Đọc truyện Cổ Mộ Có Một Ổ Xà Yêu – Chương 104
Mọi chuyện đã xong, Mặc Lão Đại và Ngân Tiểu Tiểu về nhà, Mặc Đại Nhất đương nhiên vội vàng trở về nơi Mặc xà tụ cư, sau đó xử lý một ít ai oán của tộc nhân vốn phải là tộc trưởng gánh nhưng lại bị Mặc Lão Đại đổ lên trên người mình… May mà trước kia cũng có tộc trưởng như vậy, bằng không Mặc Đại Nhất sẽ oán hận chết mất.
Nhưng Mặc Đại Nhất vừa mới về tới nơi Mặc xà tụ cư, Mặc Đại Mặc tìm đến đây.
Mặc Đại Mặc mặt không chút thay đổi báo cho Mặc Đại Nhất: “Ta muốn kết thành bầu bạn cùng Mặc Lão Nhị vào ba tháng sau.”
Mặc Lão Đại gật gật đầu, ý bảo mình biết , Mặc Đại Mặc có thể đi rồi.
Mặc Đại Mặc lại bất động.
Mặc Đại Nhất nghi ngờ nói: “Còn có việc sao?”
Lần này Mặc Đại Mặc do do dự dự mở miệng: “Tộc trưởng bên kia, liền phiền ngươi thông tri.”
Mặc Đại Nhất sửng sốt, ý nghĩ đầu tiên là vì quan hệ của Mặc Lão Nhị và Mặc Lão Đại không tốt, ngại đi mời cho nên Mặc Đại Mặc mới nhờ mình mời Mặc Lão Đại, nhưng Mặc Lão Đại sẽ đến sao? Mặc Đại Nhất tỏ vẻ hoài nghi.
Mặc Đại Mặc cũng biết quan hệ của Mặc Lão Đại và người trong nhà không tốt lắm, nhưng không sao, bởi vì nó vốn không phải là vì Mặc Lão Nhị hoặc là cha Mặc mẹ Mặc mà mời Mặc Lão Đại, Mặc Đại Mặc nói tiếp đi: “Ta là lấy tư cách bạn thân mời Mặc Lão Đại, hẳn nó sẽ cho ta chút mặt mũi đi?”
Mặc Đại Nhất bĩu môi, bạn? Mình thật đúng là không biết, Mặc Lão Đại và Mặc Đại Mặc trở thành bạn khi nào.
“Vì sao ngươi không tự đi? Ta nghĩ, bây giờ Mặc Lão Đại và Ngân Tiểu Tiểu cũng đã về đến nhà rồi.” Mặc Đại Nhất hỏi, “Ngươi đã nói Mặc Lão Đại là bạn của ngươi thì ngươi tự đi một chuyến mới thể hiện được thành ý!”
Mặc Đại Mặc nghe Mặc Đại Nhất nói như thế thì có chút hốt hoảng. Đúng vậy, tại sao mình không đi mời? Tầm mắt của Mặc Đại Mặc dừng lại ở một gốc cây cô đơn đằng xa, có lẽ là vì mình không thân với Mặc Lão Đại đến vậy, cũng có lẽ là vì bên người Mặc Lão Đại còn có xà tên Ngân Tiểu Tiểu, bây giờ đã là bạn lữ danh chính ngôn thuận của Mặc Lão Đại, nhưng mà, ai biết tại sao lại vậy chứ?
Mặc Đại Mặc không trả lời Mặc Đại Nhất, chỉ thu hồi ánh mắt, hơi hơi cúi thấp đầu xuống: “Như vậy, liền nhờ ngươi.”
Mặc Đại Nhất nhìn bóng lưng Mặc Đại Mặc đi xa, chợt cảm thấy thê lương. Nhưng rất nhanh, Mặc Đại Nhất lắc lắc đầu, vẻ mặt ai oán, rõ ràng mình mới vừa tách khỏi chúng nó! Vì sao bây giờ còn phải đi một chuyến a uy!
Nhưng thực hiển nhiên, oán hận cũng chẳng thấm vào đâu, Mặc Đại Nhất lại đi về phía nhà Mặc Lão Đại và Ngân Tiểu Tiểu.
