phòng khác, căn phòng của NT giờ đây trống trải, cậu luôn nghĩ mình thích Linh nhưng khi đứng trc Linh cậu lại nghĩ đến Huy, ko phải chứ ? Cậu bị đồng tính thật sao ? nhưng cậu cảm thấy con ng Huy ko đơn giản như cậu nghĩ, cậu nghĩ rằng Huy khá đặc biệt (híc là chị Linh chứ ai nữa mà chậm hiểu thế cha nội)
Linh đang đứng ở ban công, mái tóc nhẹ bay bay, Như cũng đứng bên cậu :
– Cậu cùng phòng…
– My. – Linh trả lời khi Như chưa kịp nói hết câu.
Mắt Linh nhìn xa xăm, phải, bạn cùng phòng của Linh là My, cô nàng đỏng đảnh và định quyến rũ cô, những hình ảnh ấy sao quên đc cơ chứ. Khỏi nói cũng biết Linh đang tức đến mức nào, cô bực dọc, đi về phòng.
– A..Linh! – Điệu bộ ngọt thấy ớn, ưỡn a ưỡn ẹo của nhỏ My làm Linh mắc ói lun
– Sao? – Linh lạnh lung
– Chị là ng yêu của anh Huy đó! – My trơ trẽn, sao trên đời này lại có ng trơ trẽn đến vậy kia chứ? – nên chị chăm sóc em cũng đúng mà.
– Ai chị em gì với cô? – Linh cau có. – Tôi với Huy là sinh đôi nên bằng tuổi nha, ai ra trc tụi tôi còn không biết nữa kìa, vì anh là c.trai nên tôi gọi thế (lại chém rồi, anh Huy ra trc Linh 3 phút cơ)
– Ơ,,. – My lung túng.
– Anh tôi chưa có ng yêu! – Linh đứng dậy đi vào phòng tắm – mà cô nên nhớ, anh tôi không thích loại ng trơ trẽn, õng ẹo như cô, đến tôi còn buồn nôn ứa nước mắt ra nữa kìa.
My cứng họng, không nói them câu nào. Tối hôm đó, Linh sang bên phòngNhư, ngủ lại bên ấy. Nghĩ lại thì đã có bao nhiêu chuyện hiểu lầm diễn ra, mai lại đc nghỉ, mọi ng về hết còn mỗi mình cô và NT, cô chợt thở dài, tự hỏi “không biết NT giờ đang làm gì nhi?”, “Ơ, sao lại nghĩ thế? Chả lien quan gì đến mình cơ mà”. Linh chợt chìm vào giấc ngủ (tự hỏi, tự trả lời, tự kỉ òi).
Sáng hôm sau, mọi ng đã về hết, đúng như dự tính còn NT và Linh ở lại.
– Đi chơi đi! – NT dựa vào 1 bức tường và nhìn Linh đang chăm sóc cây hoa.
– … – Linh ngẫm nghĩ giây lát và chợt gật đầu.
1 ngày đẹp trời để đi dạo, NT đi bên cạnh cô, và chợt dừng chân trc chạn xe buýt.
– Tôi có xe riêng, gọi ng tới đón! – NT rút chiếc phone ra.
Linh chợt giữ lại.
– Đi bộ.
Linh cũng khá bất ngờ trc quyết định vừa đưa ra,cô vốn ghét vận động mà, giờ cô đưa ra đề nghị quái dị, có thể trời hôm nay đẹp quá chăng, 1 trận mưa đêm qua, đã khiến ặt đg lênh láng vệt nước, từng tia nắng ban mai chiếu suống những giọt mưa đọng trên lá mong manh, những chú chim thi nhau ca hát, vui vẻ nô đùa, phải chăng phố xá nay cũng không đông đúc vì họ sợ phá hoại đến cảnh sắc thiên nhiên, 1 ng con gái đứng bên cạnh 1 ng con trai (GL và NT chứ ai). Ng con gái quay 1 vòng và đứng ra phía sau ng con trai, trong khi anh đang nhắm mắt hít lấy từng hương sắc cảnh sang sớm.
– 3…2…1 – Linh khẽ đếm.
Bỗng, kít, tiếng xe taxi phanh gấp. số nước còn đọng lại dưới lòng đường đã nhảy lên bờ cả, vào chỗ NT đang đứng, không kịp né tránh (đang nhắm mắt mà,biết gì đâu mà tránh?), anh ướt như chuột lột.. (giờ đã hiểu vì sao chị Linh ra sau anh NT đứng rồi). Ng lái xe xin lỗi rối rít, anh giận điên, muốn ngửi hương hoa cỏ mà cho cả hương nước mưa vào lỗ mũi, còn Linh thì cứ nói không sao, không sao khiến anh còn muốn giận tới sôi ng, ng gì mà vô tâm, anh đã khổ như thế rồi mà còn không sao.
– Cậu biết chiếc xe đó chạy đến à? – NT hậm hực đi trước.
– Ừ.. – Linh mặt tỉnh bơ.
– Sao cậu có thể tránh 1 mình? – NT cau có
– Vậy ai che cho tôi! (sặc, vô tâm ko chịu đc) – Linh hồn nhiên.
– Ướt hết ng tôi rồi ! – NT bực dọc quay đi, lần này thì bỏ mặc Linh muốn theo gì thì theo, còn Linh, đã mò ra tận đây rồi còn ko theo nốt nên lẽo đẽo theo.
Dù ko quen theo ng khác nhưng rốt cục cô lại phải theo cái tên đáng ghét trời đánh này. Điểm dừng tiếp theo là trước quầy bán quần áo, NT vào đó thay đồ và ném hết đồ ướt vào thùng rác. (con nhà giàu). Họ lại định đi ăn, cũng gần trưa rồi, ko thể về trường nấu trong nhà bếp đc vì sau hôm chủ nhật ấy, bác làm bếp mới phát hiện ra căn bếp đc dọn dẹp sạch sẽ trc khi đi thì ôi thôi, xác 1 con gián nằm quay đơ giữa nhà, chai xì dầu đổ tung tóe, thứ gì nâu nâu (cà ri của chị Linh đó ạ) dính lên tường, còn bát đũa thì nằm lanh bành trên sàn, cô thầm rủa ‘bà mà bắt đc đứa nào thì bà băm vằm ra’. Và giờ, cái bếp đã khóa, Linh có muốn trổ tài cũng ko đc nên cô đành phải theo NT đi ăn. Sau khi vào nhà hàng, Linh chọn cơm rang… còn NT thì ăn đủ thứ như chưa từng ăn ý. Cậu đang nghĩ về Huy (Linh chứ ai, ngốc thế)… Cậu nhớ Huy ‘ko biết giờ này cậu ta đang làm gì nhỉ ? Ơ, sao mình phải quan tâm cậu ta, chả phải giờ mình đã có cô em gái bên cạnh rồi sao ? Và giờ này cậu ấy đang làm gì thì cũng có liên quan gì tới mình, chắc mình coi cậu ta là bạn thân thôi.’
Từng ý nghĩ dồn dập đến trong đầu NT, anh ko hiểu sao mình lại nhớ đến… 1 ng con trai ? Ko lẽ anh đã mắc bệnh đồng tính ? (bệnh ngốc chứ)