Có Một Điều Em Không Biết: Anh Yêu Em!

Chương 23


Bạn đang đọc Có Một Điều Em Không Biết: Anh Yêu Em! – Chương 23


Nếu cuộc sống đá cho bạn một cú….bạn sẽ…..
Hôm nay là ngày đầu tiên Hân Hân “tiếp cận” với Thiên Bảo. Nó muốn làm cho Thiên Bảo phải thích nó dù là ở quá khứ hay hiện tại và tương lai…
– Chào Thiên Bảo! – Hân Hân nở nụ cười tươi rói.
– Chào! – Thiên Bảo đáp cụt lủn. – Lên xe đi.
Nó bước lên xe. Trên xe chỉ có hai người và nếu như Thiên Bảo không nói trước thì không biết không khí sẽ u uất đến bao giờ.
– Tôi có nghe Thiên Minh nói, hình như cô là người mà tôi đã từng rất thích. Thật, tôi không thể hiểu nổi tại sao hồi đó mình lại thích một con bé như cô và thích ở điểm gì. – Thiên Bảo vừa lái xe vừa nói.

Nó không giận cậu vì nó biết tình trạng bộ não của cậu mà!!!
– Cậu bảo cậu thích mình vì mình là mình! – Nó đáp khi nhớ lại một lần nào đó, có người (Thiên Bảo) đã nói với nó như vậy!!!
– Thật nực cười. Nếu không phải vì Thiên Minh thì tôi đâu phải làm cái trò quỷ này.
– Mình biết nhưng không sao. Nếu cậu cảm thấy khó chịu thì có thể xem như không có sự xuất hiện của mình. – Nó van xin.
Thiên Bảo dừng xe lại tại một quán cà phê. Từ trong quán, một cô gái ăn mặc “thiếu vải” bước ra, mỉm cười với cậu.
– Cô lui sau ngồi! – Thiên Bảo ra lệnh và không hiểu vì sao nó chỉ biết làm theo.

– Chào anh, Thiên Bảo. – Cô gái kia bước vào xe. Thiên Bảo hôn nhẹ lên môi cô nàng rồi ngọt giọng:
– Chào em!
Sau khi màn chào hỏi “sến” đã xong xuôi, cô gái kia mới để mắt đến sự xuất hiện của nó.
– Cô gái này là…. Sao trông hai lúa vậy? Anh cũng “chơi” loại này sao? – Cô gái đó mỉm cười khinh bỉ.
Nó tức đến điên người, định phản kháng thì Thiên Bảo đã cướp lời.
– Em coi thường Hoàng Thiên Bảo này quá rồi đấy! Cứ xem như cô ta là người vô hình, vậy thôi! – Thiên Bảo cũng nhìn nó, cũng tặng cho nó một ánh mắt y như cô ta, một ánh mắt đầy khinh bỉ. Nó tặc lưỡi cho quá bởi vì…nó đã quá yêu cậu rồi….
Trên xe, hai người họ cứ thay nhau làm những cử chỉ âu yếm khiến nó ngứa mắt không thể tả nổi.Thiên Bảo vòng tay ôm eo cô ta, nó nhịn. Cô ta vuốt nhẹ khuôn mặt cậu, nó cũng nhịn. Và rồi khi họ hôn nhau chào tạm biệt, nó cũng nhìn nốt…. Biết làm gì khi mà giờ đây, trong lòng cậu nó chẳng là gì cả….
Ngày đầu tiên của nó thất bại thê thảm!!!! Nhưng nó vẫn không nhụt chí, nhìn sang Thiên Bảo, nó khẽ cười


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.