Lẽ ra Mặc Đại Nhất xử lý sự tình xong chạy về nơi Mặc xà tụ cư, lại ngây người ở đó một hai ngày rồi từ nơi tụ cư bò tới nhà Mặc Lão Đại Ngân Tiểu Tiểu, nói thế nào Mặc Lão Đại và Ngân Tiểu Tiểu cũng phải trở lại rồi! Nhưng làm Mặc Đại Nhất thất vọng là, lúc Mặc Đại Nhất chạy tới nhà Mặc Lão Đại thì Mặc Lão Đại và Ngân Tiểu Tiểu vẫn chưa trở về.
Mặc Đại Nhất: “…”
Mặc Đại Nhất chấp nhận số phận bất hạnh chờ ở bên ngoài sơn động, hơn nữa còn nghiêm túc suy nghĩ có nên từ chức vị này hay không.
Rốt cục ở Mặc Đại Nhất không kiên nhẫn trong ánh mắt, Mặc Lão Đại và Ngân Tiểu Tiểu đã trở lại.
Được rồi, cho dù Mặc Lão Đại và Ngân Tiểu Tiểu bây giờ còn đang “Chiến tranh lạnh” . . . được rồi, thật ra chỉ có mình Ngân Tiểu Tiểu không để ý Mặc Lão Đại, Mặc Lão Đại lại chưa từng bạc đãi Ngân Tiểu Tiểu. Mà Ngân Tiểu Tiểu hàng này vẫn thanh thản nhận Mặc Lão Đại hầu hạ như trước, vừa bày sắc mặt cho Mặc Lão Đại xem —— cũng chỉ có Mặc Lão Đại mới chịu được nó thôi!
“Í? Mặc Đại Nhất? Sao ngươi lại ở đây?” Ngân Tiểu Tiểu bò xuống người Mặc Lão Đại, liếc mắt một cái liền thấy được Mặc Đại Nhất ghé vào cửa sơn động.
Mặc Đại Nhất ai oán nhìn Ngân Tiểu Tiểu và Mặc Lão Đại mới trở về: “Ta nói, hai người các ngươi đi cũng quá chậm đi!”
“Cũng tạm!” Ngân Tiểu Tiểu đáp, “Chẳng phải ngươi đã về rồi sao? Tại sao lại đến đây?”
“Đương nhiên là có chuyện !” Sau đó tầm mắt của Mặc Đại Nhất chuyển về phía Mặc Lão Đại, “Tộc trưởng, Mặc Đại Mặc cùng muội muội của ngươi sẽ cử hành nghi thức bầu bạn vào ba tháng sau, ngươi và Tiểu Tiểu đừng quên trở về!”
Mặc Lão Đại còn đang suy nghĩ vì sao Ngân Tiểu Tiểu tức giận không để ý tới mình, không chút do dự trả lời: “Không đi!”
Mặc Đại Nhất: “…” Chẳng lẽ ta trăm cay nghìn đắng đến đây chỉ vì nghe một câu không đi của ngươi sao!
Nhưng thật ra Ngân Tiểu Tiểu lại cảm thấy hứng thú : “Nghi thức bầu bạn của Mặc Đại Mặc và Mặc Lão Nhị sao?”
Mặc Đại Nhất gật đầu: “Đúng vậy. Mặc Đại Mặc đến tìm ta, nhờ ta tới thông tri tộc trưởng, à, đúng rồi, nó còn nói lấy thân phận bạn thân mời tộc trưởng tới tham gia, ta có chút không hiểu, Mặc Đại Mặc quen thân với tộc trưởng từ khi nào? Dùng thân phận người nhân mời thì còn được, dù sao cũng là nghi thức bầu bạn của muội muội mình, tộc trưởng sẽ không dễ từ chối mới đúng.” bệnh lải nhải của Mặc Đại Nhất lại phát tác.
“Thân phận bạn thân?” Ngân Tiểu Tiểu lẩm bẩm nói, ngoài miệng chỉ nói một câu như vậy, tâm tư lại chuyển chậm hơn. Ngân Tiểu Tiểu không biết Mặc Lão Đại có biết tâm tự của Mặc Đại Mặc hay không, nhưng Ngân Tiểu Tiểu thì thật rõ ràng, lúc trước Mặc Lão Đại đi vắng, Mặc Đại Mặc còn nói cái gì ngươi không xứng với Mặc Lão Đại linh tinh với mình, cho là mình không nhìn thấu tâm tư của nó sao! Ý nó không phải là nói nó có tư cách à! Đáng tiếc a đáng tiếc, Mặc Lão Đại không có chút ý tưởng gì với nó! Cuối cùng còn cấu kết với Mặc Lão Nhị muội muội Mặc Lão Đại, tưởng mình không biết nó nghĩ gì sao? Tuy rằng ta không thể trở thành bầu bạn của Mặc Lão Đại, nhưng lại trở thành bầu bạn muội muội của nó, nghĩ đến cùng cũng là người một nhà với Mặc Lão Đại rồi!
Nghĩ đến đây, Ngân Tiểu Tiểu bỗng dưng nói: “Hắc Thán và ta sẽ đi.”
Mặc Lão Đại mờ mịt : “Hả?”
Mặc Đại Nhất nhanh chóng đáp ứng : “Quyết định như vậy đi! Ta đi trước!”
Mặc Lão Đại mờ mịt nhìn bóng dáng Mặc Đại Nhất vội vàng đi, sau đó lại mờ mịt nhìn về phía Ngân Tiểu Tiểu.
Ngân Tiểu Tiểu vui vẻ xông lên hôn miệng Mặc Lão Đại, thân mình uốn éo uốn éo vừa hát vừa đi vào sơn động, khoe hạnh phúc với tình địch cái gì, Ngân Tiểu Tiểu tỏ vẻ nhất định phải đi tham gia nghi thức bầu bạn của Mặc Đại Mặc!
Mặc Lão Đại bị Ngân Tiểu Tiểu ném ở bên ngoài càng mờ mịt , ta nói, vì sao tâm tình của Tiểu Bạch Si đột nhiên lại tốt lên vậy? Mặc Lão Đại nghĩ nửa ngày cũng không ra, cuối cùng bỏ qua, quên đi, đây không quan trọng, quan trọng là tâm tình của Tiểu Bạch Si tốt lắm, không tức giận mìnnữa, như vậy đợi buổi tối… Hê hê hê hê, Mặc Lão Đại mang theo nụ cười *** đãng cũng đi vào sơn động.
Chuyện kế tiếp thực thuận lý thành chương xảy ra, hơn nữa bởi vì chỉ làm một lần từ lúc kết thành bầu bạn đến bây giờ nên lúc này có thể nói Mặc Lão Đại vô cùng dũng mãnh, một đêm làm xong việc đó, tóm lại sau khi Mặc Đại Nhất đi, khoảng cách xa nhất Ngân Tiểu Tiểu có thể bò đến là mảnh đất trống trước sơn động để phơi nắng.
Bàn tính nhỏ trong lòng Mặc Lão Đại bùm bùm vang lên, bây giờ đối với Mặc Lão Đại mà nói, quan trọng nhất không phải chức trách tộc trưởng, mà là để Ngân Tiểu Tiểu mau chóng sinh hạ xà cục cưng, sau đó nuôi bốn năm năm là có thể cùng Tiểu Bạch Si rời đi mặc kệ chúng nó! ừ, như vậy thời gian sau này đều là của mình và Tiểu Bạch Si ! Vừa nghĩ tới cuộc sống sau này, Mặc Lão Đại liền mặt mày hớn hở, sinh hạ xà cục cưng là gien xà đang tác quái, dù sao sinh sản cũng coi là bản năng của dã thú, mà cùng Ngân Tiểu Tiểu sống trong thế giới hai xà mới là điều Mặc Lão Đại chờ đợi nhất!
Ừm, gien của mình tương đối cường hãn, tuy rằng gien của Tiểu Bạch Si không tốt, nhưng trung hoà lại thì mang thai xà cục cưng sẽ không phải là việc khó! Xem ra mình chỉ cần cố gắng vài năm… Hoặc mười mấy năm là được!
Đừng nghe vài năm mười mấy năm là rất dài, đối với độc xà bộ tộc mà nói, kết thành bầu bạn vài năm mười mấy năm đã có xà cục cưng là nhanh rồi!
Cuối cùng, cách thời gian ba tháng đã định còn hơn nửa tháng không đến một tháng, Ngân Tiểu Tiểu kiên quyết từ chối hành vi cầu hoan của Mặc Lão Đại! Ngân Tiểu Tiểu thừa nhận lúc làm chuyện đó mình cũng rất hưởng thụ, nhưng nghi thức bầu bạn của tình địch mình nhất định phải đi ! Còn không đến một tháng, mình tiếp tục dưỡng thân mình, tranh thủ béo lên một chút để kích thích Mặc Đại Mặc, quá tuyệt!
Ngân Tiểu Tiểu suy nghĩ gì Mặc Lão Đại hoàn toàn không biết, Mặc Lão Đại lại nghĩ Ngân Tiểu Tiểu vì phải tham gia nghi thức bầu bạn của Mặc Đại Mặc cùng Mặc Lão Nhị mới không cho mình động vào. Vì thế lại oán hận Mặc Đại Mặc, chẳng lẽ Tiểu Bạch Si có hảo cảm với Mặc Đại Mặc?
—— được rồi, Mặc Lão Đại, suy nghĩ của ngươi bay tới chân trời nào rồi a uy!
Như Ngân Tiểu Tiểu mong muốn, lúc Ngân Tiểu Tiểu và Mặc Lão Đại đi về nơi Mặc xà tụ cư thì Ngân Tiểu Tiểu đã mập hai vòng.
Mặc Lão Đại vừa đi vừa nói thầm v, trời ạ, ba tháng này sao Tiểu Bạch Si lại trở nên mập như vậy a uy!
Mặc Đại Mặc và Mặc Lão Nhị đều là Mặc xà nên xà tới tham gia nghi thức bầu bạn của Mặc Đại Mặc và Mặc Lão Nhị, đều là Mặc xà. Mặc xà tổng cộng chỉ có mấy trăm con, so với quan cảnh nghi thức kết thành bầu bạn của Ngân Tiểu Tiểu Mặc Lão Đại thì xà tới nghi thức bầu bạn của Mặc Đại Mặc và Mặc Lão Nhị thật sự quá ít. Nhưng như vậy mới là bình thường, như Mặc Lão Đại và Ngân Tiểu Tiểu mới đúng là không bình thường.
Mặc Lão Đại và Ngân Tiểu Tiểu đến thì đã muộn, nghi thức đã bắt đầu. Nhưng Mặc xà chung quanh thấy Mặc Lão Đại đều tự giác nhường đường cho Mặc Lão Đại. Mặc Lão Đại và Ngân Tiểu Tiểu thuận lợi bò tới phía trước nhất. Mặc Lão Đại đi đường an ổn, Ngân Tiểu Tiểu lại cảm thấy có chút không được tự nhiên, không biết có phải lỗi giác của mình hay không, Ngân Tiểu Tiểu cảm giác ánh mắt Mặc xà rất không thiện ý. Ngân Tiểu Tiểu nghĩ nghĩ, lúc trước mình và Mặc Lão Đại kết thành bạn lữ cũng có rất nhiều Mặc xà tới tham gia, nhưng khi đó Mặc xà không có như vậy!
Tình huống bên này đương nhiên bị Mặc Đại Mặc và Mặc Lão Nhị xem thấy, Mặc Lão Nhị khẽ hừ một tiếng, không biết là hừ về Mặc Lão Đại hay là Ngân Tiểu Tiểu.
Ánh mắt Mặc Đại Mặc phức tạp nhiều lắm. Mặc Đại Mặc thấy được thân mình Ngân Tiểu Tiểu càng thêm mập mạp —— Mặc Đại Mặc đương nhiên sẽ ác ý nghĩ đó là mập mạp, trong lòng đùa cợt nhưng lại biết đó đều là do Mặc Lão Đại cưng chìu ra, trong lòng thật không biết có cảm thụ gì, nhưng hẳn mục đích của Ngân Tiểu Tiểu đã đạt được. Sau đó, Mặc Đại Mặc dời ánh mắt về phía Mặc Lão Đại.
Ngân Tiểu Tiểu luôn luôn quan sát Mặc Đại Mặc, thấy Mặc Đại Mặc đưa mắt nhìn sang Mặc Lão Đại, Ngân Tiểu Tiểu không vui, vì thế cố ý bò tới trước mặt Mặc Lão Đại, cố gắng ngăn cản tầm mắt Mặc Đại Mặc. Nhưng Ngân Tiểu Tiểu hiển nhiên đánh giá cao chính mình, nó vốn không có biện pháp ngăn toàn bộ Mặc Lão Đại được chứ! Ngân Tiểu Tiểu nổi giận, gầm nhẹ nói: “Hắc Thán, ngươi cúi thấp một chút!”
Mặc Lão Đại hoàn toàn không hiểu ra sao, nhưng vẫn rất nghe lời. Ngân Tiểu Tiểu hài lòng, tận lực mở thân mình ngăn trở Mặc Lão Đại.
Mặc Đại Mặc ngốc ngốc nhìn tất cả chuyện xảy ra, nhìn thấy Ngân Tiểu Tiểu dương dương tự đắc, cuối cùng Mặc Đại Mặc cũng chỉ thản nhiên thu hồi ánh mắt.